Hắc hóa nam chủ tổng tưởng kịch bản ta - 61
Cập nhật lúc: 2025-12-01 07:38:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiên Viên Vĩnh Hạo rũ mắt, đôi môi hồng nhuận của Tô Yên, con ngươi
đen nhánh, cổ họng lăn lộn,"Không."
Tô Yên hiểu nội gan trong tay, Hiên Viên Vĩnh Hạo, nàng đưa nội gan đến bên môi ,"Ngươi c.ắ.n một miếng thử xem."
Mùi tanh bay đến, nghiêng nghiêng đầu, từ chối.
Giây tiếp theo, nhẹ giọng xuống, mang một khuôn mặt ốm yếu tái nhợt, yêu cầu vô lý,"Ngươi đút cho ."
Lúc , con rắn bò tới đây từ lúc nào,"Tê tê tê tê tê!!"
Nó phun lưỡi rắn cũng gì.
Sau đó thấy Tô Yên nó, Hiên Viên Vĩnh Hạo, nàng nghiêm túc với con rắn ,"Nội gan của ngươi hình như thể giải độc."
Con rắn thấy thế, giống như kích động, vặn vẹo thể,"Tê tê tê tê tê!!"
Tô Yên nội gan trong tay, hiểu,"Nếu thật sự giải trăm độc, cảm giác gì?"
Con rắn trừng mắt oán hận Hiên Viên Vĩnh Hạo một cái, tức giận,"Tê tê tê tê tê!!"
Hiên Viên Vĩnh Hạo một một rắn chuyện với , lúc đầu kinh ngạc, nhưng mà bây giờ một một rắn chuyện với ... bóp c.h.ế.t con rắn .
Hắn dựa Tô Yên, áo choàng lông bao phủ cả hai .
Đầu gác vai nàng,"Ngươi hiểu con rắn gì?"
"Ân, thể hiểu."
"Nó đang gì?"
Tô Yên đầu về phía , ngoan ngoãn lặp ,"Nó ngươi lừa , vì c.ắ.n thêm một miếng nội gan nữa."
Hiên Viên Vĩnh Hạo , con ngươi đen nhánh liếc liếc mắt con rắn .
Sau đó chậm rãi : "Muốn ăn thịt rắn."
Tô Yên buồn rầu, nhỏ giọng với Hiên Viên Vĩnh Hạo,"Vừa nãy lấy nội gan, còn thể ăn nó, nhưng nó cho nội gan, nếu ăn nó, ?"
Nàng nhỏ giọng chuyện với Hiên Viên Vĩnh Hạo.
Con rắn tê tê tê tê tê vặn vẹo về phía .
Hiên Viên Vĩnh Hạo bộ dáng buồn rầu của nàng, yết hầu lăn lộn, ,"Đổi một thứ khác."
Tô Yên chớp chớp mắt, khẽ l.i.ế.m khóe môi,"Được."
Khi chuyện, Tô Yên thấy môi trở bình thường, còn màu tím đen nữa.
Hẳn là nội gan tác dụng.
Nàng duỗi tay ném nội gan lên, con rắn lập tức nhảy lên, mở miệng, nuốt nội gan của .
Sau đó, nhanh chóng biến mất.
Vốn định ăn thịt , nghĩ tới lấy nội gan.
Nếu ở đây thêm nữa, khi cả đều mang hầm, còn chạy nhanh?
Lúc , Tiểu Hoa lên tiếng: "Leng keng, một cánh sáng lên. Ký chủ cố lên!!"
Sau đó, Tô Yên đỡ Hiên Viên Vĩnh Hạo, từng bước một về.
Thời tiết là cuối thu, gió lạnh thổi tới cảm thấy chút lạnh lẽo.
Chỉ ngẩng đầu ánh trăng, trời xa hoa lộng lẫy, thật sự là cảnh .
Tô Yên đỡ tẩm điện, thấy thái y xuất hiện từ lúc nào.
Thị vệ ngoài cửa, những giống như Hiên Viên Vĩnh Hạo rắn c.ắ.n từ lâu.
Vậy nên Hiên Viên Vĩnh Hạo xuống giường, tất cả thái y đều .
Tô Yên xuống, kết quả Hiên Viên Vĩnh Hạo nắm chặt cổ tay nàng, kéo ,"Ngươi ?"
Hắn dựa đầu giường, đôi mắt nàng,"Thái y xem bệnh cho điện hạ, nô tỳ lui ngoài ..." lát nữa .
Lời còn xong, đ.á.n.h gãy, liếc thái y bên cạnh,"Lại đây khám cho nàng, nàng hút m.á.u độc."
Khuôn mặt Nam Đường lạnh lẽo cứng rắn bên cạnh, chằm chằm Tô Yên hình như lời , cuối cùng gì.
Sau đó, lui sang một bên.
Thái y chia hai hàng, một bên khám cho Tô Yên, một bên khám cho Hiên Viên Vĩnh Hạo.
Nửa ngày , thái y quỳ mặt đất : "Điện hạ, mạch của ngài và vị cô nương đều bình thường, dấu hiệu trúng độc, chắc là độc giải."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hac-hoa-nam-chu-tong-tuong-kich-ban-ta/61.html.]
Sau khi xong, thái y bỏ thêm một câu,"Chỉ là thể điện hạ cảm lạnh, thể suy yếu, cần nghỉ ngơi nhiều. Thần sẽ đơn t.h.u.ố.c cho điện hạ, mỗi ngày uống đúng giờ."
Lại dặn dò vài câu, Nam Đường lên tiếng: "Vài vị thái y với ."
Nói xong, đều ngoài.
Xuân Hoa Thu Thật còn vài nhà ở .
Vốn là ở chăm sóc Hiên Viên Vĩnh Hạo.
Khuôn mặt Thu Thật tái nhợt, cả run rẩy, qua chút chột .
Xuân Hoa Thu Thật, thấy chuyện gì đó.
Xuân Hoa nhíu mày phân phó một câu:
Chillllllll girl !
"Thu Thật, ngươi đun ít nước gừng cho điện hạ."
Thu Thật vội vàng đồng ý,"Dạ."
Nói xong, vội vội vàng ngoài.
Hiên Viên Vĩnh Hạo xuống giường, mí mắt rũ xuống, bộ dáng ốm yếu.
Hắn ho nhẹ một tiếng, ngữ khí nhẹ nhàng ôn nhuận,"Các ngươi đều ngoài."
"Dạ."
Tô Yên cũng chuẩn ngoài, kết quả lùi một bước, kéo .
Mọi đều ngoài, tẩm điện chỉ còn hai bọn họ.
Con ngươi sâu thẳm của Hiên Viên Vĩnh Hạo nàng, đôi môi tái nhợt cong lên,"Ngươi ?"
Tô Yên vô tội,"Điện hạ còn việc gì phân phó?"
Hiên Viên Vĩnh Hạo bộ dáng vô tội hiểu gì của cô, híp híp mắt.
Sau đó dùng sức lôi kéo, ôm trong ngực, ngã lăn giường.
Chỉ trong nháy mắt, Tô Yên đè xuống giường.
Hắn ôm chặt trong ngực, giọng trầm thấp chậm rãi : "Đêm nay vốn dĩ ban c.h.ế.t cho ngươi."
Tô Yên thấy liền ngốc, mờ mịt,"Vì ?"
"Bổn cung g.i.ế.c ngươi, cần lí do?"
"... cần."
Thấy nàng phối hợp như , Hiên Viên Vĩnh Hạo khẽ .
Sau đó : "Bổn cung khai ân, cho ngươi một con đường sống."
Lúc , tiến gần kề sát trán nàng.
Thân thể hai kề sát, thể cảm nhận nhịp tim của đối phương.
Tô Yên vì trái tim đập nhanh hơn.
Loại cảm giác quen thuộc Tô Yên hoảng hốt.
Nàng theo bản năng ôm lấy , lên tiếng.
Hiên Viên Vĩnh Hạo động tác ỷ của nàng, ôm càng chặt," ngươi thừa dịp bổn cung một , khinh bạc , chuyện tính thế nào?"
Tô Yên , một hồi lâu mới phản ứng , đó mềm mại giải thích,"Ta ."
Hiên Viên Vĩnh Hạo nhíu mày, ?
Giây tiếp theo, nhéo cằm Tô Yên nâng lên, cúi đầu hôn xuống.
"Ưm..."
Nàng đè giường, thể động đậy.
Chỉ thể động tiếp thu nụ hôn kịch liệt .
Liếm mút, khiêu khích, quấn quanh, tất cả đều nóng bỏng mà mãnh liệt.
Tay nàng nắm chặt đệm chăn .
Nhìn từ xa, chỉ cảm thấy xuân sinh trướng ấm, màn che rung động, một đôi phu thê.
Một lúc , chậm rãi buông , bởi vì nụ hôn sâu mà đôi môi tái nhợt cũng khí sắc hơn nhiều.
Hắn khẽ l.i.ế.m khóe môi, trong nháy mắt cảm thấy ôn lương vô hại xa cách rời mắt .