Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Tú Mỹ xong, Trần Trác cuối cùng cũng bình tĩnh , h/ung h/ăng về phía Lâm Ngự.
“Là ... Anh chỉ là cùng nhóm với Hạ Nguyệt, mà còn, và cô Hứa phát hiện th/i th/ể là ở giữa cầu thang ở trung tâm lâu đài!”
“Vài phút khi chúng phát hiện th/i th/ể, chúng chạm mặt xuống từ chính cầu thang đó – lúc đó thấy lạ, hỏi tại một .”
“Kết quả chỉ ấp úng gì đó là lạc Hạ Nguyệt, tự ý rời !”
Ánh mắt của , ngay lập tức tập trung Lâm Ngự. Lời phát biểu của Trần Trác... nghi ngờ gì khóa chặt nghi vấn Lâm Ngự.
Lâm Ngự lời phát biểu của Trần Trác, cũng khoa trương lớn.
“Ha ha ha ha ha!”
Anh dậy, hai tay chống lên bàn, lạnh lùng : “Các vị, g/iết !”
“Tất cả những chuyện đều là do thằng mập ngốc nghếch vu kh/ống ... và Hạ Nguyệt đúng là lạc , nhưng thể gi/ết cô chứ?”
“Nếu là sói, sẽ chọn tay với bác sĩ thú y đồng hành với đầu tiên !”
“Ngay lúc nãy, khi thằng mập ngốc bu/ộc t/ội , kiểm tra .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hanh-trinh-tro-thanh-than-cua-mot-ke-dao-lua/chuong-15-2.html.]
Lâm Ngự chỉ Trần Trác, lạnh lùng : “Thân phận của ngoài dự đoán của , chính x/ác là sói!”
“Cậu chính là để v/u k/hống nhà tiên tri phận ‘cao nhất trận’ là , nên mới g/iết Hạ Nguyệt, cùng nhóm với , và vu khống cho !”
Giọng điệu của Lâm Ngự hùng hồn, đồng thời trong lời còn xen lẫn nhiều lời công kích cá nhân đối với Trần Trác. Trần Trác đương nhiên tức đến run .
“Anh đang cái quái gì , luôn hành động cùng nhóm với cô Hứa...”
“Vậy thì chứng tỏ hai là một cặp sói! Người hãy , lượt bỏ phiếu loại bỏ cái tên ‘otaku’ , đêm mai lượt tiễn ‘giáo viên’ , trò chơi kết thúc!”
Lâm Ngự một cách dứt khoát. Logic trong lời của Lâm Ngự thể là vô lý, nhưng khí thế của mạnh. Cộng thêm việc Trần Trác tức đến choáng váng, nhất thời nghĩ cách nào để phản bác Lâm Ngự. editor: bemeobosua. Cuối cùng, Trần Trác lấy một thiết nhỏ bằng lòng bàn tay từ trong túi quần, trông giống như một chiếc bộ đàm.
“Được , thám tử, g/iết Hạ Nguyệt... Anh dám nữa cái ‘máy phát hiện dối’ ?!”
“Thông tin từ năng lực nghề nghiệp của cô Hứa cho phe hai vật phẩm quan trọng – chúng tìm thấy một cái, chính là chiếc ‘máy phát hiện dối’ !”