Sau cuộc điện thoại định mệnh và hành động chặn của , Trần Quang Hạo dường như nhận sự nghiêm trọng của vấn đề. Anh ngừng tìm cách liên lạc với , qua trợ lý Nam, qua bạn bè chung, thậm chí cả qua tin nhắn từ những lạ. Anh gặp , chuyện, nhưng từ chối tất cả.
, đang cố gắng níu kéo, vì yêu , mà vì danh dự, vì hình ảnh một đàn ông hảo mà xây dựng bấy lâu nay. Đơn ly hôn đặt trong thư phòng là một lời tuyên chiến, và thể chấp nhận thất bại một cách dễ dàng như .
Một buổi sáng, khi bước khỏi căn hộ để , đợi sẵn ở sảnh. Chiếc xe lăn cao cấp của đậu ngay cửa, ánh mắt đầy vẻ mệt mỏi và van lơn. "Minh Thư, chúng chuyện ." Giọng khàn đặc, chút tuyệt vọng.
thẳng , khoanh tay ngực, ánh mắt lạnh như băng. " nghĩ chúng gì để nữa." bất kỳ lời giải thích nào từ , bởi vì tất cả đều là dối trá.
Anh cố gắng tiến gần, nhưng chiếc xe lăn nặng nề khiến chật vật. "Em thể với . Anh là chồng em. Chúng bao nhiêu kỷ niệm ." Anh bắt đầu dùng chiêu bài tình cảm, gợi nhắc về quá khứ, nhưng những lời đó, trong tai , chỉ là sự giả dối.
"Kỷ niệm ?" khẩy, một nụ đầy mỉa mai. "Anh nhớ , từng đừng những việc thừa? Vậy thì cuộc hôn nhân , lẽ cũng là một việc thừa đối với ." thêm bất kỳ lời nào từ nữa.
"Minh Thư, em thể bỏ rơi lúc . Anh đang thương, cần em." Anh cố gắng dùng sự yếu đuối của để thao túng . quá quen thuộc với chiêu trò . còn là phụ nữ dễ mềm lòng như nữa.
"Cái chân của , là do tự nguyện hy sinh để bảo vệ phụ nữ yêu. Vậy thì cần phụ nữ đó chăm sóc , ." thẳng, chút che giấu. Anh giật , ánh mắt lộ rõ sự bàng hoàng. Anh ngờ rõ chuyện đến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/giu-mang-cho-tinh-nhan/chuong-8.html.]
"Em gì ? Em đang hiểu lầm…" Anh lắp bắp, cố gắng biện minh. những lời dối của quá cũ kỹ, quá nhàm chán.
" hiểu lầm bất kỳ điều gì." ngắt lời , giọng dứt khoát. " chứng kiến tất cả. cứu , vì còn yêu , mà vì là một bác sĩ, và là một bệnh nhân. Đừng bao giờ nghĩ rằng sẽ tha thứ cho ." thẳng mắt , chút nao núng.
Anh cúi gằm mặt, dám đối diện với ánh mắt của . "Minh Thư, sai. Anh xin ." Giọng nhỏ dần, đầy sự hối . sự hối đó, quá muộn .
"Lời xin của , nó chẳng ý nghĩa gì nữa. Ba năm qua, sống trong sự cô đơn, trong sự dối trá của . cố gắng níu giữ cuộc hôn nhân , nhưng tự tay phá hủy nó." thêm bất kỳ lời bào chữa nào từ .
"Anh sẽ đổi. Anh sẽ bù đắp cho em." Anh ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy sự cầu xin. "Hãy cho một cơ hội nữa, Minh Thư. Chúng thể bắt đầu ."
bật , một tiếng lạnh lùng, đầy mỉa mai. "Bắt đầu ? Anh nghĩ là ai? Một con búp bê cảm xúc ? Anh nghĩ sẽ quên tất cả những gì ?" cho bất kỳ hy vọng nào.
"Anh sẽ ký đơn ly hôn. đừng bao giờ nghĩ rằng sẽ với . Cuộc đời , từ giờ trở , sẽ còn bóng dáng của nữa." dứt khoát, lưng bước , một ngoái . bỏ phía , với gương mặt thất thần, đầy sự hối hận muộn màng.
bước con đường quen thuộc, cảm thấy đôi chân nhẹ bẫng. tất cả những gì , giải thoát cho chính . còn chịu đựng sự dối trá, sự phản bội nữa. tự giải thoát khỏi cái nhà tù vô hình đó.
Trần Quang Hạo, tự chuốc lấy hậu quả của . Anh chọn Lâm Khánh Vy, và giờ đây, đối mặt với sự mất mát. còn cảm thấy giận dữ, còn cảm thấy đau khổ. chỉ cảm thấy một sự bình yên đến lạ thường. Cuộc đời , cuối cùng cũng giải thoát.