Hai tuần , xuất viện.
Thường ngày học thầy cô và bạn bè giúp đỡ, cuộc sống cũng khá thuận lợi.
Thời gian trôi qua nhanh, chẳng mấy chốc kỳ thi cuối kỳ kết thúc.
Mọi bắt đầu tranh vé tàu, chuẩn về quê đón Tết.
Tính từ lúc thương đến giờ hai tháng, chân cũng hồi phục gần như .
Hôm đó, khi đang thu dọn hành lý trong ký túc xá, — biến mất suốt hai tháng—cuối cùng cũng gọi điện thoại.
"Tống Gia Ninh, dạo bận, ở nhà, Tết con đừng về nữa."
"Kỳ nghỉ đông chỉ một tháng, về về chẳng đáng."
"Vả , vé tàu rẻ. Hai tháng con phẫu thuật tốn bao nhiêu tiền, tiết kiệm một chút , tiền là gió thổi đến ."
Bà liền một , kịp để trả lời, cạch một tiếng dập máy.
đặt điện thoại xuống, thả lỏng bàn tay đang cầm nửa bộ quần áo, chậm rãi thẳng dậy.
Trong đầu dần dần hiện lên cảnh Tết năm ngoái.
Trong nhà chẳng chút khí đón năm mới nào.
Vài miếng sườn cũ kỹ đông cứng trong tủ lạnh chuyển sang màu xám.
Phần lớn cửa hàng đóng cửa, chợ nông sản cũng chỉ còn lác đác vài quầy hàng.
mua một ít đồ ăn sẵn, rau củ và thịt bò, nấu một nồi bò hầm sốt cà chua—món mà thích nhất.
Buổi chiều, bà ngoài một chút, nhưng mãi đến khi màn hình tivi đếm ngược chào năm mới, bà vẫn về.
Gọi điện cho bà, đầu dây bên vang lên giọng điệu mất kiên nhẫn, lẫn trong đó là tiếng xáo bài "xoạt xoạt".
"Sao phiền thế hả, gặp bạn, chơi mấy ván bài, giục cái gì mà giục!"
"Chết tiệt, là quân Tam Vạn... là cái gì thì cái đó..."
Cuối cùng, bà nổi đóa qua điện thoại:
"Đi ! Vận may đang , con gọi điện phá hết , xúi quẩy!"
Trong tivi, khí rộn ràng ngập tràn, ai cũng vui vẻ hân hoan.
Tiếng của hàng xóm vọng , như thể ngóc ngách xung quanh đều tràn ngập niềm vui.
Mà ánh mắt , vẫn dừng đĩa bò hầm nguội lạnh, váng mỡ vàng nổi thành một lớp dày.
Một cái nhà lạnh lẽo như , về cũng .
bấm gọi cho giảng viên phụ trách lớp:
"Cô Lưu ạ, cô thể gửi cho em đơn đăng ký ở trường dịp nghỉ đông ?"
Cô Lưu tìm để hỏi rõ tình hình.
Cô hỏi tại thương mà về nhà, cãi với gia đình , cần cô giúp đỡ .
qua loa bịa một cái cớ, tránh .
Thấy nhiều, cô chỉ đành dặn dò nghỉ lễ cẩn thận, chuyện gì thì gọi điện cho cô.
Cô là một thầy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hay-luon-yeu-thuong-ban-than-minh/4.html.]
Hai năm qua, sự ấm áp và giúp đỡ mà cô dành cho còn nhiều hơn cả trong suốt cuộc đời bà .
Sắp đến kỳ nghỉ, cả ký túc xá gần như còn ai.
May mắn là căn tin trường vẫn giữ một cửa hàng nhỏ để phục vụ sinh viên ở .
Chỉ là trong hơn hai tháng thương, thể thêm, tiền trong tay chẳng còn bao nhiêu, trong lòng bắt đầu lo lắng.
lúc đó, Lam Hân đến giúp Lam Khánh xách hành lý, cô quản lý ký túc sẽ ở trường.
Hai chị em họ liền gõ cửa phòng , mời về nhà họ đón Tết.
Lúc đầu, từ chối.
Trước đây phiền họ quá nhiều .
Lam Hân gì thêm, trực tiếp giúp thu dọn hành lý:
"Gần đây chuyện vui, chị đãi khách ăn một bữa thịnh soạn. Nếu em coi chị là bạn thì đừng từ chối."
Lam Khánh cũng thiết nắm lấy tay :
"Tớ chỉ một yêu cầu thôi, thể bánh kếp nhiều hơn ? Hai tháng ăn tay nghề của , tớ sắp thèm đến mất !"
Hai chị em mỗi một câu, khiến lòng ấm áp hơn bao giờ hết.
Đến nhà họ, mới hóa gia đình họ giàu như .
Một căn biệt thự độc lập thang máy ngay trung tâm thành phố, yên tĩnh giữa chốn phồn hoa.
Dịp Tết, giúp việc trong nhà nghỉ, hai chị em sớm lên kế hoạch, phân công lịch việc nhà và nấu nướng.
Hóa , ba của họ cũng qua đời hai năm .
Người vốn nuông chiều một nữa trở thương trường, gánh vác cả gia đình.
Hai chị em cũng đang hỗ trợ bà bằng cách của riêng .
Nhìn họ quây quần bên , vô cùng ngưỡng mộ.
Chân gần như hồi phục.
chuẩn nguyên liệu bánh kếp, nhận nhiệm vụ bữa sáng.
Đêm giao thừa, chúng cùng chuẩn một nồi lẩu nóng hổi.
Trong bữa tối, cuối cùng Lam Hân cũng công bố bí mật mà chị ấp ủ bấy lâu.
Chị giơ một tấm bằng khen—tranh minh họa của chị đạt giải thưởng.
Giải Nhất hạng mục Sách Thiếu nhi của Cuộc thi Minh họa Thế giới.
thực , Lam Khánh đoán từ , và chúng chuẩn sẵn một chiếc bánh kem để chúc mừng.
Chiếc bánh hai tầng màu xanh nhạt, với lớp kem trắng muốt tạo nên bầu khí Bắc Cực.
Trên đó ba chú gấu Bắc Cực từ sô-cô-la trắng, gấu ôm hai bé gấu con lòng.
Hai chú gấu nhỏ tựa đầu , hạnh phúc nép vòng tay .
Chúng nghiên cứu video lâu, thử thử nhiều , cuối cùng tái hiện hảo bức tranh của Lam Hân.
Khi đẩy bánh , Lam Hân—vốn luôn vô tư—cũng đỏ hoe mắt.
Khung cửa sổ dán đầy những dây pháo giấy đỏ rực, đèn lồng lớn treo cao, rực rỡ sắc màu ngày Tết.