Hai Nữ Nhi Của Thẩm Gia Đều Mang Mệnh Phượng Hoàng - 7

Cập nhật lúc: 2025-11-22 04:32:58
Lượt xem: 243

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

16.

Sáng sớm hôm , Bắc Địch vương đột ngột mời cùng dùng điểm tâm.

Từ xưa đến nay, yến tiệc chẳng bữa nào thực sự “thiện ý”.

Ta dặn ám vệ chuẩn sẵn sàng, mới bước trướng chính.

Vừa đến nơi, thấy Bắc Địch vương đang cầm quyển sách huấn luyện sói mà đưa cho tỷ tỷ hôm qua, chăm chú nghiên cứu.

Tim lập tức giật thót.

Rồi sang bên, tỷ tỷ đang ôm chặt một cánh tay của Bắc Địch vương, quấn quýt uốn éo như con giun đất, cử chỉ buồn nôn đến mức khiến thổ huyết.

Nếu quan hệ m.á.u mủ, thật sự c.h.ử.i mắng mười tám đời tổ tông nàng .

Ngay khoảnh khắc , tỉnh ngộ.

“Hầu sói” căn bản cuộc chiến danh dự giữa nam và nữ.

Mà là một vở kịch thô tục giữa gã nam nhân cặn bã và một kẻ ngu ngốc.

Cho rằng đó là cuộc chiến giữa giới tính… thật là do nghĩ quá sâu xa.

Bắc Địch vương xem sách, liếc với ánh mắt đầy hàm ý:

“Nghe tỷ tỷ ngươi , quyển sách là do ngươi đưa? Một nữ t.ử khuê phòng như hoàng hậu, nhiều truyền thuyết Bắc Địch đến ? Hay là… chính ngươi từng trải qua?”

Tỷ tỷ lập tức chen lời, giọng mỉa mai:

“Nói tân nương Bắc Địch hầu sói? Thật là nực ! Người thì thể chuyện như ? Muội , lời ý gì? Là vì ghen tỵ với tình cảm đại vương dành cho nên mới cố ý bịa đặt, chia rẽ tình cảm phu thê chúng ?”

Bắc Địch vương , ánh mắt cháy bỏng như thiêu rụi .

Hắn đang chằm chằm , chỉ để bắt lấy một chút sơ hở.

Ta cố gắng điều chỉnh thở, giữ bình tĩnh, nhàn nhạt đáp :

“Vậy hỏi Bắc Địch vương một câu. Tỷ tỷ rằng ‘hầu sói’ là chuyện con thể . Vậy xin hỏi Bắc Địch… phong tục đó?”

Bắc Địch vương trả lời, mà hỏi ngược:

“Ngươi điều đó từ ?”

Câu hỏi … chẳng khác gì một lời thừa nhận.

Mà tỷ tỷ ngu ngốc đến mức còn nhận , vẫn dán sát Bắc Địch vương, vắt vẻo trò tình tứ, cố sống cố c.h.ế.t khoe khoang mối quan hệ giữa hai .

Ta thật sự phụ , tát cho nàng một cái tỉnh .

Bắc Địch vương chẳng buồn liếc nàng lấy một cái.

Ánh mắt , từ đầu đến cuối, từng rời khỏi .

Hắn chỉ xác nhận: … rốt cuộc trọng sinh.

Ta ngẩng đầu, đón thẳng ánh mắt , thong thả uống cháo, đáp:

“Ta từng . Cũng chẳng hứng thú gì. Chỉ là phụ vì quan tâm đến tỷ tỷ, vô tình tìm thấy quyển sách ở Thái Thư Viện, liền bảo mang theo.”

giờ nhắc đến chuyện , thấy… cũng khá tò mò.”

“Ở Đại Hạ của chúng , hễ ai những việc như , đều xem là cầm thú đội lốt .”

“Vậy nên, Bắc Địch vương, nếu như các ngươi thực sự phong tục đó… thì chẳng là… cầm thú truyền đời, thế hệ nối tiếp?”

Dứt lời, che miệng khẽ, giọng nhẹ nhàng mà trào phúng lạ thường.

Một câu , như lời hỏi han ngây ngô, như mũi d.a.o đ.â.m thẳng mặt mũi kẻ đối diện.

Bắc Địch vương lập tức đỏ bừng cả mặt, hổ đến mức phân rõ là tức giận nghẹn lời.

lúc , bên ngoài vang lên một tiếng truyền báo:

“Bẩm!”

Một tên phó tướng vén rèm tiến trướng chính.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hai-nu-nhi-cua-tham-gia-deu-mang-menh-phuong-hoang/7.html.]

Ta liếc mắt , khẽ nhướng mày, quen.

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

17.

Người là cánh tay đắc lực của Bắc Địch vương.

Tàn bạo, thô lỗ, háo sắc.

Kiếp , từng nhục .

Ta hỏi sợ Bắc Địch vương phát hiện ?

Hắn , trong mắt Bắc Địch vương chỉ , nữ nhân.

Nữ nhân chỉ là công cụ của nam nhân, ai dùng cũng như .

Kẻ thù gặp , quả nhiên căm thù càng thêm sâu.

Hôm nay, nhất định tìm cơ hội cho , ai mới là công cụ.

mở miệng, khiến thầm giật .

Phó tướng báo:

“Bà lão hôm qua, chúng thấy bà c.h.ế.t, liền ném bãi tha ma. đó phát hiện cái c.h.ế.t của bà điểm kỳ lạ. Trước lúc hỗn loạn hôm qua, bà vẫn còn sống, lúc hỗn loạn thì ai động , lúc phát hiện bà c.h.ế.t?”

“Hôm nay bãi tha ma, thì thấy xác bà biến mất. Chúng nghi ngờ cứu bà .”

Bắc Địch vương sang :

“Chỉ là một bà già nhóm lửa, ai mà sức đến thế để cứu bà chứ? Là vì bà thuần sói? Hay là vì từng quan hệ chủ tớ?”

Lúc bừng tỉnh, hôm nay Bắc Địch vương nhất định xác minh xem trọng sinh .

Ta nhanh chóng suy nghĩ lời ám vệ thứ hai.

Bọn họ trực tiếp ném lão bà xuống sông Hoàng Hà.

Vậy nên đám thể thật sự nghi ngờ “giả c.h.ế.t cứu”.

Chắc chắn là do cuốn sách thuần sói đưa cho tỷ tỷ khiến Bắc Địch vương sinh nghi.

Hắn mượn chuyện để thử nữa.

Được thôi, thử ?

Vậy thì để cho , thử … là c.h.ế.t.

Ta đối diện ánh mắt dò xét của Bắc Địch vương, cố ý vẻ hiếu kỳ, đáp:

“Sao ? Bắc Địch vương đến chuyện nhỏ thế cũng điều tra rõ? Cần giúp một tay ?”

Bắc Địch vương nhướng mày, hứng thú :

“Được thôi, thì phiền Hoàng hậu giúp phá án .”

Ta mỉm :

“Vậy thì khách sáo nữa nhé. Ở Đại Hạ chúng , ai gõ trống kêu oan, tiên đều chịu ba mươi trượng. Mục đích là để ngăn ngừa kẻ vu cáo. Chuyện vị phó tướng thật sự quá ly kỳ. Vậy nên, cứ đ.á.n.h ba mươi trượng , xem thật .”

Mặt phó tướng lập tức biến sắc.

Đau đớn chuyện lớn, mất mặt mới là chuyện khó chịu.

Hắn ngày thường luôn tự xưng là nam t.ử hán đại trượng phu.

Hôm nay một nữ nhân như lệnh đánh, trong lòng cực kỳ nhục nhã.

Bắc Địch vương thì nghĩ thế.

Chỉ cần thể xác minh trọng sinh , đừng là một phó tướng, dù mười phó tướng, cũng sẵn sàng hy sinh.

Nói trắng , trong mắt , tất cả chỉ là công cụ.

Bắc Địch vương hô đến đánh.

Ta :

“Không cần , để tự tay.”

Được đích đ.á.n.h kẻ thù, cảm giác sung sướng thể bỏ lỡ?

Những công phu phòng từng lén luyện khi ở Bắc Địch kiếp , cuối cùng cũng đất dụng võ.

Loading...