HẢI ĐƯỜNG LẶNG LẼ DƯỚI ÁNH TRĂNG - 3
Cập nhật lúc: 2025-02-10 17:22:38
Lượt xem: 7,104
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta bắt chước nàng, uống cạn chén Thiêu Đao Tử.
Bị rượu cay nước mắt trào , nhưng cơ thể dần ấm lên.
04
Thẩm Sơ Nguyệt đưa về tiểu viện của nàng.
Trên tường viện là một hàng tường vi, nàng : "Không cần chuông báo động nữa, ồn lắm, mời những khóm tường vi trông nhà hộ ."
Góc tường một căn nhà gỗ nhỏ, là nơi trú mưa chắn gió cho mèo.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Con mèo theo họ Thẩm, tên gọi Thẩm Tiểu Trư.
Nàng : "Ta mời nó, chính nó tự chạy tới ở."
Lúc đó Thẩm Tiểu Trư đang cuộn tròn ngủ gà ngủ gật trong ổ. Nó nhỏ nhắn xinh xắn, mà hiểu vì đặt tên là "Tiểu Trư"?
Đang thắc mắc thì Thẩm Tiểu Trư thức dậy. Vừa thấy Thẩm Sơ Nguyệt, nó liền vươn hai chân khỏi ổ, duỗi lưng lắc lư eo nhảy xuống đất.
là thể mặt mà bắt hình dong.
"Béo thế mà còn leo tường ?"
"Ấy dà, Tiểu Trư là một con mèo béo linh hoạt đấy."
Ta bật , Thẩm Tiểu Trư dụi đầu tay , ánh nắng chiếu lên bộ lông mềm mại của nó, phảng phất một mùi hương ấm áp và an yên.
Đã bao lâu thoải mái thế ?
Thẩm Tiểu Trư ve vẩy đuôi chạy , Thẩm Sơ Nguyệt thì lấy bàn tính , bắt đầu tính toán với .
"Ngươi ở đây, tiền thuê một tháng năm trăm văn; ăn uống đều tính trong tiệm, khỏi thu.
"Ngươi mới đến, chỉ thể phụ bếp, tính là nửa học việc, tháng lương một quan. Bao giờ thành thạo thì sẽ tăng lương."
Ta đương nhiên phản đối.
Thẩm Sơ Nguyệt cứu , còn cố gắng trấn an , sợ vì nợ nàng mà canh cánh trong lòng.
Ta đặt tay lên bàn tính của nàng, :
"Con vốn dĩ sống là để nợ qua nợ , nợ ngươi, ngươi nợ , thế là phận chúng gắn chặt .
"Ngươi xem, tay thô ráp thế , từ lâu quen chịu khổ . Ta sợ khổ, nên cũng sợ nợ ngươi.
"Ta còn thể chịu khổ, lẽ nào thể trả nợ?"
Thẩm Sơ Nguyệt những vết nứt tay , tức giận c.h.ử.i rủa Bùi Lang một tràng phòng lấy một hũ cao dưỡng, tỉ mỉ bôi lên tay .
"Tạ Đường, hôm nay chúng ăn ngon một chút , món cá chép sốt chua ngọt nhé, Tiểu Trư cũng thích ăn."
"Cá chép nhiều xương, Tiểu Trư ăn nổi ?"
Thực nó nhai , nhưng Thẩm Sơ Nguyệt sẵn sàng tỉ mẩn gỡ hết xương cho nó.
Gỡ xương cả buổi trời, mà chỉ đủ cho Thẩm Tiểu Trư ăn một miếng.
Ta cuối cùng cũng hiểu , hóa con mèo béo lên là lý do.
Đêm đầu tiên khi bỏ, ôm mùi hương của Thẩm Sơ Nguyệt, ngủ một giấc thật ngon.
05
Sáng sớm hôm , Thẩm Sơ Nguyệt gọi dậy, ném cho một bộ y phục vải thô:
"Mau , theo một chuyến."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hai-duong-lang-le-duoi-anh-trang/3.html.]
Ta cứ tưởng nàng dẫn đến tửu lâu, nào ngờ đưa chợ.
Rất nhiều quen nàng, nhiệt tình gọi một tiếng:
"Thẩm lão bản!"
Nàng tít mắt đáp , ghé mấy cửa hàng, chọn chọn nhặt nhặt, nhưng chẳng mua gì cả.
Các chủ quán cũng chẳng giận, còn mời nàng ghé .
Ta hiểu gì cả.
Thẩm Sơ Nguyệt trực tiếp giải thích, mà chỉ dẫn dắt từng chút một:
"Tạ Đường, ngươi xem, nghề ẩm thực, quan trọng nhất là gì?"
Ta do dự đáp: "Hương vị?"
Nàng lắc đầu:
"Hương vị đương nhiên quan trọng, nhưng quan trọng nhất vẫn là nguyên liệu.
"Cá tôm cua nếu tươi, nhẹ thì đau bụng, nặng thì mất mạng; gà vịt bò dê nếu bệnh, thực khách ăn chẳng những sinh bệnh mà còn thể gây dịch bệnh.
"Những cửa hàng ghé qua đều là mối cung cấp nguyên liệu cho tửu lâu của . Mặc dù mỗi giao hàng bọn đều kiểm tra kỹ lưỡng, nhưng lỡ sơ suất thì ?
"Vậy nên, khi thời gian, sẽ đến tận nơi xem xét, chỉ cần họ ăn đàng hoàng, thì nguyên liệu nhập về cũng yên tâm hơn nhiều."
Ta tuy từng theo học việc quản gia, cũng hiểu chút ít chuyện nội trợ, nhưng đối với những thứ chuyên môn thì gì cả.
Thẩm Sơ Nguyệt đấy, hẳn là bỏ công sức nghiên cứu ít.
Ta khâm phục nàng kiến thức áp dụng thực tế.
Nàng bảo:
"Ta núi vàng để phung phí, cứ thế mở tiệm mua bài học thì chẳng , đành ngoan ngoãn học việc ở mấy tửu lâu mấy năm trời.
"Dù , lúc mới khai trương vẫn gặp đủ thứ khó khăn, nào là thu mua nguyên liệu, nào là tính toán sổ sách, nào là quản lý tiểu nhị, đường vòng ít mới thể đưa Như Ý Lâu quỹ đạo định."
Ta hiểu , Thẩm Sơ Nguyệt đang dạy cách câu cá, chứ cho con cá.
Nàng định để sống cả đời chỉ với phận một đầu bếp, vì thế, nàng tỉ mỉ đem những gì học mấy năm qua, từng chút một truyền cho .
Khi trở về Như Ý Lâu, tiểu nhị dọn dẹp quán sạch sẽ, chưởng quỹ bấm bàn tính đối chiếu sổ sách, còn hậu viện thì bận rộn ngừng.
Thẩm Sơ Nguyệt gọi một phụ nhân vẻ ngoài hiền lành đến:
"Đây là Chu nương tử, ngươi theo nàng học việc ."
Chu nương tử chuyên điểm tâm, tính tình ôn hòa như bột mì, ai ai cũng thích chuyện trò với nàng.
Nàng cũng giấu nghề, tận tâm tận lực dạy dỗ .
Sau một thời gian quen thuộc, mới Chu nương tử một đứa con gái mắc bệnh lâu năm.
"Lúc đầu chỉ là phong hàn, nhưng nhà nghèo, tiền chữa, đành cố gắng cầm cự.
"Kết quả là tuy vượt qua cơn bệnh, nhưng kéo dài thành bệnh tim, bây giờ dùng t.h.u.ố.c tĩnh dưỡng.
"Nếu nhờ đông gia giúp đỡ mời đại phu, cũng bệnh của Doanh nhi nghiêm trọng như .
"Con bé vẫn còn nhỏ, nhưng chẳng thể chơi đùa như những đứa trẻ khác. Mỗi thấy nó cứ mắt tròn mắt dẹt ngoài cửa sổ, đau lòng chịu nổi.
" ít nó vẫn còn sống, thế là đủ . Đại phu , chăm sóc cẩn thận, vẫn hy vọng khỏi hẳn."