Bà ta hít một hơi cho bình tĩnh lại, cố nhớ lời Hà Trang căn dặn bà cũng tỏ ra nguy hiểm nhìn quanh tứ phía rồi nói nho nhỏ cho ông ta nghe
-Tôi là người của bà Kim Ngân, mấy nay bà bị động thai chỉ nằm một chỗ nên bà sai tôi đến tìm ông, bảo ông sang với bà vì bà sợ cái thai không giữ được?
Nghe xong ông thầy phù thủy không khỏi tỏ ra lo lắng, nhưng vẫn đa nghi nhìn bà ấy rồi nói
-Có thật không? Hay là bà đặt chuyện
Bà ta vẫn tỏ ra bình tĩnh nói
-Ông không tin cũng được vậy để tôi về trả lời bà là ông không chịu đến.
Nói xong bà ta giả vờ quay đi, còn ông thầy liền kêu bà ta đứng lại, ông bảo bà về nói với bà Kim Ngân rằng một lúc nữa ông chuẩn bị trịnh trọng sẽ sang đó thăm bà.
Bà ta gật đầu rồi vội rời đi.
Sau khi bà ta đi, ông thầy phù thủy cũng nhanh chóng vào trong thay bộ đồ đen dài rồi giả vờ đem theo nhiều vật dụng khác để ông Minh có hỏi ông sẽ tìm cách nói cho khéo ông Minh sẽ không nghi ngờ gì, sau đó ông cũng vội đóng cửa rời đi thật nhanh. Bởi vì ông đang lo lắng cho cái thai trong bụng bà Kim Ngân, từng tuổi này ông rất mong mỏi có một đứa con để thừa hưởng của cải của ông khi c.h.ế.t mà thôi nên lần này sau khi lừa gạt được tình cảm của bà Ngân, biết bà mang thai ông đã phải căn dặn cũng như uy h.i.ế.p bà rất nhiều để giữ lại đứa bé. Nếu như đứa bé có chuyện chắc ông sẽ uất ức mà ch..ết mất.
Ông thầy phù thủy đi đã xa, trong bụi cây Minh Hùng mới vội vàng bước ra.. anh nhìn ngôi nhà , lần đầu tiên anh mới biết trong làng anh có một nơi như thế này. Nhìn vào cứ lành lạnh và cảm giác kỳ bí vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/hai-chi-em/chuong-38.html.]
Nhớ lại lời Hà Trang căn dặn, anh lại đi xung quanh nhà tìm cách vào trong vì tất cả cách cửa đã được ông thầy phù thủy khóa lại cả rồi.
Đi một vòng, cuối cùng anh dừng lại nơi cánh cửa sổ đã mục, cảm thấy chỗ này có thể vào được nhanh chóng anh dùng sức, lôi mạnh cánh cửa ra, may sau nó bật ra cái rầm đủ khoảng trống để anh leo vào.
Bên ngoài nhìn đã sợ, bên trong càng sợ hơn, toàn là những thứ quái quỷ của ông thầy treo vào. Minh Hùng đi nhẹ từ trước ra sau, cuối cùng cũng dừng lại được ngay cái lồng con mãng xà màu trắng.
Thì ra con vật này là do ông ta nuôi, lần trước Minh Hùng cứ nghĩ ông ta làm phép để cho con mãng xà đi mất khỏi làng, thế nhưng không ngờ chính ông ta lại là người nuôi nó. Chợt Minh Hùng cũng nghĩ ra được chuyện, bao lâu nay trong làng xảy ra nhiều chuyện lạ thì ra cũng là do ông ta dung túng con súc vật này đi hại người.
Con mãng xà hình như đang ngủ nên nó không thấy sự xuất hiện của Minh Hùng. Thế nên anh cũng cẩn thận lén đi qua cái chuồng sắt rồi đi ra phía sau nhà để tìm cái gì đó có thể g.i.ế.c được nó. Vừa hay vận may xuất hiện, trước mặt Minh Hùng là một cây giáo rất dài được đặt ở góc nhà, chiếc mũi của to vừa bén, vừa hay đúng lúc anh đang cần.
Thế là không nghĩ nhiều Minh Hùng nhanh chóng cầm cây giáo lên tay mình, đi nhanh đến chuồng sắt, dứt khoát canh ngay cổ của con vật rồi đ.â.m mạnh vào.
Con mãng xà trong tức thì bị phục kích nên liền mở mắt ra, thấy có người tấn công lại bị đ.â.m nên hung hăng vùng vẫy rất mạnh, tiếng khẽ, cùng hơi thở của nó thôi cũng muốn g.i.ế.c cả Minh Hùng. Nhưng Minh Hùng nhạy bén nhanh chóng vòng ra sau đuôi nó để tránh nọc độc từ miệng nó phun ra, rồi anh rút cây giáo ra, m.á.u trên đầu nó phun ra như suối, một lần nữa anh dùng hết sức đ.â.m mạnh vào bụng nó rồi kéo dài một đường. Con vật giãy giụa đành đạch một lúc cuối cùng nằm im luôn.
…
Bên nhà ông Minh.
Sáng ngủ dậy, ông Minh đã thấy Hà Trang nằm bên cạnh mình, cô chỉ mặc độc mỗi chiếc áo yếm lộ ra bầu n.g.ự.c vừa trắng lại vừa tròn. Hai mắt cô đang nhắm nghiền dụi đầu vào lòng ông.
Bắt gặp cảnh này tuy đêm qua uống say mèm nhưng ông Minh cứ nghĩ ông còn phong độ lắm nên Hà Trang đã trao thân cho mình rồi, cứ thế ông khoái chí trên miệng cứ cười tủm tỉm sau đó khẽ ôm chặt Hà Trang vào lòng ông hơn.