HẢI ĐƯỜNG LẶNG LẼ DƯỚI ÁNH TRĂNG - 18

Cập nhật lúc: 2025-02-10 18:52:28
Lượt xem: 7,583

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta trói , kéo thẳng mật thất.  

 

Mạnh Vân Huyên ngây , mắt trừng lớn như chuông đồng.  

 

Ta hất cằm, :  

 

"Ngẩn gì? Ôm theo Thẩm Tiểu Trư, xuống ngay!"

 

Nàng hổ : "Mập quá, bế nổi."  

 

Ta chỉ dùng một tay thể vác Tiểu Trư Thẩm lên vai: "Thế . Ngươi ăn nhiều, vận động nhiều, sức lực, vũ khí trong tay, thì còn sợ ai đ.á.n.h nữa?"  

 

Nàng gật đầu như gà mổ thóc: "Tỷ tỷ đúng!"  

 

Ta ấn cơ quan, cánh cửa mật thất chậm rãi khép .  

 

Ánh nến bùng lên, rọi sáng hai gương mặt và Mạnh Vân Huyên. Dưới ánh sáng chập chờn, những vết sưng đỏ, bầm tím má càng thêm dữ tợn, trông chẳng khác nào hai ác quỷ từ địa ngục trở về đòi mạng.  

 

*

 

Bùi Lang choáng váng tỉnh , mở mắt liền thấy hai nữ nhân với khuôn mặt đầy vết bầm, ánh nến hắt lên nổi bật từng vệt sưng tím, trông khác gì ác quỷ nơi địa ngục.  

 

Hắn giãy giụa dữ dội, nhưng tay chân trói chặt, chỉ thể quằn quại như một con cá mắc cạn.  

 

Ta với Mạnh Vân Huyên:  

 

"Lên , đá vài cú."  

 

Nàng rụt rè đá nhẹ một cái.  

 

Ta nhướng mày: 

 

"Muội gãi ngứa cho đấy ? Hắn đ.á.n.h , từng lo đau ?"  

 

Mạnh Vân Huyên sôi máu, còn bộ dáng nhu thuận vô hại nữa, dồn lực đá mạnh n.g.ự.c .  

 

Sau cú đá đó, nàng hiểu ý của .

 

Nàng cất giọng kiên định: "Ta còn sợ nữa."

 

.  

 

Sợ hãi một , quá mạnh, mà là do bản cảm thấy thể thắng .  

 

Một khi thắng một , thì sẽ còn sợ hãi nữa.  

 

*

 

Bùi Lang đau đớn kêu gào, miệng ngừng tuôn những lời thô tục, c.h.ử.i rủa và Mạnh Vân Huyên.

 

Ta tóm lấy tóc , kéo mạnh lên, lạnh giọng :

 

"Bùi Phó sứ, vẻ như ngươi vẫn hiểu rõ tình cảnh của . Chỉ cần , xác ngươi thể vĩnh viễn thối rữa ở đây.

 

"Bên ngoài đang đại loạn, chẳng ai rảnh rỗi tìm ngươi .

 

"Cho dù Hoài Vương đăng cơ thì ? Nếu ngươi mất mạng ở đây, thì công danh phú quý, công lao phò tá, tất cả cũng chỉ là một giấc mộng hão huyền."

 

Cuối cùng, Bùi Lang cũng thật sự hoảng sợ. Hắn lẩm bẩm như mất hồn:

 

"Ta chếc... Ta vất vả bao nhiêu mới đến ngày hôm nay... Vinh hoa phú quý ở ngay trong tầm tay... Sao thể chếc !"

 

"Tạ Đường, nể tình nghĩa phu thê, tha cho ! Ta sai , thực sự sai !"

 

Ta đặt lưỡi d.a.o lạnh lẽo lên mặt , khiến run lên bần bật.

 

"Ngươi ngươi sai , sai ở ?"

 

"Ta sai vì... sai vì phụ bạc nàng!"

 

"Không đúng, ."

 

Lưỡi d.a.o trượt dần từ má xuống cổ họng , chỉ cần dùng sức, liền thể cắt đứt yết hầu.

 

Bùi Lang sợ đến phát , lắp bắp van xin:

 

"Tạ Đường! Tạ Đường! Nàng thể giếc !"

 

Ta thở dài.

 

"Không ? Vậy để cho ngươi ..."

 

"Ngươi sai vì phụ bạc . Trên đời , bao cặp vợ chồng từ yêu thương mà hóa thành chán ghét.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hai-duong-lang-le-duoi-anh-trang/18.html.]

"Ngươi sai là ở chỗ ngươi chèn ép , giày vò , biến thành kẻ thấp hèn.

 

"Ta cũng .

 

" của là phá vỡ những quy tắc mà thế gian áp đặt lên , mà là cho phép ngươi chà đạp , hành hạ , xem như một nô lệ mà mặc sức lợi dụng.

 

"Ta cho phép bản yếu đuối, cho phép bản lấy lòng ngươi hết đến khác, chỉ để cầu xin một chút thương hại.

 

"Những đau khổ từng chịu, là do tự chuốc lấy. Ta c.ắ.n răng nuốt trôi, tự nhủ bản đáng kiếp.

 

" còn ngươi, Bùi Lang?

 

"Ngươi bao giờ tự hỏi, sự ích kỷ của ngươi đẩy đến đường cùng thế nào ?

 

"Ngươi từng.

 

"Ngươi chỉ căm hận đủ tư cách bàn đạp cho ngươi, cản trở con đường thăng quan tiến chức của ngươi.

 

"Ngươi chỉ tiếp tục tìm một nữ nhân khác, thèm để ý sống chếc của nàng, giẫm nàng xuống chân, tiếp tục leo lên cao.

 

"Ngươi bao giờ thực sự coi chúng là con ?

 

"Nếu trong mắt ngươi, nữ nhân chỉ là những món đồ thể tùy tiện thế, ngươi nên chếc trong tay chúng .

 

"Đây chính là sự trừng phạt công bằng nhất."

 

Ta giơ cao lưỡi dao, nhắm thẳng cổ họng Bùi Lang—

 

Hắn gào t.h.ả.m thiết.

 

"Ta sai ! Tạ Đường, xin nàng cho một cơ hội chuộc ! Ta sẽ bù đắp cho nàng và Vân Huyên!

 

"Ta còn già nuôi, thể chếc !"

 

Ta chậm rãi rút d.a.o .

 

"Nếu ngươi chịu đồng ý hai điều kiện của , sẽ tha mạng cho ngươi."

 

"Ta đồng ý! Ta đồng ý hết!"

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

"Tốt."

 

Mạnh Vân Huyên lấy một tờ thư hòa ly cùng con dấu son, nắm tay ép xuống.

 

"Đây là điều kiện thứ nhất. Dù ngươi chịu , chỉ cần một dấu tay là đủ."

 

"Còn điều kiện thứ hai..."

 

Ta đặt mũi d.a.o ngay mắt .

 

"Sổ sách, giấu ở ?"

 

26

 

Số bạc mà Hoài vương vơ vét từ bách tính tất nơi cất giấu.  

 

Lần theo dấu vết ngân lượng, thể tóm ít kẻ gian thần.  

 

Chuyện vốn chẳng can hệ gì đến và Mạnh Vân Huyên, nhưng hẳn là thứ Thẩm Sơ Nguyệt .  

 

Ta cũng để nàng mắc nợ một .  

 

Mẫu từng dạy:  

 

"Tình nghĩa đời là do nợ nần mà , chẳng ai mắc nợ ai, cũng chẳng quan hệ gì với ."  

 

Chẳng lẽ chỉ nợ nàng?  

 

Vậy thì công bằng chút nào!  

 

*

 

Sau khi Bùi Lang khai chỗ giấu sổ sách, chẳng buồn thêm với một lời.  

 

Đói? Chỉ cho uống nước, cho ăn!  

 

Cứ giữ lơ lửng giữa sống và chếc, để chẳng còn sức mà nghĩ cách thoát !  

 

Thẩm Tiểu Trư phàm ăn vô độ, và Mạnh Vân Huyên thì bữa nào cũng ăn uống đầy đủ, chỉ Bùi Lang nuốt nước bọt thèm thuồng.  

 

Cái cảm giác nhốt trong mật thất, thực cũng quá khó chịu như tưởng tượng.  

 

Mật thất lòng đất, kết cấu gần như giống hệt viện tử của Thẩm Sơ Nguyệt phía , thậm chí còn chỗ để vệ sinh.  

 

 

Loading...