"Vậy Vương Phó thống lĩnh dẫn theo cả một đội nội vệ quân, phí thời gian ba kẻ qua đường chẳng chút khả nghi nào. Thích khách thật sự chỉ e sớm trốn khỏi kinh thành. Nếu thánh thượng trách tội, ngươi chịu nổi ?"
"Dạ, !" Vương Phó thống lĩnh mồ hôi lạnh chảy ròng, vội vàng lệnh:
"Rút quân!"
"Tản ! Tản hết! Nội vệ quân phụng chỉ bắt , liên quan mau chóng về nhà!"
Nhân lúc đám đông giải tán, dùng lực bóp tay A Đồng, hiệu cho nàng tìm ngựa và vũ khí của nàng , hợp với .
Khi đầu, cưỡi ngựa tiến gần. Một tay nắm lấy yên ngựa, nửa nghiêng xuống từ lưng ngựa, cúi ghé sát gần , mặt là một nụ mang chút tò mò.
"Nữ ma đầu, đêm nay định g.i.ế.c ai đây?"
Ta lấy từ thắt lưng một thỏi vàng, đưa cho :
"Đa tạ tướng quân giúp đỡ. Ta chỉ chừng , nếu đủ, ngày duyên gặp , nhất định sẽ báo đáp ngài tử tế."
Người ngựa bật . Khi , bên má trái lộ một lúm đồng tiền sâu. Sát khí và vẻ lạnh lẽo trong mắt cũng tiêu tan hơn nửa, khiến đến ngẩn .
Hắn thẳng , từ cao xuống :
"Bổn tướng cần thứ ."
Ta ngửi thấy thoang thoảng mùi máu, bàn tay bất giác nắm chặt , hỏi nhỏ:
"Vậy tướng quân gì?"
"Ta nghĩ . chúng duyên như , chừng sẽ còn gặp . Món nợ để trả cũng muộn."
"Cảm tạ."
Ta xoay rời , nhưng hỏi với từ phía :
"Này, ngươi tên là gì?"
Ta buột miệng đáp:
"Vương Oán."
"Viết thế nào?"
"Oán trong 'huyết hải thâm cừu'*."
(*) Huyết hải thâm cừu: Hận sâu bể máu. Chỉ thù hận thâm sâu.
"Vương Oán?" Hắn nhẩm cái tên, đôi mắt lộ vài phần trầm tư, :
"Tên lắm. Vương Oán, chúng sẽ tái ngộ."
Khi đó, chính là tân phong Kiêu Kỵ tướng quân, họ Cố.
sai, chúng nhanh sẽ gặp .
07
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hao-canh-nhu-nguyen/10.html.]
Về việc nên g.i.ế.c Giang Dư , từng do dự.
Dù nàng cũng chảy dòng m.á.u của mẫu , giống như .
gần đây, thường mơ thấy mẫu . Có lẽ ở , bà quá cô đơn. Ta và Giang Dư, nhất định một để bầu bạn cùng bà.
Người quá tam ba bận, mà cho Giang Dư hai cơ hội.
Cơ hội đầu tiên là khi mẫu qua đời, với nàng rằng mẫu hại chết. Nàng những tin mà còn vì giữ lấy cuộc sống tiểu thư cao quý của mà tiếp tục cận với Lưu Anh.
Lúc lóc quỳ mặt phụ cầu xin ông đòi công bằng cho mẫu , phụ chịu nổi sự phiền phức mà đuổi ngoài. Khi đó, Giang Dư chỉ trong sân bằng ánh mắt lạnh lùng, tựa như cảm thấy thật đáng hổ.
Nàng :
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
"Giang Nguyện, nếu thời thế thì khác gì ch.ó lợn? Dù mẫu oan, thì việc bà đến ngày hôm nay cũng là do sự ngu ngốc của chính mà . Những lời ngươi ai tin ? Nếu học bà , thì ngươi cứ học , cản. thì . Ta là đích nữ của nhà họ Giang, vinh hoa phú quý tự nhiên phần của . Lưu Anh thích lời ngon tiếng ngọt, vài câu để chiều ý bà thì mất miếng thịt nào ? Đừng trách nhắc ngươi, việc quan trọng nhất là sống cuộc đời của . Chúng cuối cùng cũng gả ngoài, mà nhất định gả nhà danh giá nhất."
Ta cảm thấy lời Giang Dư cũng lý, chỉ là mỗi một chí hướng. Nàng lý của nàng, lý của .
Lúc đó, vẫn còn nhẫn nhịn nàng.
Cơ hội thứ hai là ngày đại thọ 70 của tổ mẫu.
Vì Giang Dư mãi xuất hiện trong tiệc mừng, phụ bảo đến hậu viện tìm nàng.
Khi bước tới bên hồ sen thì một đôi tay từ phía khóa chặt cổ họng.
Khi đó Thu Sinh vẫn còn nhút nhát. Trong yên tĩnh , chỉ thấy tiếng tim đập thình thịch và tiếng thở dồn dập căng thẳng của .
Lúc , trong tiền viện, pháo hoa mừng thọ đột nhiên nổ vang một tiếng lớn. Ánh sáng rực rỡ nở tung trung, như một con mắt ma quái thấu hết xa đời, dọa cho Thu Sinh khiếp đảm.
Hắn hoảng loạn ném – khi đó hấp hối – xuống hồ.
Hồ sen từng khiến ít lỡ chân mà c.h.ế.t đuối. hôm đó, mạng lớn, nước lạnh kích thích khiến tỉnh , bám lấy những dây sen và đá lộn xộn trong nước mà bò lên bờ.
Lúc đó, tóc tai rối bời, cả trông chẳng khác gì quỷ dữ từ địa phủ bò .
Khi , vẫn tưởng rằng vì luôn chịu để yên chuyện của mẫu , nên Lưu Anh trừ khử cho bằng .
Về , giả ngu giả điếc, diễn cực khổ mới qua mặt Lưu Anh.
bà vốn định bỏ qua cho . Chỉ là rơi xuống nước kích thích phụ động lòng trắc ẩn, chỉ lớn tiếng trách mắng Lưu Anh chăm sóc cho con cái mà còn tự canh bên giường một thời gian để chăm sóc.
Lưu Anh nửa đời vinh hoa phú quý của đều gắn liền với phụ . Sau khi xác định còn nhớ gì về chuyện ngày hôm đó nữa, bà mới cho một con đường sống.
Ai nấy đều tưởng nhị tiểu thư nhà họ Giang rơi xuống nước thành ngốc, nhưng rằng thật khai sáng.
Những điều đây hiểu, đều nghĩ thông suốt trong thời gian giả đứa ngốc .
Giang Dư mấy ngày liền xuất hiện, cuối cùng cũng bộ tịch đến thăm . mục đích là để xác nhận còn nhớ chuyện rơi xuống nước .