!
"Rầm!"
Một cái bóng đen khổng lồ từ trời rơi xuống, chắn ngang đường của .
Vì quán tính, dừng , ngược còn lao cả lòng nó.
cảm thấy như rơi hố phân.
Quái vật nhớp nháp, trơn trượt, còn kèm theo một mùi hôi thối khiến từ bỏ luôn cái mũi của . Nó nhúng chàm .
"Ọe~"
vùng vẫy thoát khỏi quái vật, tay chân cùng lúc lùi .
Lúc trời tuy trăng, nhưng cả bầu trời phát một màu vàng kỳ lạ, đủ để miễn cưỡng rõ hình dáng của quái vật.
Quái vật hình to lớn, cơ thể giống con rết, mọc đầy những cánh tay kỳ dị dày đặc.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Điều đáng kinh ngạc nhất là, đầu nó, mọc khuôn mặt của !
Không, đầu của nó, chính là đầu của .
Ngay cả mái tóc húi cua như nhím đó, cũng giống hệt .
ngớ , đờ đẫn cái cánh tay kỳ quái giống đuôi rắn của nó, thậm chí còn thời gian để suy nghĩ.
nhớ dấu tay mà xem xe là hình dáng .
Vậy điều đó nghĩa là còn những con quái vật khác ?
"Xùy~"
"Xùy xùy xùy~"
Cùng với vài tiếng xé gió, vô quả bóng đá đen kịt bay về phía , bao vây .
nheo mắt kỹ.
Ồ, may quá.
Là những thứ kỳ lạ dấu tay đó.
Chúng giống cá nóc một đôi cánh, và bàn tay kỳ lạ chính là cánh của chúng, phần ở giữa là một con mắt khổng lồ.
Những tia m.á.u đỏ đó, trông như *nê lộ* tư bản thức đêm cày deadline 8 đêm liền .
"Xùy~"
Một con mắt khổng lồ đường kính ba mét từ từ rơi xuống, dừng mặt .
Con mắt nứt ở giữa, thè một cái lưỡi quen thuộc.
Cái lưỡi đó đẩy hai con mắt nhỏ bên cạnh , chằm chằm .
sụp xuống đất, tay chân rã rời, thể nhấc lên nổi chút sức lực nào.
Thôi kệ , đằng nào cũng chết, c.h.ế.t một cách đàng hoàng.
nghĩ một lát, nặn một nụ với con mắt lớn nhất :
"Khá là lịch sự đấy, đợi đủ mới bắt đầu bữa ăn."
"Các tay ."
"Nhớ ăn sạch sẽ đấy, hu hu hu hu hu hu~"
Nói đến cuối cùng, kìm mà bật thành tiếng.
chết!
Nếu bây giờ ai đó thể cứu , nguyện nhận đó bố!
Con mắt lớn là kẻ tay đầu tiên.
Con mắt ở gữa nó nứt như những cánh sen, cái lưỡi to lớn, dày thịt màu đỏ đó lao nhanh về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-linh-chau-ty-muoi-thien-linh-di-hai-he/chuong-115-chuyen-xe-buyt-chay-nua-dem-8.html.]
khỏi cảm thấy tuyệt vọng.
"Rầm rầm!"
Một tia chớp sáng rực cả núi rừng như rạch cả màn đêm.
Một cô gái vẻ ngoài cực kỳ xinh và linh động, tay cầm bùa vàng, từ trời giáng xuống.
"Lôi đình hiệu lệnh, sắc triệu chúng linh. Thượng thông vô cực, hạ triệt u minh."
"Tùy ngô phù mệnh, tốc chấn lôi thanh. Cấp cấp như lệnh!"
mở to mắt há hốc mồm, gần như tin mắt .
Chưa hết, một cô gái khác tết tóc đuôi rết, càng thêm tươi tắn và xinh hơn, theo sát phía .
"Xích minh khai đồ, viêm quang hoán hách. Đan linh diệu mang, chu hỏa lưu dịch. Hỏa đức chân quân, uy trấn bát cực."
Cùng với những câu thần chú lạnh lùng của cô , từng luồng cầu lửa nối tiếp nổ tung trung.
phấn khích tột độ, vỗ tay dậy.
"Thủy thủ Mặt Trăng!"
"Hu hu hu, Thủy thủ Mặt Trăng đến cứu !"
Con quái vật nãy còn ngông cuồng, sấm sét và lửa đ.á.n.h cho tơi tả, đầu bỏ chạy, ngay cả một tiếng rắm cũng dám thả.
Cô gái xinh phát tia sét đó khi đuổi lũ quái vật , nhíu mày đến mặt .
Rồi, cô vỗ một cái đầu .
"Thủy thủ Mặt Trăng cái đầu !!"
"Bà đây là đạo sĩ Mao Sơn chính tông!"
"Cậu là thằng nhóc vô dụng nhà họ Giang đấy ?"
" là đời bằng đời , đời bằng đời !"
Cô gái xinh đó tên là Lục Linh Châu.
Cô gái xinh phát cầu lửa bên cạnh là tử của cô , Tống Phi Phi.
Lục Linh Châu, là do bố gọi đến giúp .
Không ngờ, bố đến ba tờ giấy vệ sinh cũng nỡ dùng để lau đít, quen một nhân vật ngầu đến !
"Mẹ kiếp, xe hết ?"
"Cậu lái xe vãng sinh như thế đấy ?"
"Thật là tức c.h.ế.t !"
Lục Linh Châu kịp nhiều với , liền đầu chạy đường hầm.
"Đợi với!"
dám một ở cái nơi quỷ quái , lập tức dùng hết sức bình sinh bám sát theo họ.
Đến khi thấy chiếc xe buýt rách nát , Lục Linh Châu mới thở phào nhẹ nhõm.
"Phi Phi, mời những hành khách đó lên xe ."
Tống Phi Phi gật đầu, tháo một chiếc roi từ thắt lưng , quất mạnh một roi Tóc Vàng gần cô nhất.
"Cút lên xe, thì chết."
Động tác của cô trôi chảy như mây trôi nước chảy, khiến sửng sốt hết đến khác.
Những con quỷ nãy còn nhe nanh múa vuốt xe, giờ đây từng con một ngoan ngoãn hơn cả mấy em bé học mẫu giáo.
Lục Linh Châu thong thả Tống Phi Phi đuổi , thậm chí còn thời gian móc túi lấy một gói thịt bò khô.
"Nửa đêm nửa hôm, mệt c.h.ế.t ."
"Nhìn gì, cũng ăn ?"