Ba   giữa xin xỏ: "Mẹ! Đứa nhỏ mới sinh, bây giờ còn   uống một giọt sữa nào. Mẹ cứ để chúng ở nhà vài ngày ,   con sẽ đưa chúng ."
Bà nội vứt chổi xuống, lườm  một cái, giận dữ : "Đứa nhỏ đầy tháng là cút  hết cho tao!"
Đây là thời hạn cuối cùng bà nội dành cho chúng .   bận tâm nhiều nữa. Em gái sinh  còn   uống một giọt sữa,   cũng đầy máu, cứ  mãi.
  bếp nấu cháo,  dùng nước ấm rửa sạch cơ thể cho em. Trước đây  cũng sinh một đứa nữa, cũng là con gái, bình thường đều do  chăm sóc, đến gần một tuổi thì  ba đưa .
Bây giờ   chết, ba  cưới  kế, chắc chắn  thể giữ chúng  .
 dùng thìa đút cho em gái,  bóng lưng ba,  nhịn  hỏi: "Ba  đưa chúng con đến ?"
Ba   đầu   một cái và : "Con còn một   ở trong huyện, em gái  của con cũng ở đó."
 thở phào một , ít nhất thì  cũng  nơi để , cho dù   rời khỏi đây cùng em gái.
Ba thấy    gì,  lẩm bẩm: "Nhóc con, đừng trách ba."
  lưng ,  sợi chỉ đỏ  cổ tay ,  để ý đến ba.
Mắt  vẫn  nhắm, oan khí  tiêu, đêm đầu thất nhất định sẽ hồi hồn. Chỉ còn sáu ngày nữa là đến đầu thất.
Mỗi ngày  đều dỗ em gái, ban ngày cũng   ở nhà  sắc mặt bà nội, liền ôm em  dạo khắp thôn.
Hôm đó,  ôm em gái xem mấy đứa trẻ nhỏ hơn trong thôn bơi lội  sông,  trai họ Giang, Giang Xuyên, thấy sợi chỉ đỏ  tay , lập tức túm lấy cánh tay : "Trương Vũ Đồng, sợi chỉ đỏ  tay em là do bà đỡ quấn cho đúng ?"
 theo phản xạ gật đầu.
Giang Xuyên kéo cánh tay   về phía một nơi hẻo lánh.
  kéo suýt ngã xuống đất, vội vàng : "Anh Giang Xuyên,   chậm thôi,  rốt cuộc   gì ?"
Giang Xuyên thấy những  khác  ở xa, mới  với : "Em   , em sắp c.h.ế.t !"
  hiểu ý của  Giang Xuyên, sợi chỉ đỏ  rõ ràng là Hứa bà bà dùng để cứu mạng , tại    c.h.ế.t chứ?
"Anh Giang Xuyên, tại  em  c.h.ế.t ạ?"  hỏi Giang Xuyên một câu.
Giang Xuyên sầm mặt hỏi : "Mẹ em hai ngày  sinh con, là bà lão Hứa ở thôn bên cạnh đỡ đẻ đúng ? Sợi chỉ đỏ  cũng là bà  quấn cho em?"
 vội vàng gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-boi-am-nu/phan-1-boi-am-nu-chuong-4.html.]
Giang Xuyên thở nặng hơn, lạnh giọng  với : "Hai năm , sáu  trong nhà họ Chu chết, em   ? Nhà họ cũng là bà lão Hứa đỡ đẻ. Chu Thải Tú cũng  quấn một sợi chỉ đỏ,  đêm đầu thất thì cả nhà đều chết."
Hôm đó khi Hứa bà bà đỡ đẻ, cũng  nhắc đến nhà họ Chu, lúc đó bà nội  sợ hãi. Bây giờ Giang Xuyên nhắc đến nhà họ Chu,  mới  bên trong còn  một chuyện như .
Giang Xuyên  Mặt Trời  đỉnh đầu,  với : "Anh  giải thích rõ cho em ,  đưa em  gặp một , lúc đó em sẽ hiểu."
Mới hơn 9h sáng. Giang Xuyên đưa  đến một ngọn núi ở phía Đông của thôn.
Ngọn núi đó tên là Khâu Sơn, trong núi  một Đạo quán  rách nát, trong Đạo quán chỉ  một lão Đạo sĩ, cả ngày ăn mặc rách rưới, vì  những  xung quanh đều   đến Đạo quán đó thắp hương, đều  là chẳng  ích gì, còn  lão Đạo sĩ  thể là kẻ sát nhân đang lẩn trốn.
Cá Chép Bay Trên Trời Cao
Giang Xuyên đưa  đến Đạo quán, kể  chuyện Hứa bà bà đỡ đẻ cho nhà  và quấn sợi chỉ đỏ cho .
Lão Đạo sĩ   ngưỡng cửa của Đạo quán,   một cái   một cách nhàn nhạt: "Nhóc con, lúc  con chết, oán khí  nặng đúng ? Sau đó là con cõng  con  quan tài?"
 vội vàng gật đầu, trong lòng cũng  kinh ngạc, lão Đạo sĩ   chuyện .
Lão Đạo sĩ  thẳng  dậy,  hỏi : "Đêm đó con cõng  con còn   đường Hoàng Tuyền, qua cầu Nại Hà, đúng ?"
Đường Hoàng Tuyền?
Cầu Nại Hà?
Hứa bà bà  .
  nhớ  con đường đầy xương trắng và cây cầu đá đầy rêu phong, liền gật đầu một  nữa.
 đường Hoàng Tuyền và cầu Nại Hà chẳng  là những thứ trong chuyện ma ?
Lão Đạo sĩ khẽ hừ một tiếng, : "Bà mụ đó  biến con thành Bối Âm Nữ ( nữ cõng âm). Bối Âm Nữ chuyên giúp  khác cõng t.h.i t.h.ể để tiêu nghiệp chướng, sợi chỉ đỏ đó chính là nghiệp chướng. Bà  là bà đỡ, sợ  con đêm đầu thất hồi hồn tìm bà  đền mạng. Bà   quấn sợi chỉ đỏ lên cổ tay con, đến lúc  con đêm đầu thất hồi hồn, sẽ trút hết nghiệp chướng lên đầu con, con chắc chắn sẽ chết."
Anh Giang Xuyên  bên cạnh giận dữ : "Thải Tú chính là  bà lão họ Hứa hại chết!"
4.
Hiển nhiên, Chu Thải Tú cũng   Bối Âm Nữ.
Chỉ là sáu  nhà họ Chu  c.h.ế.t như thế nào?
  hỏi thêm, đưa tay  định xé sợi chỉ đỏ xuống.  sợi chỉ đỏ  chắc chắn, cổ tay  đau nhói, cũng  thể xé đứt sợi chỉ.
Lão Đạo sĩ  khẽ: "Nghiệp chướng    con cõng vài ngày , con  xé  , cho dù xé , món nợ đó vẫn sẽ ở   con."
 sợ hãi, ôm em gái dập đầu lạy lão Đạo sĩ: "Ông Đạo sĩ ơi, xin Người hãy cứu con!"