Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ Thống Tiêu Tùy Tiện Giúp Ta Trở Thành Bà Chủ Cho Thuê Nhà - Chương 78: Một Nam Một Nữ Kỳ Lạ

Cập nhật lúc: 2025-07-01 10:49:28
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Tử Cẩm và Tô Mộng Dao nhanh chóng được nhân viên bán hàng mang đến ba mẫu váy thiết kế mới nhất của nhà thiết kế trẻ, bày ra trước mặt hai người.

"Trông đều đẹp cả nhỉ?"

Tô Mộng Dao lại lần nữa rơi vào tình trạng khó chọn lựa.

"Mình nghĩ chiếc lúc nãy vẫn là đẹp nhất. Dù sao cũng là tiệc mừng thọ của lão gia họ Lục, váy đen có vẻ không phù hợp lắm, còn màu xanh... lại không hợp với viên kim cương hồng của cậu."

Phải nói rằng, ba chiếc váy này mang phong cách hoàn toàn khác biệt. Nếu không phải nhân viên bán hàng khẳng định chúng cùng xuất phát từ một nhà thiết kế, Vân Tử Cẩm đã tưởng chúng là tác phẩm của ba người khác nhau.

"Cậu nói đúng, vậy thì lấy chiếc này đi. Các cô có số đo của tôi rồi, chỉnh sửa xong thì ngày mai giao đến Ngọc Cảnh Viên nhé."

Tô Mộng Dao không phải lần đầu mua váy dạ hội ở đây, cô rất quen thuộc với quy trình.

"Cô Tô yên tâm, chúng tôi sẽ cố gắng giao váy sớm nhất có thể."

Biết Vân Tử Cẩm và Tô Mộng Dao sẽ tham dự tiệc sinh nhật của lão gia họ Lục, nhân viên bán hàng hiểu rằng hai chiếc váy này đều phải đốc thúc nhà thiết kế làm thêm giờ mới kịp.

Vì họ chỉ chọn kiểu dáng có sẵn, nhà thiết kế chỉ cần điều chỉnh lại kích thước, không phải việc quá khó khăn.

Tuy nhiên, váy dạ hội được làm thủ công bởi đội ngũ thiết kế, nên giá cả cũng "nhỉnh" hơn một chút.

Chiếc váy của Vân Tử Cẩm có giá 1.2 triệu, còn của Tô Mộng Dao là thiết kế của nhà thiết kế trẻ nên rẻ hơn, chỉ 500 nghìn.

Sau khi thanh toán, hai người không muốn rời đi ngay, thế là họ tay trong tay bắt đầu hành trình mua sắm của ngày hôm nay.

"Đầu tiên chúng ta đến Hermès, mua chiếc túi hai màu đã!"

Tô Mộng Dao đã nhận được tài khoản từ Tô Cảnh Quân, hôm nay cô nhất định phải sở hữu chiếc túi này!

Vân Tử Cẩm không có ý kiến gì, dù sao mục đích của cô chỉ là tiêu tiền.

Nhân viên Hermès từ khi thấy Vân Tử Cẩm và Tô Mộng Dao xuất hiện đã biết hôm nay doanh số sẽ ổn định.

"Chào mừng cô Vân! Chào mừng cô Tô!"

Thấy hai cô gái giàu có, nụ cười của nhân viên cũng chân thành hơn hẳn.

"Dạo này có hàng mới không? Tôi muốn xem một chút."

Tô Mộng Dao liếc nhìn những món đồ trưng bày trong cửa hàng, hầu hết đều là thứ cô đã mua rồi.

Những thứ đã mua, cô không muốn mua lần nữa.

"Có chứ ạ, chỉ là..."

Nhân viên ngập ngừng.

"Có vấn đề gì cứ nói thẳng, mua hay không là quyền của chúng tôi."

"Dạo này mới có một bộ sofa, không biết hai cô có hứng thú không?"

Nhân viên dẫn hai người đến khu trưng bày sofa.

Vân Tử Cẩm: ...

Hermès này thật đúng là bán đủ thứ!

Vân Tử Cẩm nhìn Tô Mộng Dao, vì cô ấy đang muốn mua túi, nên cô có thể nhường phần phụ kiện đắt tiền này.

"Bộ này... giá bao nhiêu?"

Tô Mộng Dao cảm thấy mình có lẽ điên rồi, mua sofa? Hiện tại cô cũng không có nhà đang trang trí.

"Bộ cô đang xem có giá 700 nghìn ạ."

Nhân viên cười rất nhiệt tình.

"700 nghìn? Cũng không đắt lắm nhỉ?"

Tô Mộng Dao tưởng giá phải lên tới triệu, không ngờ chỉ 700 nghìn.

"Nhưng cậu có chỗ để không?"

Cô không thể tháo sofa trong nhà ra để đặt bộ Hermès vào chứ?

Nếu không dùng, để trong kho thì quá tốn diện tích.

"Mua! Không có chỗ để thì bảo anh trai mua thêm một căn nhà nữa, chỉ để đặt bộ sofa này."

Tô Mộng Dao cuối cùng cũng quyết định mua.

Nhân viên nghe xong suýt ngã, đây chính là cuộc sống mua nhà như mua rau của giới nhà giàu sao?

Thật là nghèo hèn đã hạn chế trí tưởng tượng của tôi.

Vân Tử Cẩm nghe xong cũng thấy ý tưởng của Tô Mộng Dao hơi kỳ lạ.

Nhưng nếu Tô Mộng Dao thích, cô cũng không ngăn cản.

"Cô Tô, hôm nay cửa hàng có một chiếc túi..."

"Dừng lại! Mục tiêu hôm nay của tôi là chiếc túi hai màu khóa vàng, bao giờ có hàng thì nói luôn đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-78-mot-nam-mot-nu-ky-la.html.]

"Nếu cô ấy chưa đủ, những thứ tôi mua hôm nay cũng tính vào phần của cô ấy, có hàng thì báo luôn nhé."

Dù không như Tô Mộng Dao chi ngay 700 nghìn mua sofa, nhưng giỏ hàng của nhân viên cũng đã chất đầy đồ Vân Tử Cẩm chọn.

Cô không quá quan tâm đến việc có túi hay không, nhưng đã đến rồi, không mua gì thì cảm thấy hơi ngại.

"Vâng ạ! Có hàng tôi sẽ báo ngay với hai cô!"

Đây coi như đã đạt được thỏa thuận.

Vân Tử Cẩm khẽ mỉm cười, tay vẫn không ngừng chọn đồ.

"Tử Cẩm! Cậu tốt quá đi!"

Lời của Vân Tử Cẩm khiến Tô Mộng Dao cảm động muốn rơi nước mắt, đây mới chính là tình bạn chân thành!

"Thôi, đừng lề mề nữa, chọn đồ nhanh lên."

Cuối cùng, Vân Tử Cẩm còn nhờ nhân viên lấy cho mình một quả địa cầu.

"Cô Tô, tôi đã hỏi quản lý, cửa hàng vừa có một chiếc túi hai màu, cô muốn xem thử không?"

Tô Mộng Dao:!!!

Chính là câu này đây!

"Có! Thanh toán những món này trước, xong rồi đi xem ngay!"

Vân Tử Cẩm cũng cười, đưa thẻ đen cho nhân viên.

Và thế là cô cũng hoàn thành nhiệm vụ tiêu tiền hôm nay.

Sau khi thanh toán thành công, Vân Tử Cẩm nhận được thông báo hoàn thành nhiệm vụ từ hệ thống.

[Nhiệm vụ: Yêu cầu chủ nhân tiêu hết 3.000.000 trước 12 giờ đêm, đã hoàn thành.

Phần thưởng: Kích hoạt phần thưởng gấp 3 lần, 9.000.000 đã được chuyển vào tài khoản ngân hàng của chủ nhân, thưởng thêm 1 chiếc váy dạ hội Tiêu Tùy Tiện phong cách ánh sao.]

Nghe phần thưởng lần này, Vân Tử Cẩm hơi bất ngờ, không ngờ hệ thống lại thưởng một chiếc váy dạ hội.

Chẳng lẽ hệ thống cho rằng chiếc váy cô mua hôm nay quá đơn giản?

Không đến mức đó chứ...

Nhưng hệ thống thường không lên tiếng, nên dù có thắc mắc, Vân Tử Cẩm cũng không thể hỏi.

Tô Mộng Dao cùng nhân viên đi xem túi, Vân Tử Cẩm ngồi đợi ở ghế nghỉ bên ngoài.

Vừa ngồi xuống, nhân viên đã mang đến nước nóng và một ít bánh ngọt.

Không biết Tô Mộng Dao bao giờ mới xong, Vân Tử Cẩm lấy điện thoại ra g.i.ế.c thời gian.

"Vân Tử Cẩm?"

Đang cúi đầu chơi điện thoại, Vân Tử Cẩm bỗng nghe thấy ai đó gọi tên mình, liền ngẩng đầu lên.

Trước mặt cô là một cô gái, tay khoác một chàng trai.

Nhưng Vân Tử Cẩm chỉ thấy hai người này quen quen, không nhớ rõ là ai.

"Bạn là..."

Dù sao người ta đã chào hỏi, cô cũng không thể không đáp lại.

"Cậu không nhận ra tôi?"

Cô gái tỏ ra rất ngạc nhiên khi nghe câu hỏi của Vân Tử Cẩm.

"Trông hơi quen, nhưng chúng ta chưa từng quen biết."

Lời của Vân Tử Cẩm không chỉ khiến cô gái biến sắc, mà cả chàng trai bên cạnh cũng trầm mặt.

"Không thể nào! Cậu sao có thể không nhận ra tôi! Còn anh ấy nữa! Cậu không nhận ra Triệu Văn Duy sao?"

Cô gái dường như mất bình tĩnh.

Mộng Vân Thường

Vân Tử Cẩm hơi nhíu mày, Linh Nhất và mấy người khác thấy tình hình không ổn, đã từ bên ngoài cửa hàng tiến vào, đứng bên cạnh bảo vệ cô.

Chỉ cần đối phương có động thái gì, họ sẽ lập tức ngăn chặn.

"Ừm... hơi quen, nhưng tôi không biết, rốt cuộc bạn muốn nói gì?"

Vân Tử Cẩm cảm thấy hai người này thật kỳ lạ.

Không quen biết thì không quen biết, chẳng lẽ cô lại đi lừa họ?

"Rõ ràng cậu..."

Cô gái nói được một nửa rồi dừng lại.

"Rõ ràng là sao? Nói rõ đi."

Loading...