"Không chữa thì ngươi thể ."
Chê cái mốc, trẫm đây giữa đường mới nhảy , chữa bệnh bao giờ, bây giờ học tạm chút thì !
Minh Thù giã nát bộ thảo dược, bỏ một cái khăn tay sạch sẽ:
"Tay."
"Làm..." cái gì thế.
Nắm tay Thanh Trần đặt môi mỏng: "Chức Phách cô nương, tay của gì?"
"Trong lúc chữa bệnh, tất cả ."
Minh Thù ngẩng đầu đàn ông một cách quá đáng:
"Ngươi là quên chuyện hứa với chứ?"
"..."
Là hứa sai, nhưng... Hắn chiếc khăn tay, rụt rè xắn tay áo vươn tay , yên lòng :
"Chức Phách cô nương, đừng tự phá hủy danh tiếng của ."
Có cảm giác lão t.ử tìm là một thần y.
Chillllllll girl !
Mà là một lang băm.
Mà chính là một con chuột bạch nhỏ...
Tay Thanh Trần trắng, trắng đến bất thường, thể thấy rõ ràng mạch m.á.u và gân xanh.
Minh Thù ấn vài cái tay , vẻ như đang xác định cái gì đó, đó rút d.a.o ...
Khỉ thật!
Thanh Trần mạnh mẽ lui về phía vài thước:
"Chức Phách cô nương, chuyện gì từ từ , cô lấy d.a.o gì?"
"Lại đây."
Trên mặt Minh Thù mang theo nụ bất thường.
"..." Ta .
Cuối cùng, cánh tay Thanh Trần vẫn rạch một đường, mà chỗ nàng rạch chính là mạch máu.
Nhìn m.á.u của chảy như bão táp, Thanh Trần cảm giác c.h.ế.t.
"Hung thủ" cũng bình tĩnh đem thảo d.ư.ợ.c đập nát đắp lên mạch máu, bên trong thảo d.ư.ợ.c cái gì mát mát lạnh lạnh, chỉ cầm m.á.u mà ngay cả đau đớn cũng biến mất.
Sau đó...
Cánh tay trở lên tê cứng.
Hoàn cảm giác đó là tay .
Từng giây từng phút trôi qua, Thanh Trần thấy miệng vết thương bắt đầu tràn m.á.u đen, màu đen đặc quánh như mực, còn mang theo mùi vị kỳ quái.
Thanh Trần cúi gần quan sát.
Hắn dường như thấy thứ gì đó đáng sợ, đột nhiên thẳng dậy, Minh Thù ở đối diện đang ăn:
"Chức Phách... Cô... Cô thả cái gì trong cơ thể ?"
"Đừng lung tung, thứ đó vỗn dĩ ở trong thể của ngươi."
"Trong thể ... Có trùng?"
"Ồ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/121.html.]
Minh Thù sát mấy cái thứ màu đen, bộ đều là sâu nhỏ, nàng vuốt cằm thầm một tiếng:
"Thì là trùng..."
Thanh Trần: "..."
Khỉ thật cô rốt cuộc là thần y đây!
Minh Thù lật một quyển sách cổ, tiếng lật sách kêu roẹt roẹt, cũng đang tìm cái gì.
Thú nhỏ ghé túi đồ ăn vặt ở bên cạnh Minh Thù, một tay đè chặt quả trứng, một tay khác đang mò tìm đồ ăn vặt trong túi.
Minh Thù liếc mắt thú nhỏ, thú nhỏ xù lông trừng trở .
Sao chứ cho ăn , ngược đãi động vật nhỏ chứ?
Không cho ăn lớn !
Nó ôm túi đồ ăn vặt, ôm trứng màu lầm bầm một chút, lăn mặt đất chui bụi cỏ bên cạnh.
Minh Thù cướp mất đồ ăn, cả bỗng nhiên như đang tăng áp, khiến cho Thanh Trần đang ngập trong suy nghĩ, trong thể trùng chuyện thể tin như thế phát sinh , giật bừng tỉnh.
"Cô định đó?"
Thanh Trần kéo Minh Thù : "Mau chóng nghĩ cách, bắt trùng cho ."
Vừa nghĩ tới trong thể trùng, Thanh Trần cảm giác cả ngứa ngáy.
Minh Thù Thanh Trần cản , khiến thú nhỏ biến mất trong bụi cỏ mất tăm mất tích.
Khỉ thật, cái tên ngốc bắt tay với con thú ngu xuẩn , lừa gạt đồ ăn vặt của trẫm ?
Minh Thù dừng vài giây, về chỗ .
"Đã từng về ma cổ ?"
"Ta từng về nấm ."
Thanh Trần thành thật trả lời, đó Minh Thù khinh bỉ.
Tất cả tâm trạng, cô đều thể dùng nụ để diễn đạt, Thanh Trần vô cùng bội phục.
"Ma cổ là một loại cổ trùng thể ký sinh cơ thể , thể hút năng lượng và sức sống của thể, thể ký sinh thỉnh thoảng sẽ xuất hiện hiện tượng tim đập nhanh, khó thở, thọ nhất cũng chỉ thể sống đến ba mươi tuổi."
"Người ký sinh thể hấp thu tất cả linh khí trong trời đất, khi hấp thu thể khiến các triệu chứng mà ký sinh mang tới thuyên giảm, nhưng những linh khí bất cứ tác dụng gì với bản hấp thu."
Lúc , Thanh Trần cướp trứng màu, chính là vì linh khí nồng nặc của trứng màu.
Thanh Trần nhăn mày, vẻ mặt nghiêm túc, hiển nhiên là Minh Thù đều đúng.
Tim đập nhanh, khó thở, vẫn nghĩ là do cơ thể khỏe, hề nghĩ đến những nguyên do khác.
"Có thể giải cổ ?"
Cổ - cái từ hẳn là quen thuộc nhưng cũng xa lạ gì.
Nơi đầu tiên nó xuất hiện chắc là ở một nước khác.
"Giải ."
Đôi mắt Thanh Trần sáng lên: "Giải như thế nào?"
Minh Thù sang nở nụ quái dị với Thanh Trần, đáy lòng Thanh Trần giật , chút dự cảm .
Ma cổ thể giải . đó là thời xa xưa, khi đó còn rồng, nhưng bây giờ thì rồng.
Phương pháp giải cổ đơn giản, đó là uống m.á.u rồng, m.á.u rồng là vật chí dương chí cương, còn ma cổ là vật chí âm chí nhu.
Điều thú vị ở chỗ, ban đầu ma cổ sinh chính từ long cốt nhiễm tà.
Hai thứ thể là tương sinh tương khắc.