Hai Nữ Nhi Của Thẩm Gia Đều Mang Mệnh Phượng Hoàng - 2

Cập nhật lúc: 2025-11-22 04:29:57
Lượt xem: 373

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay đêm đầu tiên, lộ nguyên hình.

Hắn bắt ngủ cùng sói.

Nói rằng loài sói là thần linh của Bắc Địch.

Tân nương dâng hiến thể cho thần sói , để thần dùng qua , thì mới chạm tới.

Tân nương khiến thần sói hài lòng.

Nếu , sẽ ném thẳng doanh trại binh lính.

Thì Bắc Địch giỏi thuần phục loài sói.

Còn đám nam nhân Bắc Địch khoái trò ngoài trướng lều, lắng tiếng nữ nhân sói giày vò gào t.h.ả.m thiết, đợi đến khi tiếng kêu tắt lịm, chúng mới ào , miệng hô “cứu ”, thực chất là giễu cợt và nhục thêm nữa.

Nữ nhân càng cao quý, bọn chúng càng thích giẫm đạp.

Hắn chọn cho một con sói to lớn, cao gần bằng hai trưởng thành.

Nở nụ hiểm độc:

“Thẩm Niệm Niệm, con sói bản vương tìm cho ngươi là thần sói nhất thảo nguyên đấy.”

Ta điềm tĩnh đáp:

“Đa tạ đại vương ban ơn.”

Bắc Địch vương thấy hề sợ hãi, cũng chẳng cầu xin, sắc mặt liền sầm xuống.

Ta là nữ nhân đầu tiên van xin ngay từ đầu.

Hắn thấy lòng đê tiện thỏa mãn, sắc mặt đen như than, giống như thể tận mắt chứng kiến cha ruột c.h.ế.t .

Hắn tức giận đập vỡ chén rượu, tự tay đẩy lều, nhốt chung với con sói.

Một tiếng tru dài rền vang khắp thảo nguyên.

Ánh trăng cũng như nhuốm đầy huyết sắc.

Ngoài trướng, một đám nam nhân uống rượu ăn thịt, ngông cuồng, trong đầu đầy những tưởng tượng dơ bẩn về nỗi t.h.ả.m khốc của .

bọn chúng ngờ, đường đến Bắc Địch, học cách thuần sói.

Tiếng kêu t.h.ả.m thiết mà chúng mong chờ hề vang lên.

Thay đó là tiếng khẽ và tiếng thì thầm trò chuyện cùng sói.

Bắc Địch vương tức điên, xông trong trướng.

Con sói khổng lồ đang yên bên cạnh , dịu dàng l.i.ế.m lên bắp chân trần mịn màng của như một con thú cưng.

Ta mỉm :

“Ta đúng là mệnh phượng hoàng, đến sói cũng lời .”

Bắc Địch vương giận đến phát điên, tự tay xé xác con thần sói mà từng ngợi ca.

Chỉ cần nhớ dáng vẻ phát cuồng của khi , vẫn khỏi rùng ớn lạnh.

Lúc , cúi , mỉm chúc phúc:

“Muội chỉ cầu chúc tỷ một đời một kiếp một đôi, vĩnh kết đồng tâm, trăm năm viên mãn.”

Tỷ tỷ khẽ hừ lạnh một tiếng, khinh khỉnh :

“Đó là lẽ đương nhiên. Muội e là chẳng phúc phận .”

Ta khẽ thầm: phúc phận , chẳng mong cầu chút nào.

Đoàn của Bắc Địch vương từ từ khởi hành, hướng về phương Bắc lạnh giá.

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

Phụ và mẫu đến đỏ cả mắt, nước mắt rơi ngừng.

Thế nhưng tỷ tỷ chẳng chút bịn rịn luyến lưu.

Nhìn gương mặt đắc ý như nắm cả thiên hạ trong tay , khỏi nghĩ thầm: Lần đổi là tỷ hầu hạ sói. Không … tỷ khiến sói hài lòng ?

4.

Ngày thứ hai khi tỷ tỷ rời khỏi kinh thành, nhập cung.

Ta đội mũ phượng, hỉ phục đỏ rực, nến đỏ treo cao.

Bao trầm trồ ngưỡng mộ: Nhà Thẩm Thừa tướng, một nhà hai hoàng hậu.

hiểu rõ hơn ai hết, lên ngôi hoàng hậu như bên bờ vực sâu, từng bước đều sai lệch.

Ánh mắt hoàng thượng Triệu Dận nhàn nhạt, chỉ :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hai-nu-nhi-cua-tham-gia-deu-mang-menh-phuong-hoang/2.html.]

“Thẩm Niệm Niệm, nàng là hoàng hậu của trẫm, hãy mẫu nghi thiên hạ cho .”

Ta lập tức hiểu ý ngoài lời: Ta là vật phụ thuộc của , bao dung hậu cung ba ngàn mỹ nhân.

Kiếp , cũng những lời với tỷ tỷ.

Thế nhưng, cung, tỷ tỷ kiêu căng lộng quyền, cứ khăng khăng đòi hoàng thượng một đời một kiếp một đôi .

Tỷ tỷ , bản là mệnh phượng hoàng, lẽ nào xứng hoàng thượng tâm ý?

Chỉ cần hoàng thượng sủng hạnh ai, hôm ắt tỷ tỷ bắt quỳ tới hôn mê.

Mỹ nhân duy nhất hoàng thượng ưu ái, Lý mỹ nhân, vì phạt quỳ mà sinh non mất con.

Tỷ tỷ liền gán tội “ghen tuông hại hoàng tự”, đ.á.n.h lãnh cung.

Ta thật chẳng hiểu nổi tỷ tỷ nghĩ gì.

Một đời một kiếp một đôi , thể cưỡng cầu ?

Đã danh phận, quyền thế, bạc vàng tài vật, chẳng cần vì tình mà dằn vặt, như thế chẳng là phúc phận mà đời mơ cũng dám mơ tới ?

Nhìn ánh mắt lạnh lùng, xa cách của hoàng thượng, chỉ thấy vô cùng ý.

Ta lập tức cúi , thành khẩn mà vui vẻ thưa:

“Thần xin ghi nhớ!”

Hoàng thượng gật đầu hài lòng, chỉ nhàn nhạt một câu “hôm nay mệt ”, liền mặc nguyên xiêm y mà nghỉ.

Ta yên xuống bên cạnh .

May , là một đứa con thứ, từ nhỏ quen đặt sinh tồn lên hàng đầu.

Còn tình yêu… từng trông đợi, nên cũng chẳng bao giờ thất vọng.

Đêm , ngoài cửa sổ mưa gió ào ạt.

Ta ngủ ngon.

Đến giờ Sửu tỉnh dậy, phát hiện từ lúc nào, hoàng thượng ôm lòng.

5.

Từ sáng sớm, cung thỉnh an Thái hậu, mang theo đĩa bánh hoa quế tự tay .

Thái hậu vui mừng vô cùng:

“Ôi chao, đúng là cả ngự thiện phòng cũng món bánh ngon thế . Làm món chắc con dậy từ canh ba nhỉ? Vất vả cho con quá.”

Ta mỉm đáp:

“Không vất vả ạ, con thích bánh.”

Đó là lời thật lòng.

Bởi vì để thể dâng tặng đĩa bánh hoa quế , chờ đợi suốt hai kiếp .

Kiếp , trong yến hội ngắm hoa mừng Trùng Dương của hoàng gia, tỷ tỷ bệnh, phụ đầu tiên dẫn cung.

Một đám là con thứ liền xì xào nhạo.

cố tình va , còn bắt xin .

Ta ngây thơ phụ cầu cứu.

Thế nhưng khi thấy đối phương là quận chúa, phụ chẳng do dự gì, cũng bắt xin .

Ta yên cứng đờ, .

lúc , Thái hậu ngang qua.

Bà bất ngờ nắm lấy tay , hỏi:

“Ngươi là nữ nhi nhà ai ? Xinh xắn thật đấy!”

Người khác c.h.ử.i rủa , phụ ép nhẫn nhịn, đều rơi một giọt lệ.

Vậy mà khi Thái hậu nắm tay , nước mắt cứ thế tuôn trào, kiềm nổi.

Thái hậu hoảng hốt, vội nhét tay một miếng bánh hoa quế, dịu dàng dỗ dành:

“Tiểu oa nhi, đừng nữa nào. Ăn một miếng bánh hoa quế nhé. Lúc bằng tuổi ngươi, ai gia cũng thích ăn món nhất đấy.”

Sau , phụ từng đưa cung nữa.

âm thầm học cách bánh hoa quế.

Ai nếm thử cũng khen ngợi ngon.

 

Loading...