Hệ thống xuyên nhanh : Boss phản diện đột kích ! - 133 Công chúa trấn quốc

Cập nhật lúc: 2025-12-04 07:39:55
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ào ào!"

Hạt mưa to như hạt đậu, đ.á.n.h cửa sổ xe ngựa, ầm ầm như một hành khúc. Tiếng c.h.é.m g.i.ế.c bên ngoài vang vọng trong đêm mưa, mùi m.á.u tươi tràn ngập, nước mưa đều nhuộm thành màu đỏ tươi.

"Công chúa, công chúa..."

Tiếng kêu nhẹ nhàng, vang lên bên tai Minh Thù.

Ý thức Minh Thù mơ hồ, một lúc mới tỉnh.

"Công chúa, chứ?"

Giọng run rẩy ngừng, trong tiếng mưa rơi ầm ầm, càng tăng thêm điểm tuyệt vọng.

Trên Minh Thù đau nhức. Nàng chống cơ thể dậy, còn vững, cơ thể nhào về phía , đụng đầu thanh gỗ lạnh như băng.

Đau quá!

Khỉ thật, cần tặng quà gặp mặt lớn như thế chứ!

"Công chúa!"

Tiểu nha đầu lập tức hoảng sợ lên tiếng.

Một đôi tay run rẩy đỡ lấy nàng, lòng bàn tay chảy đầy mồ hôi lạnh, thể thấy chủ nhân của đôi tay đang sợ. Minh Thù ngẩng đầu, nhưng chỉ thấy một hình mỏng manh, gầy yếu.

Minh Thù ôm nơi đụng , chống vách xe vững, cúi tiếng động bên ngoài.

Ngoài tiếng mưa rơi, còn tiếng bước chân lộn xộn và âm thanh va chạm của binh khí.

Vừa tới gặp đ.á.n.h , cần kích thích thế ?

Chillllllll girl !

"Mau đưa công chúa ."

Bên ngoài, ai hét lớn một tiếng, xe ngựa đột nhiên chuyển động. Minh Thù ngã về phía , tiếp đến là một trận long trời lở đất, xe chạy như điên so với xe nhún còn mệt hơn nhiều.

Minh Thù lắc lư đến cả cũng , nàng nắm lấy nơi thể giữ , miễn cưỡng định thể.

Hừ, cái đầu nhà ngươi .

Khỉ thật, lái xe sát thủ đường phố sẽ tịch thu, hủy giấy phép đấy hả?

Xe ngựa chạy một quãng dài, xung quanh ngoài tiếng mưa rơi còn tiếng c.h.é.m g.i.ế.c. Xóc nảy dần giảm bớt, dường như lên đường lớn, một trận xe chạy như điên, dừng .

Bên ngoài chỉ tiếng mưa rơi, ai mở cửa xe, cũng một chuyện.

Tiểu nha đầu ở cùng nàng sớm lắc đến ngất xỉu, trông cậy nàng khả năng. Minh Thù chỉ thể tự , thử đẩy cửa xe , tay chân mềm nhũn. Khí lực nhỏ đến mức, thể xem như đáng kể.

Phải mất nhiều thời gian, nàng mới đẩy cửa xe . Cửa xe mở, nước mưa liền xối , nửa tạt ướt đẫm. Mưa gió quá to, Minh Thù đưa tay che chắn đôi mắt, đẩy cửa xe kẹt, khom lưng ngoài.

Nước mưa nàng lạnh thấu tim, y phục nặng trĩu, dán chặt , chặt đến khó chịu.

Xung quanh tối như mực, từng tầng mưa cản trở tầm mắt, chỉ thể một ít bóng cây, cùng hình dáng của núi nhận đây là .

Vừa mệt đói, tiên tìm chút đồ ăn .

Minh Thù xoay , chuẩn bên trong xe ngựa, xuất hiện ánh sáng của lưỡi kiếm cản đường Minh Thù. Giọng kỳ quái xuyên qua màn đêm:

"Công chúa điện hạ, thế?"

"Trở ngủ, ngươi tin ?"

Minh Thù đầu , giọng nhẹ nhàng chậm rãi tiếp lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/133-cong-chua-tran-quoc.html.]

Chủ nhân giọng im lặng, một lát lưỡi kiếm lóe lên, phá hỏng con đường về xe ngựa của Minh Thù:

"Công chúa điện hạ, là cùng tìm nơi khác ngủ , đảm bảo ai quấy rầy công chúa."

"Ngươi g.i.ế.c ?"

Minh Thù bình tĩnh xoay , nàng xe ngựa, hình so với đối phương thì cao hơn, từ cao là đồ đen, chỉ chừa đôi mắt, khóe miệng chậm rãi cong lên:

"Ai cho ngươi lá gan đấy?"

Kẻ mặc đồ đen lạnh: "Công chúa điện hạ, trách thì trách ngươi sinh đúng thời, cản đường."

Cản đường?

Cản đường ai?

Khỉ thật, trẫm kịch bản, thể đưa cho trẫm kịch bản ? Ăn chút gì hãy .

Hiển nhiên đối phương đồng ý.

Kẻ mặc đồ đen nhảy lên, mưa gió đan xen, mũi kiếm bén nhọn xé rách khí, khí thế hung hăng c.h.é.m xuống, đ.á.n.h thẳng mặt Minh Thù.

C.h.ế.t , c.h.ế.t !

Đói quá, sức để mà đ.á.n.h .

Mấu chốt là cơ thể vốn dĩ võ công. Thân thể mảnh mai, công phu mèo ba chân xem chừng cũng . Nàng thậm chí nghi ngờ, động tác mạnh một chút thể thể nát luôn.

Trẫm c.h.ế.t, c.h.ế.t.

"Ầm ầm!"

Tia sét bầu trời đ.á.n.h xuống, dường như xé rách bầu trời, trời đất đều run rẩy.

Mũi kiếm hạ xuống.

"Phụt!"

Một kiếm đ.â.m cơ thể, thời gian như thoáng dừng tại hình ảnh .

Kiếm thành công đ.â.m n.g.ự.c Minh Thù, m.á.u tươi tràn , nữ nhân dường như thấy đau. Sấm sét lóe lên, thấy nữ nhân đối diện, nở nụ kỳ quái.

Nàng chậm rãi vươn tay, cầm mũi kiếm.

Sau đó, kẻ mặc đồ đen dường như thấy thứ gì đáng sợ, trong đôi mắt dần kinh hoàng và sợ hãi thế.

"Ào ào!"

Trời mưa càng lúc càng lớn...

"Khụ khụ..."

Minh Thù sặc nước bọt, đẩy kẻ mặc đồ đen đang đè nặng chân nàng. Nàng đưa tay sờ sờ ngực, tay ướt đẫm, cũng là m.á.u nước mưa.

Minh Thù lên, chằm chằm màn mưa đến ngây một lúc, trong đôi mắt là bóng đêm tĩnh lặng.

Một lúc lâu, nàng mới thở dài, tùy tiện túm túm y phục, từ đất dậy, dùng cả tay chân leo lên xe ngựa.

Thật là đói quá!

Cần đồ ăn vặt, mới thể thỏa mãn tâm hồn thương của trẫm.

Đừng hỏi nàng thể g.i.ế.c c.h.ế.t áo đen , nàng tự sát c.h.ế.t, tin ?

 

Loading...