Chu Chu bỗng nảy một ý tưởng, ánh mắt sáng lên: “Đội trưởng, là chúng cướp xe của bọn họ?”
Chu Hỏa , mắt sáng rực, vỗ tay tán thưởng: “Chu Chu, ý lắm! Ngươi lập công lớn !”
Chu Hỏa ngơ ngác, hiểu rõ: “Cướp xe thật ?”
Chu Chu lắc đầu, nở nụ tinh quái: “Không cần cướp xe . Chỉ cần cho xe họ chạy là đủ.”
Chu Hỏa tò mò: “Làm thế nào?”
Chu Chu nhếch môi, giọng đầy mưu mẹo: “Phá lốp xe của bọn họ!”
Dù bọn họ mang theo lốp dự phòng thì ? Phá hết cả bốn lốp, Chu Chu tin bọn họ mang theo bốn lốp dự phòng! Hắc hắc, đôi khi giữ chân kẻ địch, cần dùng chút mẹo vặt để từ từ “mài chết” đối phương.
Kế hoạch của Chu Chu thể là hiểm độc. Tóm , mục đích của bây giờ là giữ chân Sâm Nguyên ở đây càng lâu càng . Chỉ khi Sâm Nguyên kẹt , mới cơ hội thử thăm dò lá bài tẩy của gã.
Chu Chu liếc mắt về phía chiếc xe của Sâm Nguyên. Lúc , đám Sâm Nguyên đang tụ tập nghỉ ngơi bên xe, nhưng qua, quan hệ giữa họ dường như hòa thuận như tưởng.
Chu Hỏa nhỏ giọng: “Bọn họ cứ ở mãi bên cạnh xe, chúng phá lốp ?”
Chu Chu bình tĩnh đáp: “Dẫn dụ vài con tang thi đến đây, khiến họ rời khỏi xe… Hoặc là chờ cơ hội. Họ thể cứ bám lấy xe mãi ? Chắc chắn sẽ lúc việc khác.”
Chu Hỏa gật gù: “Ừ, thôi, cứ chờ xem.”
điều Chu Chu là, trong lúc họ để ý, ánh mắt Sâm Nguyên thoáng liếc về phía ba họ đang ẩn nấp. Động tác của gã kín đáo, đến cả Tiêu Hồ – luôn ở gần gã – cũng phát hiện, huống chi là Chu Chu và đồng bọn đang rình rập từ xa.
Chỉ Nghị Minh mơ hồ cảm nhận điều gì đó. Hắn liếc về phía Sâm Nguyên, nhưng với đầu óc đơn giản của , thường để tâm đến những thứ mang nguy hiểm tức thời. Chỉ khi hiểm họa thực sự ập đến, mới tay.
Vì thế, Chu Chu vẫn rằng Sâm Nguyên sớm nhận sự bất thường xung quanh. Đặc biệt là ánh mắt của gã, như thể phát hiện nguy hiểm tiềm tàng.
May mắn , Chu Chu để cảm xúc giận dữ và oán hận mờ lý trí. Hắn bình tĩnh lập kế hoạch. Hôm nay muộn, nếu giờ còn dẫn tang thi đến, thể đối phương sẽ sinh nghi. Lúc đó, cái chẳng bù nổi cái mất.
Chu Chu quan sát xung quanh: “Dù xe của họ vẫn còn đó. Chúng tìm một chỗ xa xa để thiền định một lúc. Dù gì thời gian vẫn còn nhiều.”
Vì thể lúc nào cũng dán mắt nhóm Sâm Nguyên, Chu Chu quyết định tạm rút lui. Chu Hỏa và Nghị Minh đều theo, tìm một vị trí khá xa, chỉ đủ để thấy chiếc xe của Sâm Nguyên, đảm bảo họ rời khỏi tầm trong thời gian ngắn.
Chu Chu khoanh chân xuống, tay nắm một viên tinh hạch. Dù gặp Sâm Nguyên khiến cảm xúc d.a.o động, vẫn ưu tiên việc liên quan đến tinh hạch. Trước khi gặp Sâm Nguyên, luôn cho rằng báo thù là việc quan trọng nhất, thứ khác đều xếp . giờ đây, khi thực sự đối mặt với gã, còn vội vã. Ngay cả lọ thuốc khôi phục ký ức mà đây khao khát, giờ cũng chẳng còn quá sốt ruột.
Cảm giác khiến Chu Chu ngạc nhiên, nhưng nếu nghĩ , cứ theo thôi. Dù cũng chẳng tự hại .
Hắn chằm chằm viên tinh hạch trong tay. Chu Hỏa tò mò, cẩn thận tránh Nghị Minh, tiến đến gần: “Đội trưởng, ngươi nghĩ gì thế?”
Chu Chu giật , hồn: “Không gì, chỉ nghĩ cách dẫn bọn họ rời khỏi xe.”
Chu Hỏa với ánh mắt nghi ngờ. Chu Chu hiếm khi đến chột , vội : “Thôi, ngươi cũng qua thiền định , đừng quấy rầy .”
Chu Hỏa ngoan ngoãn sang một bên, nuốt một viên tinh hạch và bắt đầu thiền định. Hắn ngoan như cún con, như khi, mỗi nghiên cứu cách loại bỏ tạp chất trong tinh hạch, đều trở nên cực kỳ lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-phat-song-truc-tiep-mat-the/chuong-56-cau-cat-chua.html.]
Chu Chu nhếch môi, gì, nhắm mắt , xử lý vấn đề tinh hạch, thiền định tu luyện. Trước đây, tách hai việc , cảm thấy quá mất thời gian. Giờ quyết định gộp cả hai .
Mỗi tiêu hao hết dị năng, thiền định hồi phục xong, trở nên mạnh mẽ hơn.
Chu Chu kiểm tra thông tin cơ bản của :
Người dùng hệ thống thế giới 0045: Chu Chu
Chủng tộc: Nhân loại biến dị loại tang thi
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Dị năng: Độc hệ, ăn mòn hệ
Sức chiến đấu: 220
Tổng hợp đánh giá: C
Điểm sinh tồn: 105320
Điểm sinh tồn trói định: 210
Phòng live stream
Kinh nghiệm: 21064
Cấp bậc: 14
Số theo dõi: 48206
Sức chiến đấu của tăng nhanh, nhưng mỗi ngày đều tiến bộ định, với tình hình hiện tại thì cũng tệ. Điều duy nhất khiến thất vọng là theo dõi. Trước đây, con từng tăng vọt, gần chạm mốc mười vạn, nhưng giờ chỉ còn đến năm vạn – một cú sốc lớn.
Dù , chút tổn thất vẫn chịu . Ít theo dõi, phiền phức cũng sẽ giảm . Dù hệ thống live stream nhiều điều khoản bảo vệ chủ bá, cẩn thận vẫn hơn.
Chu Chu dần bình tĩnh, chìm thiền định.
Sáng hôm , khi mặt trời ló dạng, Chu Chu mở mắt, về phía chỗ đỗ xe của Sâm Nguyên. Chỉ thấy bốn họ bắt đầu thu dọn đồ đạc… Không, chính xác là chỉ ba đang thu dọn. Sâm Nguyên nhàn nhã một bên, quan sát.
Ánh mắt Sâm Nguyên bình tĩnh, nhưng Tiêu Hồ và đồng bọn cảm thấy lạnh gáy. Từ tối qua, khi họ chậm chân rời xe, Sâm Nguyên luôn họ bằng ánh mắt – như những con cừu chờ thịt, đánh giá xem nên hạ d.a.o ở thì .
Tiêu Hồ căng thẳng, Sâm Nguyên: “Nguyên ca, đồ đạc thu dọn xong. Hôm nay chúng săn tinh hạch?”
Sâm Nguyên đáp, giọng bình thản mà nhẹ nhàng: “Chẳng lên lộ trình và kế hoạch từ ? Cứ theo kế hoạch là . Còn cần hỏi ?”
Tiêu Hồ kéo khóe môi, nặn nụ gượng gạo: “Đâu , chỉ xác nhận với Nguyên ca thôi. Dù hôm qua xảy chút chuyện , lỡ hôm nay kế hoạch đổi thì .”
Sâm Nguyên vẫn giữ nụ nhàn nhạt: “Không , cứ theo kế hoạch mà . Đi thôi.”
Sâm Nguyên ghế phụ, Tiêu Hồ lái xe, Lâm Hưng và Lý Thanh . Chiếc xe dần rời , hướng về phía thành phố.