Hệ Thống Tiêu Tùy Tiện Giúp Ta Trở Thành Bà Chủ Cho Thuê Nhà - Chương 140: Bùa Chú?
Cập nhật lúc: 2025-07-01 10:54:20
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một câu nói của Thịnh Hạo đã phá tan hoàn toàn giấc mộng hão huyền mà Thịnh Điền tự dệt cho mình.
"Anh! Rốt cuộc anh là anh trai của em hay là anh trai của Vân Tử Cẩm!"
Thịnh Điền ngẩng cao đầu một cách bướng bỉnh, đôi mắt đã hơi đỏ lên. Cô không ngờ rằng, với tư cách là anh họ, Thịnh Hạo lại không đứng về phía mình. Cái cô Vân Tử Cẩm kia có gì tốt chứ, chẳng qua chỉ là một đứa con gái bị Hạ gia ruồng bỏ! Dù có vài đồng tiền thì sao, cô ta đâu phải là tiểu thư chính thống của Thịnh gia như mình!
"Cô ấy chỉ là một mình, làm sao có thể so bì với cả Thịnh gia được!" Thịnh Điền nghĩ thầm, lòng đầy bất mãn.
"Tất nhiên anh là anh trai của em, nhưng chuyện này không liên quan đến việc anh có phải là anh trai của em hay không."
Thích ai, muốn ở bên ai, đó là lựa chọn của Lục Vân Khuyết. Thịnh Hạo không thể đến trước mặt Lục Vân Khuyết mà nói: "Thịnh Điền là em gái anh, cô ấy thích cậu, cậu cũng phải thích cô ấy chứ?" Nếu dám làm vậy, không chỉ tình anh em giữa họ chấm dứt, mà mối quan hệ giữa Thịnh gia và Lục gia cũng sẽ đi đến hồi kết.
"Em không quan tâm, em sẽ không từ bỏ đâu!"
Thịnh Điền từ nhỏ đến lớn, ngoài Lục Vân Khuyết, chưa ai khiến cô phải chịu thua. Một khi đã nổi cơn, mười con trâu cũng không kéo lại được.
"Vân tiểu thư, em cũng là lần đầu đi câu, nếu cả hai chúng ta đều là tay mơ, vậy tại sao không thử một trận đấu giữa hai người?"
Thịnh Điền cất giọng cao, khiến mọi người đang câu cá quanh hồ đều nghe thấy và đồng loạt nhìn về phía họ.
Phó Trạch và Lý Việt Thành liếc nhìn Thịnh Hạo: "Chuyện gì thế này?"
Thịnh Hạo nhún vai: "Chuyện gì thì chuyện đó."
Hai người lại nhìn về phía Lục Vân Khuyết: "Đây là chuyện do cậu gây ra, nếu không giải quyết, Vân Tử Cẩm sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu."
Lục Vân Khuyết liếc mắt nhìn Thịnh Điền, rồi quay sang hỏi ý kiến Vân Tử Cẩm:
"Em muốn thi không? Nếu không muốn, có thể từ chối."
"Em không ngại, nhưng em không phải người tùy tiện chấp nhận thi đấu. Nếu không có phần thưởng khiến em hứng thú, em sẽ không tham gia. Không biết Thịnh tiểu thư định lấy gì làm phần thưởng để đọ với em?"
Vân Tử Cẩm hoàn toàn cảm nhận được sự thù địch từ Thịnh Điền. Dù là lý do gì, ấn tượng của cô với Thịnh Điền chắc chắn không thể tốt đẹp. Muốn thi đấu với cô, mục đích là gì, Vân Tử Cẩm không cần nghĩ cũng biết.
"Em muốn gì?"
Thịnh Điền có ít tài nguyên trong tay, trong lúc này, cô thực sự không nghĩ ra thứ gì có thể khiến Vân Tử Cẩm hứng thú.
"Nghe nói sinh nhật năm nay của em, Thịnh Hạo đã tặng em một chiếc du thuyền."
Vân Tử Cẩm hôm nay mới gặp Thịnh Điền lần đầu, không hiểu cô ta có những gì. Nhưng nhờ mối quan hệ với Thịnh Hạo, Lục Vân Khuyết biết rõ anh đã tặng Thịnh Điền một chiếc du thuyền làm quà sinh nhật.
Thịnh Hạo há hốc miệng, muốn nói gì đó, nhưng khi bắt gặp ánh mắt của Lục Vân Khuyết, cuối cùng im lặng.
Thịnh Điền nhìn Lục Vân Khuyết với ánh mắt đẫm lệ: "Vân Khuyết ca... Sao anh có thể đứng về phía cô ta!"
"Du thuyền à, hình như em chưa có, vậy thì lấy nó vậy."
"Tại sao chỉ có em đưa ra phần thưởng? Cô ấy cũng phải đưa ra phần thưởng tương đương chứ!"
Thịnh Điền dù đau lòng vì Lục Vân Khuyết công khai đứng về phía Vân Tử Cẩm, nhưng vẫn còn chút tỉnh táo.
"Cô là người đề xuất thi đấu, phần thưởng đương nhiên do cô đưa ra. Nếu cô cảm thấy không công bằng, cô có thể không thi."
Mộng Vân Thường
Vân Tử Cẩm tỏ ra vô cùng thờ ơ, dù sao người đề xuất thi đấu cũng không phải là cô.
"Cô!"
Thịnh Điền không ngờ Vân Tử Cẩm lại trơ trẽn đến vậy, không sợ để lại ấn tượng xấu trong mắt Vân Khuyết ca sao?
"Nếu muốn thi thì nhanh lên, tôi không có thời gian chờ đợi."
Thái độ của Vân Tử Cẩm với Thịnh Điền có thể nói là rất tệ. Thịnh Hạo dù thương em gái, nhưng cũng hiểu đây là do Thịnh Điền khiêu khích trước, bị Vân Tử Cẩm làm mất mặt cũng chỉ có thể trách bản thân không đủ khả năng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-140-bua-chu.html.]
"Thi thì thi! Chẳng qua chỉ là một chiếc du thuyền, tôi không đến mức tiếc, không như một số người, sợ rằng đến cả du thuyền cũng không có!"
Thịnh Điền nói với ý chỉ trích rõ ràng.
Vân Tử Cẩm không để ý, cô thực sự chưa có du thuyền. Nhưng lần sau có thể cân nhắc mua một chiếc.
"Luật thi thế nào? Nói rõ trước để tránh có người thua rồi lại ăn vạ."
Với tính cách của Thịnh Điền, Vân Tử Cẩm có lý do để nghi ngờ. Những người được nuông chiều từ nhỏ thường không quan tâm đến hậu quả.
"Trong vòng nửa tiếng, bất kể câu được bao nhiêu con, sau khi hết giờ sẽ cân tổng trọng lượng. Ai nặng hơn sẽ thắng! Cô dám không!"
Luật này không chỉ thử thách kỹ năng câu cá, mà còn phụ thuộc vào may mắn. Nếu không may, câu được toàn cá nhỏ, dù số lượng nhiều hơn nhưng trọng lượng vẫn có thể thua.
"Được, ai sẽ làm trọng tài?"
"Tôi! Tôi!"
Lý Việt Thành nhiệt tình xung phong làm trọng tài, thích thú với màn kịch này.
Vân Tử Cẩm và Thịnh Điền đều không có ý kiến.
Khi trận đấu bắt đầu, Lục Vân Khuyết không còn chú ý đến cần câu của mình nữa, mà ngồi cạnh Vân Tử Cẩm, hướng dẫn cô từng li từng tí.
Thịnh Điền dù nói mình là lần đầu đi câu, nhưng thực ra để có chủ đề nói chuyện với Lục Vân Khuyết, cô đã luyện tập không biết bao nhiêu lần.
Sau khi Lý Việt Thành tuyên bố bắt đầu, Thịnh Điền nhanh chóng thả mồi xuống hồ.
Vân Tử Cẩm dù động tác không chuẩn, nhưng với lần đầu tiên, cô tỏ ra có thiên phú.
Sau khi thả mồi, Vân Tử Cẩm ngồi bên bờ, thậm chí còn bóc hạt dưa để g.i.ế.c thời gian.
Trong khi đó, Thịnh Điền tạo ra không khí căng thẳng, tắt hết âm thanh xung quanh để không làm cá giật mình.
Đúng lúc này, Vân Tử Cẩm nghe thấy tiếng thông báo hoàn thành nhiệm vụ tiêu dùng trong đầu:
[Nhiệm vụ tiêu dùng: Tiêu hết 3.000.000 đồng trước 12 giờ đêm nay, đã hoàn thành.
Phần thưởng: Kích hoạt hoàn trả 3 lần, 9.000.000 đồng đã được chuyển vào tài khoản ngân hàng của chủ nhân. Phần thưởng: Bùa may mắn*10, đã được chuyển vào túi hệ thống, xin chủ nhân kiểm tra.]
Vân Tử Cẩm biết đây là thành quả của Mai Lâm. Nhưng khi nghe phần thưởng là bùa chú, cô không khỏi ngạc nhiên. Cô đang ở trong kịch bản hiện đại, không phải huyền huyễn, sao lại có bùa chú xuất hiện?
Nhưng vì đang trong trận đấu, mọi hành động của cô đều thu hút sự chú ý, nên cô không thể mở túi hệ thống để kiểm tra.
Khi Vân Tử Cẩm đang băn khoăn làm sao để lấy bùa một cách kín đáo, Thịnh Điền đã có động tĩnh.
Vân Tử Cẩm ngẩng lên, thấy cần câu của Thịnh Điền bị con cá dưới hồ kéo mạnh. Thịnh Hạo vội giúp em gái giữ cần, kéo lên.
"Nặng quá! Chắc là cá to đấy!" Thịnh Hạo vô tình nói.
Lục Vân Khuyết liền nhìn về phía cần câu của Vân Tử Cẩm: "Em muốn đổi chỗ không? Chỗ này có lẽ không có cá."
Vân Tử Cẩm lắc đầu: "Không cần, thua cũng không sao."
Dù sao đây cũng là lần đầu cô đi câu, thua là chuyện bình thường, còn thắng thì là do thiên phú.
"Em nghĩ thông suốt là tốt nhất. Em có đói không? Anh đi lấy đồ ăn cho em."
"Chờ trận đấu kết thúc rồi ăn, lấy ít đồ ăn vặt là được."
Lục Vân Khuyết gật đầu.
Sau khi Lục Vân Khuyết rời đi, Vân Tử Cẩm dùng túi áo làm bình phong, lấy một tấm bùa may mắn từ túi hệ thống ra.