HẢI ĐƯỜNG LẶNG LẼ DƯỚI ÁNH TRĂNG - 7
Cập nhật lúc: 2025-02-10 17:25:03
Lượt xem: 8,219
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu sinh con trai, thì bán kỹ viện dành cho nam nhân.
Đối với Mã Thắng, bất kể tính toán thế nào, cũng lỗ vốn.
*
Nghe xong chuyện của Giang Nghi, cảm thấy khó thở.
Nàng là thê tử cưới hỏi đàng hoàng, đủ sính lễ, đủ thủ tục.
thì ?
Vẫn chà đạp đến mức .
Mà trượng phu của nàng, chẳng chịu bất kỳ sự trừng phạt nào.
Ta hỏi: "Nếu Hứa Nguyên Tu đến đón Âm Âm, cô định thế nào?"
Giang Nghi trầm mặc lâu, đáp:
"Thực , đến mới là đúng.
" … thật sự còn cách nào khác."
"Tạ nương tử, tiền, cũng quen ai.
"Cho dù quen ai, vì thanh danh của , bọn họ cũng sẽ tránh xa, thậm chí… còn liên lụy đến Âm Âm.
"Những việc mà khác thấy đơn giản, với mà , khó khăn vô cùng, vô cùng."
Lúc , nàng tuyệt vọng hệt như ngày bước khỏi nhà họ Bùi.
giỏi giang như Thẩm Sơ Nguyệt.
Ta cũng , vô lực đến mức gì .
Trên đường về, tự nhủ với —
"Nếu thể giúp đời, thì ít nhất cũng tự giúp ."
đêm đó, vẫn hèn nhát mà suốt một đêm.
Đến khi mặt trời mọc, giả vờ như từng chuyện gì xảy , tiếp tục đến tửu lâu việc.
*
Ba tháng trôi qua, gần như quên mất Giang Nghi.
Lúc , một phong thư từ Phong Châu gửi tới.
Ta ngập ngừng giây lát, cuối cùng vẫn mang thư đến tìm nàng.
Giống như , nàng tự tay mở cửa.
nàng gì, cũng dám nhận thư, chỉ lặng lẽ lắc đầu.
Ta hiểu, Mã Thắng đang ở nhà, thế nên đành thu bức thư, rời .
Thật , và Giang Nghi đều rõ—
Nếu thư đến, tức là sẽ đến.
Thôi .
Con , chẳng lẽ chỉ thể cam chịu phận ?
*
Đêm , cơn mưa lớn trút xuống, thao thức ngủ .
Ta dứt khoát ôm Thẩm Tiểu Trư, mái hiên mưa rơi.
Gió lạnh thổi qua, bỗng uống rượu.
Nếu giờ Thẩm Sơ Nguyệt ở đây thì mấy.
Vừa nghĩ xong, tiếng gõ cửa liền vang lên.
Nàng thực sự về ?!
Ta phấn khởi dậy:
"Đến đây, đến đây!"
khi mở cửa , sấm chớp lóe lên, chiếu rọi khuôn mặt tái nhợt vì mưa xối của Giang Nghi.
Tay trái nàng dắt Âm Âm, tay cầm một con dao.
Lưỡi d.a.o còn dính vệt m.á.u đỏ sẫm, màn mưa lớn, rửa sạch ngay mắt .
*
Ta nên cho nàng ?
Chứa chấp một kẻ giếc trong nhà của Thẩm Sơ Nguyệt ?
Tiếng mưa càng lúc càng lớn, che lấp sự im lặng giữa chúng .
vẫn rõ từng nhịp tim dồn dập của .
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hai-duong-lang-le-duoi-anh-trang/7.html.]
Thẩm Sơ Nguyệt, nếu là ngươi, ngươi sẽ gì?
Ta và Giang Nghi đối diện cửa, ai lên tiếng.
Cho đến khi tiếng nức nở của Âm Âm vang lên lấn át cả tiếng mưa.
"Nương ơi, con lạnh quá…"
Bấy giờ Giang Nghi mới bắt đầu run sợ, bàn tay cầm d.a.o buông lỏng, lưỡi d.a.o rơi xuống đất, phát một âm thanh chói tai.
Nàng quỳ sụp xuống mặt :
"Tạ nương tử, cứu mà bỏ dở giữa chừng, thì chẳng khác nào giếc cả!"
"Cô đang uy h.i.ế.p ?"
"."
"Dựa cái gì?"
Nàng bật :
"Dựa sự khốn khổ của .
"Dựa lương tâm của cô!"
Ta chằm chằm mắt nàng, chậm rãi nhấn từng chữ:
"Sự khốn khổ của cô, do gây ."
Giang Nghi trợn mắt, đôi con ngươi đỏ ngầu như máu.
Nàng thê lương:
"Nương tử đúng…
Ta định sẵn phận từ ngày sinh .
"Nếu phúc khí, đáng lẽ nên đầu thai nam nhân.
Thúc bá và tộc trưởng sẽ bỏ rơi .
"Không những bỏ rơi, họ còn nâng đỡ , dạy học hành, cho lập công danh!
" sinh là nữ nhân.
"Vậy nên mới sống kiếp dựa dẫm khác suốt đời!"
Giọng nàng mỗi lúc một chói tai, đến mức Âm Âm sợ hãi, vội c.ắ.n môi nhịn .
Ta như thấy gì cả, giơ tay đóng sập cánh cửa mặt nàng.
11
Trời sáng .
Có lẽ do tối qua dầm mưa, cảm thấy mệt mỏi rã rời.
Chu nương tử nấu một bát canh gừng, bảo về nghỉ ngơi.
Ta uống xong, thì đột nhiên vài tên sai nha xông , rằng đêm qua án mạng, thấy hung thủ xuất hiện gần nhà .
Giang Nghi giếc Mã Thắng trong cơn nóng giận, đương nhiên kịp xóa dấu vết, nên bọn họ theo manh mối tìm đến cũng gì lạ.
Ta từ tốn kể chuyện tối qua:
"Đại nhân, quả thực nàng tới, nhưng đuổi .
Bây giờ nàng ở , thực sự ."
Ta tưởng rõ ràng thì sẽ , nhưng ngờ bọn họ vẫn khăng khăng tới nhà kiểm tra.
Đây là điều hề mong .
Lục soát nhà, thường kèm với đập phá.
Tới mức nào, còn tùy tâm trạng của đám sai nha.
Ta vội cùng La chưởng quỹ gom mười lượng bạc, chỉ mong bọn họ nương tay.
bọn họ nhận.
Ta nghĩ lẽ đủ, bèn c.ắ.n răng, bảo La chưởng quỹ chuẩn năm mươi lượng nữa.
"Vừa là suy nghĩ chu , mười lượng bạc chỉ đủ mua rượu, đủ mua đồ nhắm.
Ta bù thêm đây, mong đại nhân đừng giận."
Tên cầm đầu đẩy bạc về, lạnh lùng :
"Án mạng liên quan đến mạng , ngươi đừng giỡn mặt!"
Ta vội giải thích:
"Đại nhân hiểu lầm , bạc liên quan đến vụ án.
Chỉ là các đại nhân vất vả , chút tiền rượu cũng chẳng đáng gì."
Một tên sai nha mặt còn non nớt, kìm mà lên tiếng:
"Thay vì đôi co với bọn , ngươi nên nghĩ xem gần đây đắc tội với nhân vật nào ."
"Đi thôi, đừng cản trở bọn việc."
Bấy giờ mới vỡ lẽ—
là Bùi Lang mượn cơ hội báo thù.