Hệ Thống Tiêu Tùy Tiện Giúp Ta Trở Thành Bà Chủ Cho Thuê Nhà - Chương 88: Nhìn tôi có giống kẻ ngốc không?
Cập nhật lúc: 2025-07-01 10:49:52
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Tử Cẩm lên phòng VIP 607, những người bạn cùng lớp đi taxi cũng lần lượt đến. Sau khi báo tên Vân Tử Cẩm ở quầy lễ tân, tất cả đều được nhân viên phục vụ dẫn lên phòng 607.
"Đây là phòng VIP do cô Vân đặt, chúc mọi người vui vẻ."
Nói xong, nhân viên phục vụ quay người rời đi. Không cần nhân viên nhắc, Vương Thư Minh và mấy người kia cũng biết đây là phòng do Vân Tử Cẩm đặt, bởi vệ sĩ của cô đang đứng canh ở cửa.
Vương Thư Minh ngập ngừng giơ tay gõ cửa, ngay lập tức có người từ bên trong mở cửa phòng. Người mở cửa là một nam tử cao hơn một mét tám, khiến Vương Thư Minh và mấy người kia tưởng nhầm nhân viên dẫn nhầm phòng.
"Là bạn học của tiểu thư? Mời vào."
"Anh là... vệ sĩ của bạn Vân?"
Ở cửa đã có 4 vệ sĩ, bên trong còn có nữa? Hồi ở nhà hàng Tứ Quý, họ thực sự không để ý xem Vân Tử Cẩm mang theo bao nhiêu vệ sĩ.
Linh Ngũ khẽ gật đầu, không nói thêm gì. Với tư cách là lớp trưởng cùng lớp với Vân Tử Cẩm, Vương Thư Minh không ngần ngại đi đầu tiên.
Bước vào phòng, thấy Vân Tử Cẩm ngồi trên ghế, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm. Họ sợ nhất là gõ nhầm cửa, lỡ làm phiền ai đó thì phiền toái.
"Các cậu căng thẳng làm gì? Tôi đâu phải quái vật ăn thịt người. Tôi vừa gọi một ít đồ, mọi người xem còn muốn ăn gì thì gọi thêm nhé. Những người khác đến đâu rồi?"
Vân Tử Cẩm đưa máy tính bảng gọi món cho Vương Thư Minh.
"Chắc sắp đến rồi, có người gọi xe đến chậm hơn, đi sau chúng tôi."
Vân Tử Cẩm gật đầu tỏ ý hiểu.
"Bạn Vân, cậu đặt được phòng ở Vân Cung số 1, chắc hẳn phải là hội viên ở đây nhỉ?"
Vân Tử Cẩm nhướng mày nhìn người vừa hỏi: "Cũng gần như vậy, nhưng tôi không thường đến lắm."
Nếu không phải mời khách, cô ít khi tới đây.
"Vậy bạn Vân là hội viên hạng nào? Tôi nghe nói hội viên Vân Cung số 1 chia làm nhiều cấp bậc, cấp càng cao càng dễ đặt được phòng VIP tốt."
Nhiều người tò mò muốn biết về Vân Cung số 1, đây là Vân Cung số 1 cơ mà, về sau họ lại có chuyện để khoe.
Không đúng, họ thực sự đã đến đây, đúng hơn là để khoe khoang, chứ không phải nói khoác.
"Đúng là chia làm mấy cấp, hội viên thông thường chỉ cần nạp một lần 100 triệu là được."
Những hạng bạc, vàng, kim cương hay tử kim, Vân Tử Cẩm không giải thích thêm, để tránh khiến mọi người cảm thấy chênh lệch.
"Một trăm triệu! Lại phải nạp một lần! Ai ngốc đến mức bỏ ra một trăm triệu chỉ để làm hội viên chứ! Có tiền đó chi bằng để dành trả trước nhà!"
Vân Tử Cẩm liếc nhìn người đó, nhìn tôi có giống kẻ ngốc không.
Những người khác cũng phản ứng lại, vội ho mấy tiếng: "Cái này... ngốc thì không đến nỗi, người có thể bỏ ra một trăm triệu làm hội viên chắc chắn không coi số tiền đó ra gì."
Bằng không Vân Cung số 1 sao có thể phát triển đến mức này.
Người kia cũng nhanh chóng nhận ra mình nói sai, vội phụ họa: "Cậu nói có lý, một trăm triệu với chúng ta có lẽ cả đời không kiếm được, nhưng với bạn Vân chắc chắn chẳng đáng gì, làm hội viên thôi mà, rất bình thường! Rất bình thường!"
Vân Tử Cẩm không để bụng, đối phương chỉ đang suy nghĩ từ góc độ của bản thân, không có ác ý.
"Không sao, đừng làm mặt ủ rũ thế, chuyện nhỏ thôi. Hỏi xem những người khác đến chưa, tôi đi nhắc họ lên đồ ăn."
Lúc nãy ở nhà hàng Tứ Quý, mọi người chưa kịp ăn nhiều đã chuyển đến đây, Vân Tử Cẩm đã mời khách thì sẽ không để họ nhịn đói.
Sau khi ăn xong, ở đây còn có thể hát karaoke và chơi game, thiết bị đều là mới nhất, đảm bảo mọi người sẽ vui vẻ hết mình.
"Đến rồi đến rồi, họ đang ở trong thang máy, sắp lên phòng rồi."
Có người hỏi trong nhóm, ngay lập tức có người trả lời. Còn người tổ chức họp lớp ban đầu, giờ im thin thít trong nhóm.
"Vậy được rồi, tôi bảo vệ sĩ đi nhắc đồ ăn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-88-nhin-toi-co-giong-ke-ngoc-khong.html.]
Linh Nhất, Linh Nhị, Linh Tam trong phòng đều tự giác ra ngoài, sau đó cử Linh Thất xuống bếp nhắc đồ ăn.
Không lâu sau, những người còn lại cũng lần lượt đến. Ai nấy khi bước vào phòng đều tỏ ra vô cùng phấn khích. Việc tham gia buổi họp lớp hôm nay quả là quyết định đúng đắn nhất của họ.
"Bạn Vân, hôm nay thực sự nhờ có cậu mà chúng tôi mới được chiêm ngưỡng Vân Cung số 1! Tôi lấy trà thay rượu, mời cậu một ly! Tôi uống hết, cậu tùy ý."
Vân Tử Cẩm cũng nhấp một ngụm trà.
"Không cần khách sáo, hôm nay cũng là tùy hứng, nếu có gì không chu đáo mong mọi người thông cảm."
Đã mời khách, Vân Tử Cẩm đương nhiên không muốn có gì sơ suất.
"Không không, cậu đưa chúng tôi vào Vân Cung số 1 là quá tốt rồi, Vân Cung số 1 nổi tiếng đắt đỏ mà. Cậu đã mời rồi, những thứ khác không cần lo."
Những người này hoặc còn đang đi học, hoặc mới tốt nghiệp, vẫn đang vật lộn ở tầng đáy xã hội, có cơ hội được ăn một bữa ở Vân Cung số 1 đã là may mắn lắm rồi.
Vân Tử Cẩm cũng không cố tỏ ra, cô thực sự không giỏi tiếp khách.
"Mọi người nói vậy thì tôi không lo nữa. Cứ thoải mái ăn uống vui chơi nhé."
Chỉ cần không gây rắc rối, Vân Tử Cẩm rất dễ tính.
"Như mây thấp trời mưa, khi em cất giọng lòng anh xao xuyến..."
Vừa dứt lời, điện thoại Vân Tử Cẩm đổ chuông. Cuộc gọi từ Lục Vân Khuyết.
Vân Tử Cẩm nhướng mày: "Tôi nghe điện thoại một chút."
"Không sao không sao, bạn Vân cứ tự nhiên."
Những người khác đương nhiên không phản đối, dù Vân Tử Cẩm làm gì họ cũng sẽ không thắc mắc.
Vân Tử Cẩm cầm điện thoại ra khỏi phòng mới bắt máy.
"A lô..."
Giọng Lục Vân Khuyết vang lên bên tai: "Anh nghe nói có người thấy em ở Vân Cung số 1. Đúng lúc anh và Phó Trạch cũng ở đây, em có muốn sang phòng bên chơi một lúc không?"
"Các anh cũng ở Vân Cung số 1?"
Điều này khiến Vân Tử Cẩm hơi bất ngờ, nhưng nghĩ lại cũng hợp lý. Mức tiêu dùng ở Vân Cung số 1 rất phù hợp với điều kiện kinh tế của Lục Vân Khuyết và những người như anh.
"Bên này toàn bạn học cũ, tôi dẫn họ đến, nếu tôi đi sợ họ không thoải mái, để lần sau vậy."
Mấy người từ khi vào phòng đến giờ vẫn rất căng thẳng, Vân Tử Cẩm không phải không thấy, nhưng cô không biết phải nói thế nào để họ thư giãn.
Dù Vân Cung số 1 là hội quán, nhưng làm ăn hoàn toàn chính đáng. Với sự nghiêm túc của Tiêu Tùy Tiện, sẽ không trao cho cô phần thưởng hào nhoáng bên ngoài nhưng mục ruỗng bên trong.
Bị từ chối, Lục Vân Khuyết hơi thất vọng, nhưng cũng hiểu Vân Tử Cẩm có nguyên tắc riêng, nếu cô từ chối tức là thực sự không thể đi được.
"Được thôi, vậy hẹn lần sau, anh mời."
"Được chứ, Lục tổng mời, tôi đương nhiên không dám từ chối rồi!"
Dù bị từ chối nhưng đã hẹn được lần sau, tâm trạng Lục Vân Khuyết lại trở nên vui vẻ.
"Vậy anh không làm phiền nữa, có gì cứ gọi cho anh."
Dù biết Vân Tử Cẩm có vệ sĩ đi theo, nhưng Lục Vân Khuyết vẫn dặn dò.
"Biết rồi, vậy không có gì tôi cúp máy nhé, chúc các anh vui vẻ."
Mộng Vân Thường
Nói xong, Vân Tử Cẩm tắt máy, quay lại phòng VIP.