A Đồng cưỡi ngựa giỏi, lao nhanh như gió.
Ta rút một mũi tên từ ống tên buộc yên ngựa, bắn, mũi tên cắt đứt sợi dây thừng treo Thu Sinh.
Phía , Hồ Tam thả tay, đám ch.ó hoang mất sự kìm hãm lập tức xông , lao con mồi bọc kín bằng thịt và máu.
Tiếng kêu t.h.ả.m thiết của Thu Sinh dần nhỏ trong âm thanh nhai nuốt tham lam của lũ chó.
Ta tựa cằm lên vai A Đồng, cảm nhận sự rung lắc do ngựa phi nước đại mang , khẽ : "À đúng , quên cho , , Thu Thủy, cũng ch.ó hoang ăn thịt."
05
Thu Thủy là một a bên cạnh mẫu .
Năm đó, nàng từng quỳ đường phố, định bán . Khi mẫu gặp nàng, bà kịp thời ngăn cản, đúng lúc nàng sắp một mụ tú bà ở Hoa Hồng Lâu mua .
Mẫu bỏ gấp ba giá tiền để chuộc nàng về, cứu nàng khỏi phận bi t.h.ả.m đời dày vò.
Ban đầu, Thu Thủy là a cận của mẫu . khi bà bắt đầu ăn chay niệm Phật, cần ai hầu hạ nữa.
Lúc , còn quá nhỏ nên nhớ rõ Thu Thủy và dẫn dụ, mua chuộc thế nào.
Hôm mẫu qua đời chính là ngày Lễ Bộ Thượng Thư Triệu đại nhân tổ chức thọ yến. Phụ dẫn và trưởng tỷ Giang Dư đều ngoài.
Khi trở về, mẫu đó, n.g.ự.c cắm cây trâm của chính bà, đầu phủ tấm vải trắng.
Thu Thủy quỳ mặt phụ và tổ mẫu, mạnh miệng kể rằng nàng tận mắt thấy mẫu bóp c.h.ế.t Minh Diêu.
Nàng còn dám thề độc trời, nếu những gì nàng là giả, thì sẽ ch.ó hoang c.ắ.n chết, cả nhà cũng sống yên.
Ta mãi mãi quên đôi mắt đỏ ngầu của nàng, cái cách nàng nghiến răng nghiến lợi buộc tội mẫu hãm hại khác.
Thu Thủy vốn là của mẫu . Khi nàng chỉ tội, đến phụ cũng thoáng chần chừ.
Tổ mẫu thì c.h.ử.i rủa mẫu là loài rắn rết, còn Lưu Anh ôm con lóc đến đứt từng khúc ruột.
Giang Dư thì sắc mặt tái nhợt, mềm nhũn ngã xuống đất, nước mắt lã chã rơi: "Mẫu , hồ đồ quá ..."
Ta ghi nhớ từng khuôn mặt, từng biểu cảm, từng dáng vẻ bi thương, đau đớn thực của bọn họ.
Cơn giận dữ thì quá đỗi giận dữ, nỗi đau thương thì quá mức đau thương.
Như một vở kịch dàn dựng, từ chủ nhân cho đến bọn hạ nhân, ai nấy đều sức đóng tròn vai .
Diễn xuất quá đạt, mà cũng vì quá đạt, lộ sự gượng gạo hợp lý.
Họ mẫu c.h.ế.t chẳng mấy vẻ vang, tổ mẫu chịu để linh cữu bà trong phủ.
Ngày an táng mẫu , đến c.h.ế.t sống . Là Thu Thủy dìu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hao-canh-nhu-nguyen/8.html.]
Trước mộ, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, vùi mặt lòng nàng, nấc từng hồi.
Khóc mệt, nhỏ giọng với nàng: "Thu Thủy tỷ tỷ, mẫu từng bảo thề bừa, sẽ ứng nghiệm đấy."
Khi , Thu Thủy chỉ nghĩ là một đứa trẻ ngây thơ, những lời chắc chẳng tai nàng.
Mãi đến khi treo nàng lên, nàng mới hiểu rằng, "Thanh Thiên Đại Lão Gia" như , chuyên trị cái gì cũng ứng nghiệm.
Không lâu khi mẫu qua đời, Lưu Anh nâng lên chính thất, còn Thu Thủy thì âm thầm rời khỏi phủ.
Những năm qua, vẫn luôn tìm nàng. Đến khi tìm , nàng gả chồng sinh con ở quê.
Nàng , Lưu Anh ép nàng. Nếu giúp vu oan cho mẫu , ca ca nàng, thái giám Thu Sinh trong cung, sẽ chịu cảnh yên .
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Những năm qua, nàng vẫn lén lút gửi bạc kiếm từ Giang gia để chu cấp cho Thu Sinh. Khi mẫu cho nàng bạc đủ để Thu Sinh đút lót Nội Vụ Phủ, nàng âm thầm chuyển sang theo phe Lưu Anh.
Trùng hợp , đồng hương của Lưu Anh là Triệu Thận, một Quang Lộc Tự Thiếu Khanh, chính là mà Thu Sinh đang nịnh bợ.
Thế là bọn chúng hợp sức, dựng nên một mạng lưới lợi dụng lẫn , vơ vét tiền tài từ Giang gia, trừ khử những kẻ gai mắt.
Những năm tháng giả ngốc giả câm, luôn tìm kẻ từng bóp cổ .
Ta gọi là "kẻ quái dị", vì trong ký ức mơ hồ, những thông tin để về luôn mang cảm giác bất cân xứng.
Kẻ đó bịt mặt, từ dáng thể nhận là một nam nhân. thở và sức mạnh từ đôi tay yếu hơn nhiều so với nam nhân trưởng thành bình thường.
Mạnh hơn nữ tử, nhưng yếu hơn nam nhân bình thường, một kẻ quái dị như thế, mới tìm ?
Cho đến khi bắt Thu Thủy, mới hiểu . Tại mỗi đối mặt với nỗi sợ trong ký ức, tìm chút manh mối, bóng dáng tà ác đó khiến cảm thấy kỳ lạ và hợp lý.
Nhiều năm qua, cùng Hồ Tam lục tung kinh thành nhưng tìm thấy kẻ nào khớp với những đặc điểm đó.
Bây giờ mới hiểu, kẻ đó xuất hiện, mà là kẻ đó vốn nên xuất hiện bên cạnh .
Vì ở trong cung.
*
Thu Thủy chỉ c.h.ế.t Thu Sinh hai ngày. Ta cố ý cắt một ngón tay đeo nhẫn của nàng gửi cho Thu Sinh.
Lúc , nàng từng lóc cầu xin , bảo rằng con nàng còn nhỏ, nhà nàng còn phu quân, còn bà chồng cần phụng dưỡng.
Hơn nữa, khi mẫu qua đời, nàng thuận nước đẩy thuyền chẳng qua là để bảo vệ mạng sống.
Nghe cũng chút đạo lý, nhưng chẳng đáng bao nhiêu.
Trong tai , đó là lời vô nghĩa. Kẻ nào dính dáng, kẻ đó chết. Đó là nguyên tắc của .
Ta lạnh lùng "ồ" một tiếng, : "Lúc Mẫu mất, cũng chỉ mới tám tuổi. Người gặp một phu quân , nhưng một nữ nhi yêu hết mực. Gặp mẫu cửu tuyền, ngươi nhớ với rằng, Nguyện Nhi , và nhớ ."