Nghe Du Long Quốc , Hạ Nguyệt : “Rất , ‘ lính’ – thông minh, những điều quả thực là lý do để ‘chắc chắn’ đến .”
“Năng lực của với tư cách là ‘bác sĩ thú y’, là chuyện với động vật,” Hạ Nguyệt chỉ con quạ ngoài cửa sổ:
“Vừa nãy, khi nghi ngờ phận của vị ‘quản trị viên’ , một cuộc chuyện ngắn với con quạ ... hỏi hai câu hỏi.”
“Thứ nhất, là chúng thấy thứ tám nào trong lâu đài ngoài sáu chúng và ‘ngài quản trị’ ... Câu trả lời là, .”
“Thứ hai, hỏi về hành động của ‘ngài quản trị’ khi trò chơi bắt đầu, ban đầu thẳng đến một phòng chứa đồ ở tầng một và mở một hòm vật tư.”
“Nếu là quản trị viên... tại mở hòm vật tư?”
Hạ Nguyệt , Du Long Quốc gật đầu.
“Như , quả thực khiến nghi ngờ ‘ngài quản trị’ thể chính là ‘ đ/ộc hành’... Chỉ là tò mò, tại hiểu rõ chúng đến .”
Anh Lâm Ngự, ánh mắt đầy nghi ngờ hề che giấu.
“Hắn cũng chắc là ‘ đ/ộc hành’, việc thông tin cá nhân của chúng , thể là năng lực nghề nghiệp của ,” Hạ Nguyệt giơ một ngón tay lên:
“Hoặc là... tên chơi mới, nên phương pháp đ/ộc đáo nào đó.”
Du Long Quốc nheo mắt.
“Vậy lời khuyên của cô là…”
“Chúng cùng thử thách ‘ngài quản trị’ , dù mục đích của , hình như là tất cả chúng ch/ết hết trong ngày đầu tiên thì .” Hạ Nguyệt toét miệng, đề nghị.
“Suy luận thật tuyệt vời, Hạ Nguyệt, cô thực sự vượt quá sức tưởng tượng của .”
Lâm Ngự ‘bác sĩ thú y’ , lẩm bẩm.
Hóa cô gái , cũng thông minh và quyết đoán đến ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hanh-trinh-tro-thanh-than-cua-mot-ke-dao-lua/chuong-26-2.html.]
Có thể từ những thông tin hạn chế như , suy luận thực chất là ‘ chơi thứ bảy’, quả thật đáng quý.
Mặc dù kết luận chính x/ác... nhưng đủ ấn tượng .
Và kết hợp với lượt chơi , cô gái còn báo một “năng lực giả” mà ai nghi ngờ! editor: bemeobosua. Trong lượt chơi , Lâm Ngự thực sự nghĩ đến năng lực thật sự của , là ‘ chuyện với động vật’.
Mặc dù Hạ Nguyệt là chế/t đầu tiên, cũng chỉ vì diễn xuất của cô quá tệ, còn múa r/ìu qua mắt thợ mặt .
Hay đúng hơn, chỉ một lý do thực sự, cô quá xui xẻo, ph/ân cùng một nhóm với .
“Hạ Nguyệt, thật sự xem thường cô .”
Hạ Nguyệt khen ngợi, mặt nở một nụ ngọt ngào và ngây thơ:
“Cảm ơn lời khen, quản trị... nhưng thành thật mà , cũng chỉ là quá sống sót mà thôi.”
Lâm Ngự cũng bật .
“Vậy , thế thì đến mức , thực vẫn còn đủ .”
“Bởi vì suy luận tuy ... nhưng ‘bản chất’ của trò chơi suy cho cùng vẫn là bạo lực.”
Nói , Lâm Ngự giơ tay lên.
“Đoàng!”
Tiếng s/úng vang lên, phía , Du Long Quốc ngã xuống đất đầy sững sờ.
Sau đó, Lâm Ngự chĩa nòng s.ú.n.g về phía Hạ Nguyệt.
“Bây giờ, chiếu tướng .”