Hắc hóa nam chủ tổng tưởng kịch bản ta - 56

Cập nhật lúc: 2025-12-01 07:29:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Hoa thấy ký chủ ngoan ngoãn của bắt nạt thành như , chút đau lòng.

Bỗng nhiên nghĩ tới chuyện gì vội vàng lên tiếng:"Ký chủ, kẹo, kẹo, cô ăn hai cái kẹo a."

Tô Yên chớp chớp mắt, thấy câu trong mắt cũng hiện lên một tia sáng, giống như một tia khí sắc.

Nàng chậm rì rì mở túi tiền, lấy một cái kẹo, bóc giấy dầu cho miệng.

Tiếp đó, một cái một cái, nàng liên tiếp ăn ba bốn cái, hương sữa dâu tràn ngập khoang miệng.

Gió lạnh thổi tới, một lúc lâu , mới cảm thấy đỡ hơn một chút.

Hơi chút sức lực, nàng định đứg dậy ăn cơm.

Nào ... , bên cạnh truyền đến tiếng bước chân, Xuân Hoa mặc quần áo xanh từng bước một tới.

"Tô Yên, ngươi trốn ở đây? Ta tìm ngươi ở chỗ ăn cơm nhưng thấy."

Tô Yên ngẩng đầu, chớp chớp mắt, mặt khó nén suy yếu.

Nàng còn mở miệng hỏi, Xuân Hoa túm cánh tay,"Mau lên, điện hạ tìm ngươi hầu hạ bữa tối."

Tô Yên vốn đang chỗ , lôi kéo, hơn nữa chân lực, lảo đảo một cái thiếu chút nữa té ngã.

Xuân Hoa kinh ngạc,"Ngươi ?"

Tô Yên dậy, dùng tay áo lau mồ hôi trán, đó dùng ngữ khí nghiêm túc mềm mại ấm áp : "Ta sức lực, ăn cơm hầu hạ , ?"

Vừa xong, Xuân Hoa ,"Tô Yên, ngươi đang đùa ? Để Tam hoàng t.ử chờ ngươi ăn xong mới hầu hạ?"

Nói , trong mắt Xuân Hoa mang theo một tia nghiêm túc,"Những lời đại nghịch bất đạo như , coi như từng thấy,

thể nữa, hiểu ?"

Tô Yên l.i.ế.m khóe môi,"Hiểu."

Nàng ngoan ngoãn gật đầu, đó còn định chuyện, lời còn khỏi miệng, Xuân Hoa kéo đường cũ.

Vừa , Xuân Hoa giáo dục,"Tô Yên, ngươi tới tiền viện, hiểu quy củ của tiền viện, hiểu. điện hạ coi trọng ngươi, ngươi hầu hạ bên cạnh, ngươi đúng bổn phận của , ?"

Tô Yên chuyện.

Nàng yên lặng mõ một cái kẹo trong túi tiền , cho miệng.

Xuân Hoa thấy nàng trả lời, hỏi một câu: "Nhớ ?"

Lúc , Tô Yên mới mềm mại : "Ân, nhớ rõ."

Nói , đến cửa tẩm điện.

Xuân Hoa ở cửa, cung kính lên tiếng: "Điện hạ, Tô Yên tới."

Qua một hồi lâu, bên trong mới truyền đến tiếng nhẹ nhàng,"Để nàng tiến ."

Sau đó, Tô Yên Xuân Hoa đẩy tẩm điện.

Tô Yên , đập mắt là một bàn đồ ăn ngon tinh xảo.

Dưới ánh nến mờ nhạt, Hiên Viên Vĩnh Hạo chủ vị, mặc một bộ tơ lụa màu vàng nhạt, môi hồng răng trắng vô cùng tuấn tú.

Hắn thấy Tô Yên , con đen nhánh hiện lên một tia sáng.

Tặng @ntthaonhii02 với đáp án chính xác nhé!!!

Đặc biệt là thấy bộ dáng giống như bắt nạt của nàng, ngay cả chính cũng phát hiện, khóe môi cong lên.

Ngữ khí nhẹ nhàng,"Còn thất thần gì?"

Tô Yên cúi đầu qua, lúc gắp đồ ăn cho .

Nàng bàn, cầm lấy chiếc đũa bên cạnh, đang định gắp thức ăn.

Bỗng nhiên, một cánh tay hữu lực, kéo ống tay áo của nàng đến bên cạnh chủ vị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hac-hoa-nam-chu-tong-tuong-kich-ban-ta/56.html.]

Đôi mắt Hiên Viên Vĩnh Hạo đảo qua gương mặt nàng,"Vị ngọt từ tới?"

Tô Yên chớp chớp mắt, kẹo đang ngậm trong miệng, một ngụm nuốt xuống.

Sau đó lên tiếng: "Vừa nãy nô tỳ ăn ở bên ngoài."

Ngữ khí mềm mại, mở miệng hương sữa dâu càng thêm rõ ràng.

Thời đại , kẹo khối, cũng kẹo hạnh nhân.

Hắn cũng từng ăn qua, nhưng , chỉ ngửi qua, cái mà nàng ăn hình như ngon hơn nhiều.

Kết quả là...

Đầu ngón tay gõ gõ bàn, nhớ tới cái kẹo ngày hôm đó nàng lấy từ trong túi tiền .

Tầm mắt liếc liếc túi tiền treo bên hông nàng.

Hắn ho khan một tiếng, chút ốm yếu, thể do rơi xuống nước cho tới hôm nay vẫn hơn.

Tô Yên chớp chớp mắt, lên tiếng: "Nô tỳ lấy áo choàng cho điện hạ."

Nói định rời , kết quả kéo tay áo cho .

Hắn ốm yếu : "Không cần."

Vừa đối diện với Tô Yên, ho một tiếng,"Ngày thường uống t.h.u.ố.c đắng, ngươi cho bổn cung kẹo, hương vị ngọt ngào tồi, còn ?"

Tô Yên ngoan ngoãn gật đầu,"Có."

Nói tháo túi tiền bên hông, móc một cái kẹo .

Kẹo bọc bằng giấy dầu, đưa qua cho .

Hiên Viên Vĩnh Hạo liếc một cái nhưng cầm lấy, lông mi khẽ run rẩy, mặt một tia chua xót,"Bổn cung thể nhược, chỉ cần uống t.h.u.ố.c một thể ."

Hắn một gương mặt ốm yếu tái nhợt, chỉ lời , hiểu cảm thấy đau lòng.

Tô Yên còn gì, Tiểu Hoa lên tiếng: "Ký chủ, nam chủ quá đáng thương, quá đau lòng, ngài cho hết ."

Tô Yên túi tiền của , Hiên Viên Vĩnh Hạo.

Thoáng dùng sức nắm lấy túi tiền, , ngay từ đầu lấy hết kẹo của nàng ?

Không ăn cơm, bây giờ kẹo của còn nộp hết cho .

Tô Yên cúi đầu : "Điện hạ ăn, thể gọi Ngự Thiện Phòng , loại kẹo gì cũng thể ."

Giọng mềm mại, bảo vệ đồ ăn cuối cùng của .

Trong mắt Hiên Viên Vĩnh Hạo hiện lên một tia sáng.

Nhìn ngốc ngốc, nghĩ tới phản ứng còn nhanh a.

Nàng đang định buộc túi tiền bên hông, một ngón tay từ xuất hiện, quấn lấy dây của túi tiền.

Nhẹ nhàng lôi kéo, túi tiền nhanh chóng bay sang bàn tay Hiên Viên Vĩnh Hạo.

Ngữ khí nhẹ nhàng, rũ mí mắt túi kẹo trong tay,"Một túi kẹo mà thôi, luyến tiếc?"

Hắn cầm ở trong tay ước lượng.

Rõ ràng vẫn là bộ dáng ốm yếu , yếu ớt như lúc nãy, ngược mang theo chút nhàn tản.

Tô Yên rầu rĩ, định trả cho nàng.

Không ăn cơm, thể sớm còn sức lực, hơn nữa kéo tới đây hầu hạ, còn mất hết kẹo.

Nghĩ nghĩ, mắt tối sầm, chân nhũn , ngã về phía .

Hiên Viên Vĩnh Hạo đột nhiên nhào trong n.g.ự.c mà sửng sốt.

Chillllllll girl !

Ôm nàng, giống như trong tưởng tượng, thể mềm mại, mang theo một tia thơm ngọt.

 

Loading...