HẢO CẢNH NHƯ NGUYỆN - 19

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-01-24 23:13:57
Lượt xem: 6,273

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hắn uy h.i.ế.p và tính kế , khó chịu."  

 

"Hửm." Nghe thế, mắt nheo , tựa như đang suy nghĩ:  

"Vậy , cô  chọn về phe ?"  

 

"Phe gì chứ? Chúng một nhà."  

 

Ta chà xát hai tay gầm bàn. Nói dối là sở trường của , nhưng kiểu dối mang chút ám khiến quen.  

 

là... chuyện hôn sự của chúng ..."  

 

Hắn đặt chén xuống, ngón tay thon dài khẽ vuốt miệng chén mỏng như cánh ve, giọng lạnh nhạt:  

"Cô thật là lấy oán báo ơn."  

 

"... ..."  

 

", chuyện ơn oán tạm gác . Người, cô giết."  

 

*

 

Cố Hành đúng là một kẻ điên. Mỗi câu của đều khiến tim phập phồng.  

 

thấy tính cách của chút giống , cũng đến nỗi nhàm chán.  

 

Trần Thiếu An liên tục thăm dò và đe dọa bằng lời . Bề ngoài thuận theo, nhưng trong lòng sớm động sát tâm.  

 

Quốc công phủ, thế tử gì chứ, c.h.ế.t cũng chỉ là một nắm tro tàn.  

 

Ta vốn chẳng giỏi tính toán, nhưng chọc nổi giận thì chỉ con đường chết.  

 

Nghe thế, Cố Hành lắc đầu, tỏ vẻ đồng tình:  

 

"Cô  về kinh thành, một chân đặt vòng xoáy . Ngày cô g.i.ế.c một, hai lộ, là do may mắn. kinh thành giống Tùng Hoa Sơn, g.i.ế.c bừa là . Giết cũng mưu lược, nếu ngay cả mạng cũng mất."  

 

*

 

Ta im lặng một lát, ngẩng đầu hỏi:  

"Tướng quân, nhất định tham gia trò chơi ?"  

 

Hàng mi của khẽ nhướng lên, lộ chút kinh ngạc:  

"Trò chơi? Ta bao giờ chơi trò chơi."  

 

15

 

Cố Hành quả nhiên đúng như những gì : chơi trò chơi, tay là dứt khoát.  

 

Hắn tay, Trần Thiếu An c.h.ế.t nhanh.  

 

Nghe , Trần Thiếu An g.i.ế.c ngay trong xe ngựa cách cổng phủ đầy trăm mét một đêm khuya. Đám tùy tùng cũng ai sống sót, riêng Trần Thiếu An rạch nát mặt.  

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

Khi nhận tin, đến phủ tướng quân.  

 

Cố Hành đang gảy đàn.  

 

Âm thanh nặng trĩu, giai điệu bi thương, nhắm mắt như thấy cảnh tượng ngày nơi sa trường.  

 

Trong cơn bão cát mịt mù, một bóng hình cầm trường đao lao khỏi làn sương mù.  

 

Trường đao còn nhỏ máu, tay xách theo một chiếc đầu .  

 

khi mở mắt, hương tràn ngập căn phòng, gảy đàn gầy guộc, sắc mặt đượm vẻ bi ai, khác xa tưởng tượng của .  

 

*

 

Khi bản nhạc kết thúc, Cố

Hành ngước mắt lên:  

"Nghe chứ?"  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hao-canh-nhu-nguyen/19.html.]

Ta gật đầu.  

 

Hắn hỏi:  

"Có hài lòng ?"  

 

"Hài… hài lòng."  

 

Hắn dậy, đến bên bàn, cầm lấy ấm nước lò đỏ rót tách , giọng lạnh lẽo như ngọc:  

"Học lấy mà , đây mới gọi là g.i.ế.c ."  

 

Ta sững ở ngưỡng cửa, nuốt khan.  

 

Trước đây nghĩ đủ điên, ngờ Cố Hành còn điên hơn .  

 

Ta cứ tưởng g.i.ế.c thế tử Quốc công phủ thì tốn một năm ròng rã. Ai ngờ, từ lúc chúng đầu bàn bạc đến giờ chỉ mới vài ngày.  

 

Người ... rõ ràng mài sẵn d.a.o từ lâu.  

 

*

 

"Ơ kìa, ai bảo g.i.ế.c mưu lược? Ngài  thế , giấu giếm chút nào ?"  

 

"Ai bảo cô  giấu?" Hắn nhấc tách , khẽ lắc đầu, mũi áp sát mép chén, thong thả ngửi hương , giọng đầy thờ ơ:  

"Giờ Cố mỗ chính là một chữ ‘giấu’ to tướng."  

 

Nhìn dáng vẻ hờ hững, thành thạo như chuyện chỉ là trò đùa, thấy khó chịu, ngay đối diện , gằn giọng:  

"Cả kinh thành đều ngài trúng độc, chẳng còn sống bao lâu. Ngài giao binh quyền, dưỡng bệnh, lánh xa triều chính, đây là cách giấu của ngài?"  

 

*

 

Ta đoán Cố Hành và cùng kiểu ẩn .  

 

Hắn lấy bệnh nặng vỏ bọc để tránh đời. Người khác sẽ nghi ngờ đến , dù nghi, nếu bằng chứng xác đáng, cũng chẳng gì.  

 

Huống hồ, phủ tướng quân phòng thủ nghiêm ngặt, rời phủ, chẳng ai thể động đến .  

 

, dù là Lý Tông Trần Thiếu An, mới nghĩ đến việc nhắm Giang Dư và .  

 

Cố Hành là vị tướng trẻ tuổi nhất trong lịch sử Đại Chu. Sự tồn tại của khiến bao kiêng dè. Dù hiện nay ai cũng đồn mang trọng bệnh, sống c.h.ế.t khó lường, nhưng chỉ cần đến giây phút cuối cùng, đối thủ ai dám buông lơi cảnh giác.  

 

Hơn nữa, cái gã khổng lồ mà Cố Hành từng nhắc đến, thứ sức mạnh vô hình , một khi vận hành sẽ nghiền nát tất cả những kẻ dị kỷ cản đường kẻ cầm quyền.  

 

*

 

"Ngài  thương nặng, sai. chuyện tính mạng ngài nguy kịch rốt cuộc là thật giả?"  

 

Hắn trả lời trực tiếp, chỉ bảo:  

"Về khoản diễn, vẫn còn kém cô một bậc."  

 

Hắn mở tay áo, từ từ kéo lên. Trên cánh tay gầy guộc lộ rõ những vết cắt sâu từ xuống . Các vết thương lành, thịt tái đỏ, như những con rết bò lổm ngổm làn da mỏng, khiến kinh hãi.  

 

"Cạo xương trị độc, là thật. Ta suýt c.h.ế.t vì đau."  

 

*

 

"Độc gì mà ghê gớm ?"  

 

"Không độc, là cổ." Hắn chỉnh tay áo, vẻ mặt điềm nhiên như . "Tin đồn thương trong lúc đấu với thích khách là giả, việc trúng độc cũng chỉ là mồi nhử để gạt ý đồ."  

 

"Là để cứu ai? Hoàng thượng Quý phi?" Ta cúi đầu suy nghĩ. "Ta nhớ ngài từng gần đây hoàng thượng thể bất an. Có kẻ dùng cổ hại hoàng thượng, ngài trúng cổ độc là vì cứu ?"  

 

Hắn :  

"Nói chuyện với thông minh thật đỡ mệt."  

 

*

 

"Đế vương vô tình, dù ai hoàng đế thì ngày tháng của dân chúng cũng chẳng khác gì. Chẳng qua là một diễn viên khác, tiếp tục vơ vét của cải, chờ đến ngày sụp đổ mà thôi. Luẩn quẩn mãi như thế. nghĩ cái chế độ coi trọng việc nô dịch kẻ khác để mưu cầu tôn quý sẽ ngày diệt vong."  

 

Loading...