Thanh Trần đột nhiên nghẹn lời.
, thế thì chứ.
Mắc mớ gì tới ? Hắn chỉ nàng, giúp chữa bệnh mà thôi.
Thanh Trần liếc mắt Minh Thù, lùi sang dựa một cây khô, cần nhiều.
Minh Thù đem Tiêu Như Phong từ cây xuống, trói chặt.
Tình trạng của Tiêu Như Phong nghiêm trọng hơn long xà nhiều, lúc thể chuyện.
"Ngại quá, lúc nãy khống chế lực đạo. Ta ngươi yếu ớt , chỉ một chút như thế, cũng chịu ."
Minh Thù buộc Tiêu Như Phong cây, vô tình buộc thành một khối.
Tiêu Như Phong thở phì phò, hai mắt đỏ ngầu, gắt gao chằm chằm Minh Thù. Ánh mắt như xé Minh Thù thành tám mảnh.
Minh Thù lui về hai bước, dường như dọa: "Đừng hung dữ như , sẽ đó."
Vết sẹo mặt Tiêu Như Phong, vẫn xóa, lúc hai mắt đỏ ngầu, tóc còn rối bù, đúng là dọa mà.
Tiêu Như Phong: "..."
A a a, nàng g.i.ế.c kẻ điên .
Minh Thù để ý đến Tiêu Như Phong la hét gọi , chống cằm hỏi Hài Hòa Hiệu.
Giá trị thù hận vẫn đầy?
[Vẫn thiếu. ] Hài Hòa Hiệu , bắt đầu đưa ý tưởng xúi dại Minh Thù.
[Ký chủ, là đuổi cô về Tiêu gia, đó với Tiêu gia, việc cô lập khế ước với rồng?]
Minh Thù nhịn phun , ngươi còn thể đưa ý tưởng ngu xuẩn ?
Nàng cùng hệ thống Hài Hòa Hiệu, nhưng hề hài hòa chuyện tiếp. Hệ thống nhà nàng hơn một nửa là đồ bỏ .
[Có , cần cho ký chủ ?]
Làm nó thể chỉ một phương án, đương nhiên phương án dự , các loại phương án cần là .
Ngươi câm miệng!
Đôi mắt Minh Thù đảo một vòng, đột nhiên hỏi, thể g.i.ế.c nàng ?
[Trên lý thuyết là thể, bởi vì cô g.i.ế.c cô , cuối cùng sẽ thu giá trị thù hận của nữ chính giả. Giá trị thù hận của thế giới , bao gồm cả giá trị thù hận của nhiệm vụ nhánh đều sẽ xóa, thậm chí sẽ trừ thêm, chẳng gì. ]
Hài Hòa Hiệu chẳng thở dốc.
[Hơn nữa ở thế giới , ký chủ thể tùy tiện g.i.ế.c vai chính, vai chính giả cũng . ]
Minh Thù im lặng.
Bỏ , dù cũng g.i.ế.c .
Thế là cô hỏi cái gì?
Ký chủ g.i.ế.c , Hài Hòa Hiệu cũng cảm thấy kỳ lạ. Khi gặp cô, cô chính là đang đ.á.n.h . Tuy đối phương đẩy cô chỗ c.h.ế.t, nhưng tâm tư hiểm ác đáng sợ. Nếu như là một bình thường, cơ hội cũng sẽ g.i.ế.c đối phương để diệt trừ hậu họa.
cô chỉ đ.á.n.h họ thành sống dở c.h.ế.t dở.
Thời gian , theo quan sát của nó, cô cũng chẳng hề g.i.ế.c một ai.
Tuy rằng, kết cục cuối cùng của những kẻ đó, là những khác g.i.ế.c, thì cũng là lo lắng vì các loại di chứng ngoài ý . quả thực, nàng tự tay g.i.ế.c ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/128.html.]
mà ký chủ nhà nó thế nào, cũng chẳng gì, thiết lập g.i.ế.c chẳng phù hợp với cô tẹo nào.
Chẳng lẽ ký chủ nhà nó là một giấu ?
Hài Hòa Hiệu thấy suy nghĩ của kỳ lạ. Theo như nhận thức, tư tưởng và cách hành sự của ký chủ, nếu cô là chắc lẽ thế giới đều c.h.ế.t hết .
Không , nó cân nhắc, cân nhắc.
"Chức Phách."
Minh Thù vẫn đang suy nghĩ nên thế nào để tăng giá trị thù hận, đột nhiên Thanh Trần nhảy :
"Máu của long xà nãy, dùng ?"
Long xà cũng huyết mạch của rồng!
Vừa nãy lang băm dọa sợ, suýt quên mất chuyện .
"Nếu ngươi c.h.ế.t sớm, thì cứ nhảy xuống mà c.ắ.n nó một miếng."
Minh Thù nhanh chóng chỉ xuống phía vách đá.
Thanh Trần: "..."
Lời là , m.á.u thể dùng, nhưng nó, nàng thể trong ngoài như một ? Cười dễ như , lời đáng sợ như , dối trá!
"Ngươi đừng quấy rầy suy nghĩ."
Minh Thù phất tay, ý bảo Thanh Trần xa một chút.
Thanh Trần nghiến răng Minh Thù, một giây liền lấy tinh thần, lộ nụ gian xảo, còn mang chút phong cách tú bà quyến rũ khác:
"Ngươi đang nghĩ gì đó?"
Chillllllll girl !
"Ta đang suy nghĩ, để nàng hận hơn."
"..."
Thanh Trần Tiêu Như Phong đang sắp tắt thở, nàng lúc chẳng hận đến c.h.ế.t nàng ? Còn hận hơn nữa? Trong đầu nàng rốt cục là chứa thứ gì ?
"Ta , ngươi..."
"Có ."
Minh Thù vỗ tay một cái, nhanh chóng kéo Tiêu Như Phong xuống núi.
Thanh Trần: "..."
Khỉ thật!
Ngươi, gì?
Trên Minh Thù máu, hơn nữa hề ít, y phục gần như đều nhuốm đỏ. Khi xuống núi, Hồi Tuyết sợ gần c.h.ế.t.
Sau đó, xác định Minh Thù thương, tảng đá lớn treo cuống họng, mới chậm rãi hạ xuống.
Minh Thù quần áo sạch mà Hồi Tuyết mang theo, kéo Tiêu Như Phong ném trong đám linh thú.
Mỗi như thế, Tiêu Như Phong đều dùng đủ các phương pháp tránh né, công kích của linh thú, may mắn nhặt mạng.
Mỗi đến thời điểm , Minh Thù nhặt nàng về. Nàng để ý ánh mắt phẫn nộ, oán hận của Tiêu Như Phong, mà tiếp tục ném nàng tới chỗ khác.
Lặp lặp vài , cuối cùng Minh Thù cũng Hài Hòa Hiệu báo với , giá trị thù hận đầy.
Hoàn thành nhiệm vụ, Minh Thù xoay , bỏ nàng tại chỗ, đưa bệnh nhân cùng ăn.
Haizzz, đúng, tìm rồng.