Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 75.

Cập nhật lúc: 2025-06-22 07:51:06
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đạo diễn ngoài màn ảnh cũng gật đầu theo, không nhịn được mà gắp một đũa tỏi non trong hộp cơm của mình.

 

Một miếng đã nghiện!

 

Không biết tỏi non xào thịt này ngon đến mức nào.

 

Tỏi non mềm mại thấm đẫm nước sốt, mang theo chút cảm giác béo ngậy. Ngược lại, thịt ba chỉ bên trong lại được xào hơi giòn.

 

Mềm mại, dai giòn, tỏi non mềm mại đủ vị, mà thứ dai giòn thơm phức chính là thịt ba chỉ, loại đối lập này va chạm trong miệng, làm cho đạo diễn nhanh chóng ăn thêm một miếng cơm lớn.

 

Anh ta đợi mãi mới được ăn cơm, cơm và thức ăn đều hơi nguội một chút, nhưng chính nhiệt độ này, lại làm cho mùi vị này đạt đến một tầm cao mới.

 

Ngon quá!

 

Hình như là năm ngoái lúc ăn Tết, anh ta tăng ca đến đêm 30 khuya, sáng sớm mới về nhà.

 

Trong nhà để lại cho anh ta rất nhiều thịt cá, nhưng anh ta lại chỉ thấy đĩa tỏi non xào thịt còn thừa kia. Đồ ăn nguội ngắt, trộn với cơm nóng hổi mà mẹ anh ta dậy giữa đêm để hâm nóng, chính là mùi vị này!

 

Anh ta không chút do dự mà phân phó camera: "Cho thầy Bách cận cảnh trộn cơm!"

 

Kéo qua cận cảnh, đầu tiên là đạo diễn sửng sốt một chút.

 

Sao tỏi non xào trứng này lại có hành thái?

 

Nhưng mà, điều này không quan trọng, dù sao khán giả chỉ có thể nhìn thấy phản ứng của các khách mời, cũng không thể nếm được mùi vị trên màn ảnh.

 

Chỉ cần thầy Bách ăn ngon miệng là được!

 

Bách Kính trộn tỏi non xào trứng trông không có vẻ nguy hiểm vào bát cơm, dùng đũa gắp lên, camera man vội vàng cho một cận cảnh.

 

Tỏi non này... xanh quá!

 

"Cái này... tuyệt!"

 

Đạo diễn từ màn ảnh nhìn thấy Bách Kính nhắm mắt lại trước, rồi nuốt mạnh một cái, sau đó mới mở mắt lắc đầu, cuối cùng lại cảm thán một câu: "Tuyệt!"

 

Anh ta lắc đầu, trợ lý tâm phúc bên cạnh thấp giọng tán thưởng.

 

"Thấy không? Lúc này thầy Bách Kính mới gọi là biết làm người!"

 

Trợ lý gật đầu, có chút bội phục nhìn tỏi non xanh đến phát sáng trong màn ảnh, không nhịn được mà gắp một đũa lớn tỏi non giống hệt trong hộp cơm của mình.

 

Tỏi non đã xào chín, để nguội, rồi lại cho thêm nước sốt nấu đến mềm nhũn, thoạt nhìn màu sắc rất đậm, thậm chí còn có chút ngả vàng.

 

Nhưng mà, chính là tỏi non làm đến trình độ như vậy mới tính là thật sự ngấm gia vị, ngoại trừ bản thân nó hàm chứa vị tươi ngon thì còn toát ra một mùi thơm ngọt ngào đặc trưng của rau dưa.

 

Anh ta vẫn nên thành thật làm trợ lý thôi, nỗi khổ trong giới giải trí này, chỉ sợ là anh ta ăn không nổi.

 

Trong màn ảnh, các minh tinh khách mời đã bắt đầu vừa ăn vừa nói chuyện.

 

Nhưng mà, mọi người đều rất ăn ý, món ăn hết nhanh nhất là cà chua xào trứng, tiếp theo là khoai tây sợi xào.

 

"Khoai tây sợi này, giòn! Tôi chưa từng ăn khoai tây sợi ngon như vậy!"

 

"Đúng vậy! Thật sự giòn! Món ăn này mới thể hiện trình độ!"

 

Lữ Dập cảm thấy có chút bực bội, ông ta chỉ vào món thịt xào: "Ăn đi, đừng ngại ăn, ăn nhiều một chút!"

 

Mọi người đều do dự...

 

Vẫn là thầy Bách Kính đứng ra!

 

"Món này, tôi gói lại cho Tiểu Tư! Cậu ấy thích ăn!"

 

Lưu Tư rưng rưng gật đầu, vội vàng dán thêm một lớp bảo hiểm: "Đúng vậy! Món đó không sợ để lâu! Tỏi non cũng nên để lâu một chút thì càng ngon hơn, ăn khoai tây sợi trước, món này để lâu sẽ không giòn!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/75.html.]

"Đúng! Ăn khoai tây sợi!"

 

Người phụ trách Lý ở bên ngoài không nhịn được mà lắc đầu, cảm khái với Vạn Giai Hân, tâm phúc mới đề bạt của mình: "Em thấy không? Thầy Bách mới là người lợi hại, năng lực ứng biến, cứu nguy này, tuyệt!"

 

Đáng thương cho thầy Bách Kính, sau khi ăn một miếng tỏi non sống dở c·hết dở thì cũng chỉ ăn được hai miếng khoai tây sợi.

 

Cô ta chỉ bảo Vạn Giai Hân: "Đừng nói chị không chăm sóc em, lát nữa đi lấy bữa ăn khuya, em đưa cho thầy Bách một ít."

 

Bữa ăn khuya tối nay, nói là ăn khuya nhưng thực chất vẫn là cơm hộp bình thường.

 

Chỉ có điều, ban đầu khi phụ trách Lý giao việc thì hy vọng bữa khuya sẽ có một hai món "chắc bụng".

 

Món ăn "chắc bụng" là món như thế nào?

 

Trần Nhiễm nghĩ đến nhiệm vụ tạo hiệu ứng đặc biệt cho món thịt heo chiên giòn sốt chua ngọt của mình vẫn chưa hoàn thành, cô làm một nồi lớn thịt heo chiên giòn sốt chua ngọt bỏ vào.

 

Ngoài ra, hai món còn lại là đùi gà kho và nấm đùi gà xào khô.

 

Như vậy chắc là đủ "chắc bụng" rồi nhỉ?

 

Trần Nhiễm ngẫm lại, lúc cô chưa mất đi vị giác, khi phải thức đêm thì cô thực sự rất muốn ăn những món nhiều dầu mỡ, cay nồng, tốt nhất là đồ chiên.

 

Hơn nữa, hôm nay khi đi giao cơm hộp, cô thấy tổ tiết mục khá bận rộn, có lẽ là để cơm hộp ở đó thì cũng không biết khi nào họ mới có thời gian ăn hết.

 

Cô cố ý chọn mấy món dù có nguội đi thì cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến hương vị.

 

Trần Nhiễm và dì giúp việc đóng gói cơm hộp xong, đang định mang đi thì người của tổ tiết mục đã đến.

 

"Đầu bếp Trần! Tôi tới rồi, đây là cơm khuya phải không? Tổng cộng 40 hộp?"

 

"Đúng vậy, tất cả ở đây, cậu đếm thử xem, đủ chưa?"

 

Người đi cùng Vạn Giai Hân là một nhân viên tạp vụ khác của đoàn phim, cậu thanh niên này khá thật thà, cười ngây ngô: "Đủ rồi, buổi tối không có nhiều người làm việc, dù có làm 20 hộp..."

 

Vạn Giai Hân tung một cước!

 

Cô ấy đá vào chân người thật thà kia một cái, trừng mắt nhìn cậu ta, rồi tươi cười giải thích với Trần Nhiễm: "Đầu bếp Trần! Đúng là buổi tối tổ tiết mục của chúng tôi có ít người làm việc hơn, nhưng buổi tối thực sự rất mệt, cô đừng thấy tôi nhỏ con, chứ tôi có thể ăn hai hộp đấy!"

 

Trần Nhiễm gật đầu.

 

Trong quãng thời gian ngắn ngủi đi làm thuê của cô, cô chưa từng thấy ai có sức ăn yếu, người ăn hai phần, thậm chí ba phần cũng không ít.

 

Cho nên, ban đầu cô mới cố ý hỏi phụ trách Lý xem có chắc chắn số lượng 40 phần không.

 

Vạn Giai Hân thấy Trần Nhiễm không có phản ứng gì đặc biệt thì lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, lại trừng mắt nhìn người chạy việc một cái, xách cơm hộp rời đi.

 

Trên đường đi, người thật thà kia vẫn không quên hỏi: "Chị Vạn, chúng ta thực sự không có nhiều người như vậy mà..."

 

"Không có nhiều người thì sao? Cơm hộp tối nay có đủ ăn không? Buổi trưa có đủ ăn không? Nếu cậu thấy cơm hộp lấy nhiều quá, vậy thì hôm nay cậu chỉ ăn một phần, không được thêm!"

 

Phụ trách Lý đã nghĩ cách tìm lý do để yêu cầu khu du lịch tăng thêm cơm hộp, cậu ta thì hay rồi, còn muốn giảm bớt số lượng!

 

Lại nhìn người này, miệng lưỡi không ngọt ngào chút nào, lại còn gọi cô ấy là chị. Bảo sao phụ trách Lý lại đề bạt mình.

 

"Đừng mà chị Vạn... Cơm hộp này ngon lắm." Người thật thà kia cúi đầu nhìn cơm hộp trên tay: "Em chưa từng được ăn cơm hộp nào ngon như vậy."

 

"Ngon, vậy thì lần sau đừng nói nhiều những lời này!"

 

Hai người mang 40 hộp cơm hộp về tổ tiết mục, vừa đặt xuống thì lập tức có người xúm lại.

 

"Ôi, cuối cùng lần này cũng đủ ăn rồi, tối nay tôi ăn không no, còn muốn lấy thêm một phần nữa, kết quả là hết!"

 

"Ăn xong một hộp rồi hãy lấy hộp khác, không được lấy trước, nửa đêm còn có người làm việc, lấy hết rồi thì bên đó ăn gì?"

 

Một nhân viên bên cạnh lén lẩm bẩm: "Nửa đêm có việc gì đâu... Với lại, chẳng phải nhịn một chút là đến bữa sáng rồi sao?"

 

Loading...