Donner nắm c.h.ặ.t t.a.y buông , đỡ cửa, nụ nhợt nhạt mặt dần dần biến mất.
Dường như cô đang vui vẻ.
Mà giống như một ngoài cô hạnh phúc.
Cô sẽ yêu bao lâu?
Nếu cô còn yêu những khác thì chi bằng ngay từ đầu nên .
Donner chịu đựng sự đau đớn khi vảy cá biến mất, mà bây giờ trở nên do dự.
Kim đồng hồ sắp chạy tới mười hai giờ.
Thời gian của cũng sắp kết thúc, nhưng thể lên tiếng
Cô gái mà yêu đang theo đuổi, lấp lánh tỏa sáng sân khấu.
Đông.
Tiếng chuông mười hai giờ vang lên
Donner ngơ ngẩn Tô Yên.
Trong đôi mắt màu đen chỉ một cô.
Tô Yên thấy tiếng chuông nhịn mà về phía cửa.
Cô thấy một con trai tóc đen mắt đen mặc tây trang màu bạc cửa.
Vừa là là cá, nhưng Tô Yên là Donner.
Bởi vì chỉ Donner mới dùng ánh mắt như cô.
Cô dừng bước, đẩy Beres chạy bên ngoài.
Đông.
Tiếng chuông thứ hai vang lên.
Donner cảm thấy thứ gì đó bắt đầu lan tràn từ trái tim, vô sợi chỉ màu lục đậm bò khắp cơ thể, bây giờ tới gần cổ .
Anh cô thấy , cũng đang chạy về phía .
Cô gái của đang chạy về phía .
Chỉ là.
Trong sân quá nhiều .
Nhiều như , bọn họ cách xa như , ôm đều là hy vọng xa vời.
Ánh mắt Tô Yên vẫn luôn về phía Donner, cô cũng thấy những sợi chỉ màu xanh đang bò lên cổ , cũng nhận lúc suy yếu.
Cô cảm thấy chút bất an,
"Tiểu Hoa, ? Vì đuôi cá biến thành chân? Còn sợi chỉ màu xanh cổ là thứ gì?"
Chillllllll girl !
Đông, đông, đông... từng tiếng chuông vang lên
Tiếng thứ bảy, tiếng thứ tám...
Beres theo Tô Yên,"Sao ? Sao em tiếp tục nhảy? Nhảy với vui ?"
Tiểu Hoa nhanh chóng tìm tòi báo cáo với cô,"Ký chủ! Ngài uống t.h.u.ố.c để biến đuôi cá thành hai chân, nhưng ngài chỉ hai mươi tư giờ để ngài em vĩnh viễn yêu , nếu ngài sẽ biến thành một vũng bùn. Sợi chỉ cổ ngài là... , ký chủ, kịp , ngài sắp c.h.ế.t! Đã tới giờ! Ký chủ, còn kịp nữa !!"
Đông!
Ngay khi Tiểu Hoa xong thì tiếng chuông thứ mười một vang lên.
Lúc Beres thấy Tô Yên vội vàng như bèn cầm lấy cổ tay cô,"Em ? thấy em sốt ruột."
Tô Yên dừng bước, cô Donner cách cả một biển , những sợi chỉ màu lục đ.â.m bò lên khuôn mặt của .
Hơn nữa còn đang nhanh chóng lan .
Tô Yên gấp gáp chằm chằm, trong mắt cảm xúc gì.
Một tia sáng hiện lên, cô nắm chặt lắc tay, nhắm mắt , phát một giọng thâm trầm,"Dừng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hac-hoa-nam-chu-tong-tuong-kich-ban-ta/168.html.]
Tiếng chuông thứ mười hai kịp vang lên thì tất cả thứ trong thế giới dừng .
Núi, sông, con , âm nhạc, tất cả thứ đều dừng .
Thời gian đình chỉ chuyển động.
Ở thế giới , duy nhất còn tư tưởng là Tô Yên, , còn cả Tiểu Hoa trong đầu cô nữa
Tiểu Hoa khiếp sợ lời.
Nếu nó thể thì chỉ sợ run rẩy co trong một góc.
Ông trời.
Thế giới yên lặng?!
Năng lực thần ban ân mà chỉ chín vị Chủ Thần mới ??
Tô Yên mất mảnh nhỏ Chủ Thần nên thể sử dụng thần lực mà.
, thế giới rõ ràng dừng !
Tiểu Hoa run run rẩy rẩy,"Ký, ký chủ? Đây là ngài ạ?"
Khuôn mặt Tô Yên trắng bệch, cô mím môi khẽ trả lời,"Ừ."
Tô Yên từng bước tới gần Donner.
Cô lẩm bẩm,
"Tinh thần lực của quá yếu nên thời gian dừng sắp hết ."
Cô bước nhanh hơn.
Bùm!
Tiểu Hoa nhớ tới câu giới thiệu về Tô Yên trong sách.
Chưa Chủ Thần, là thần.
Năng lực mà chỉ Chủ Thần mà Tô Yên từ lúc sinh !!
Chả trách cô là đầu trong chín vị Chủ Thần
Chỉ là lúc cho phép nó miên man suy nghĩ.
Tô Yên chạy tới mặt Donner,"Tiểu Hoa, gì?"
Tiểu Hoa cố gắng để giọng của lộ sự run rẩy và sùng bái,"Ngài thấy câu em vĩnh viễn yêu của ngài. Nếu ngài sẽ hóa thành một vũng bùn."
Cô bước tới mặt Donner thì...
Tí tách, một giọt nước dung nhập trong biển sâu.
Âm nhạc du dương vang lên, thời gian tiếp tục trôi .
Tô Yên ôm Donner, ánh mắt nghiêm túc,"Em sẽ vĩnh viễn yêu ."
Cô xong thì tiếng chuông thứ mười hai cũng vang lên.
Donner Tô Yên xuất hiện mặt bằng cách nào mà chỉ cho rằng đây là ảo giác khi c.h.ế.t của .
Nếu đây là ảo giác, thì cũng c.h.ế.t bằng cách .
Anh nâng tay lên dựa đầu vai Tô Yên "Anh sẽ nhớ rõ lời mà em ."
Giọng khàn khàn khó phát .
Anh phát hiện trái tim của dần dần sống , mà sợi chỉ màu lục đậm cũng dần dần rút .
Anh ngây ôm lấy Tô Yên một lúc lâu.
Cho đến khi vây xung quanh vỗ tay chúc mừng.
Lúc mới đây là sự thật.
Lời Tô Yên lúc nãy cũng là sự thật.
Khóe môi tái nhợt khẽ cong lên lộ một nụ .
Không nghĩ tới cô sẽ nhận , cho dù đuôi cá, tóc và mắt biến thành màu đen cô vẫn nhận .