HẢI ĐƯỜNG LẶNG LẼ DƯỚI ÁNH TRĂNG - 8
Cập nhật lúc: 2025-02-10 17:25:20
Lượt xem: 7,622
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắn dĩ nhiên nhân vật lớn lao gì, nhưng chỉ cần chút quyền trong tay, thì nghiền nát một dân thường cũng dễ như bóp chếc một con kiến.
*
Tới cổng viện, bọn sai nha thèm nể mặt, trực tiếp đạp tung cửa.
Thẩm Tiểu Trư dọa, vội chui tọt ổ, dám ló đầu .
Trong sân, hoa cỏ giẫm nát bét, trong phòng, đồ đạc vỡ tan tành, từng mảnh sứ vỡ cắm xuống nền đất, sắc bén đến chói tai.
Bọn chúng lật tung tất cả, nhưng tìm , chỉ chắp tay chào rời .
Ta lặng những cành tường vi gãy rũ, mớ hỗn độn mặt, đến rơi cả nước mắt.
Năm đó, chắc hẳn là mù lòa, điếc đặc,nên mới ôm lấy loại ngọc giả mà xem như châu báu.
Bùi Lang…
thật đáng khinh.
Ta siết chặt nắm tay, chỉ hận thể giếc chếc .
*
"Tạ nương tử…"
Một bàn tay nhỏ nhắn kéo nhẹ vạt áo .
Ta cúi xuống, bắt gặp đôi mắt trong veo như thủy tinh của Âm Âm.
Trong đôi mắt , chất chứa đầy sự lo lắng dành cho .
Ta đầu về phía nhà bếp.
Giang Nghi đó.
Ánh sáng chiếu đến nàng.
12
Trong nhà Thẩm Sơ Nguyệt một cơ quan bí mật, nàng tận tay chỉ cho cách mở.
Nàng , nếu biến cố xảy ở Biện Kinh, thì hãy trốn đó.
Lúc còn nhạo nàng, rằng thời thái bình thịnh thế, lấy biến cố.
Nàng chỉ đáp bốn chữ:
Cư an tư nguy. (Lúc bình yên nghĩ đến lúc nguy nan.)
Không ngờ hôm nay thực sự dùng đến nó.
để trốn loạn binh biến, mà là để chứa chấp Giang Nghi.
*
Trở đêm qua, hỏi nàng hai câu.
"Nhịn từng năm, tại bây giờ nhịn nữa?"
Nàng đáp, "Mã Thắng sinh tật ham cờ bạc, đợi nổi đến khi Âm Âm trưởng thành mới bán nó kiếm tiền.
Hắn bán con bé ngay lập tức!"
Giang Nghi nghiến răng nghiến lợi, hận thể xé xác Mã Thắng mà ăn sống.
"Súc sinh! Hắn là đồ súc sinh! Hắn đáng lẽ nên chếc từ lâu !"
Mưa quất xối xả lên chúng , giữa mùa hè mà lạnh thấu xương.
*
"Giang Nghi, đây là mạng .
Cô giếc , nhanh thôi, chân dung truy nã của cô sẽ dán đầy khắp thành.
Cô thể trốn một lúc, nhưng trốn cả đời.
Bây giờ, cô tính thu dọn cục diện thế nào?"
Nàng mím chặt môi, :
"Chờ sắp xếp xong cho Âm Âm, sẽ cho cô một lời giải thích."
Ta hỏi nàng định sắp xếp thế nào, nhưng đồng ý giúp nàng.
*
Giang Nghi sách, hiểu đạo lý cao siêu.
nàng dễ dàng thấu .
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Nàng mềm lòng đến mức gần như nhu nhược.
Chỉ cần dựa nỗi bi t.h.ả.m của nàng, và lương tâm của , là thể trói buộc .
Ta hối hận vì giúp nàng, càng hận bản việc sơ suất, lường nguy cơ rình rập.
Kết quả là kể cả Thẩm Sơ Nguyệt cũng vạ lây.
Hóa , chỉ việc mới trả giá.
Làm việc … cũng .
*
mà…
Âm Âm còn nhỏ như thế,
bàn tay nó nắm lấy tay , mềm mại đến .
Nó chẳng gì,
nó chẳng gì,
mà mất ,
bơ vơ giữa cõi đời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hai-duong-lang-le-duoi-anh-trang/8.html.]
Nó kiễng chân lên, cố gắng giúp lau nước mắt.
"Tạ nương tử, con xin …
Mẫu cố ý .
Người tha thứ cho bà , ?"
"Con sẽ thật nhiều việc giúp ,
sẽ dọn dẹp nhà cửa cho sạch bóng.
Người đừng giận bọn con nhé.
Mẫu bảo con, con gái mà giận nhiều sẽ bệnh đấy."
*
Ta xổm xuống, trịnh trọng đáp lời nó.
Giang Nghi vẫn trong bóng tối, con gái,
nức nở thành tiếng.
Nàng để buông tay con bé đây?
"Tạ nương tử… Cô xem, Âm Âm sai điều gì…
Tại đầu thai bụng ?
"Lúc nào cũng thiếu ăn, thiếu mặc,
lúc nào cũng nơm nớp lo sợ…"
Nghe , Âm Âm vội chạy đến, ôm chặt lấy nàng.
"Nương, con đói, con cũng lạnh.
nương đừng như ,
con sợ lắm."
Ta nghiêng đầu ,
đành lòng thêm nữa.
13
Vào một đêm tĩnh lặng, Giang Nghi dẫn theo Âm Âm biến mất.
Ta tự an ủi bản , rằng lẽ nàng đưa con bé bỏ trốn.
quên mất…
Nếu nàng thực sự bản lĩnh thoát khỏi lệnh truy nã, thì thể chịu đựng ngần năm đày đọa tay Mã Thắng?
*
Vài ngày , Âm Âm cầm một phong thư bước Như Ý tửu lâu.
Nó đưa bức thư:
"Tạ nương tử, mẫu bảo con mang thư đến cho .
Mẫu còn dặn con cảm ơn nữa."
Ta xoa đầu nó, mỉm :
"Mẫu con từ khi nào thư thế?"
Nó vui vẻ đáp:
"Mẫu đến phố Miếu thuê một lão giùm đấy ạ."
Ta mở thư, bên trong chỉ vài dòng ngắn ngủi:
*
[Tạ nương tử, nhận thư như gặp mặt.]
[Âm Âm tuổi còn nhỏ, nơi nương tựa, mong nương tử rộng lòng thu nhận nó nha , ở bên hầu hạ.]
[Ân nghĩa sâu nặng, kiếp thể báo đáp.
Ngàn vạn sai lầm, đều do gây .]
[Nếu kiếp , nguyện đầu thai thành bụi tường vi bên tường viện của cô,
để khoe sắc,
mà là để mọc đầy gai nhọn, bảo vệ cô chu .]
*
Ta hoảng hốt hỏi:
"Mẫu con ?"
Âm Âm chỉ đầu ngõ đối diện:
"Ở bên đó ạ, mẫu bà mặt mũi nào gặp ,
nên bảo con chạy qua một chuyến."
Ta dặn Chu nương tử trông nom con bé, cầm thư chạy như điên khỏi tửu lâu.
trong con hẻm đó… hề bóng dáng Giang Nghi.
*
Nàng sẽ đầu thú ?
Vừa đầu định chạy đến nha môn, chợt thấy tiếng huyên náo từ đám đông:
"Có nhảy hồ tự vẫn kìa!"
"Nghe là nữ phạm nhân giếc chồng đang truy nã đấy!"
"Giếc chồng? Nàng lấy cái gan đó? là nghịch thiên, chếc cũng đáng!"
Giang Nghi…
Lại tính kế một nữa.
*
Đáng lẽ thấy đau lòng.
chỉ nhạt.