Giống Cái Độc Ác: Vừa Hoang Dã Vừa Trà Xanh, Mỗi Ngày Đều Bị Tranh Giành - Chương 42: Cảm giác "Gia đình"

Cập nhật lúc: 2025-08-16 14:44:42
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộc Thanh Mia , sắc mặt lên ít, nhưng vẫn còn chút giận dỗi.

lạnh lùng : "Con bé đó mà hiểu chuyện như con thì , khiến tức giận suốt. Chẳng bằng một nửa của con, là thấy bực ."

Mia trong lòng đắc ý, thầm nghĩ: Đương nhiên , cái con xí đó so với ? Nếu thủ lĩnh sinh , còn chẳng thèm lấy một cái.

Tuy lòng đầy khinh thường, nhưng mặt lộ , ngược còn khuyên nhủ: "A Mỗ, đừng giận, giận quá hại . Em gái hiện tại chăm chỉ hơn , chỉ thức tỉnh dị năng, còn đồ ăn ngon. Nghe hôm nay món lòng lợn, thơm nức cả bộ lạc. Chắc lát nữa sẽ mang qua cho một ít, đến lúc đó đừng tỏ thái độ khó chịu với em , kẻo em vui."

Mia cố tình như , chỉ là thử xem, liệu Tô Hi Nguyệt thực sự mang đồ ăn đến cho Mộc Thanh .

Sắc mặt Mộc Thanh càng thêm khó coi, mới lén lút ăn vụng bắt, còn cãi một trận, cái đứa con bất hiếu đó thể mang đồ ăn đến cho bà chứ?

mặt Mia, bà mất mặt, chỉ ậm ừ : "Ừm, ."

Đôi mắt Mia khẽ lóe lên, nhân cơ hội : "Vậy A Mỗ, lát nữa em gái mang đồ ăn ngon đến cho , thể chia cho một ít ? Ta cũng thử."

nuốt nước miếng, vẻ thèm ăn.

Cũng là thực sự thèm, cái mùi thơm đó bay cả một buổi chiều, thèm chảy cả nước miếng.

Mộc Thanh vẻ mặt của Mia, cũng đành lòng từ chối, đành cứng miệng đồng ý: "Được, lát nữa nó mang đến, A Mỗ sẽ chia cho con một nửa."

Trong lòng bà khỏi lẩm bẩm: Tô Hi Nguyệt thực sự sẽ mang đồ ăn đến cho ?

Tại luôn cảm thấy thể nào?

Hai chuyện thêm một lúc mỗi một hướng.

Không ai để ý, một con sói trắng đang nấp trong bóng tối lén.

Đó chính là Lang Nhất Tô Liệt phái đến để điều tra.

Ánh mắt Lang Nhất lóe lên, đang suy nghĩ gì, nhanh biến mất.

Bên , Tô Hi Nguyệt trở hang đá, mang cái giỏ da thú sắp xếp .

Những tấm da thú đều là loại da lông cực phẩm, mềm mại, thoải mái giữ ấm, thành quần áo chăn đều .

Hơn nữa đều xử lý và bảo quản , chỉ cần lấy thể dùng .

Trong lòng nàng vui vẻ, định chọn vài tấm da lông phù hợp , lát nữa dùng chỉ ruột cá nối với , thành một tấm chăn, như ban đêm đắp sẽ lạnh.

Rồi cho hai bộ váy da thú phù hợp.

Sau khi giảm cân, vòng eo của nàng nhỏ , chiếc váy da thú ban đầu còn phù hợp nữa, đương nhiên cái mới.

Việc váy da thú thể đợi, nhưng tấm chăn thì gấp.

Như tối thể đắp.

Vân Vũ

Tô Hi Nguyệt là thích hành động, ngay.

Trong hang đá kim xương và chỉ ruột cá, nàng liền tìm Vân Hương mượn.

May mắn là Vân Hương từ chối, vui vẻ đưa kim xương và chỉ ruột cá cho nàng, đồng thời hỏi nàng cách xử lý lòng lợn và cách chế biến.

Nàng đương nhiên sẽ từ chối, kể cách xử lý và các bước chế biến cho Vân Hương, bảo cô tự thử , nếu chỗ nào hiểu thì hỏi nàng.

Sau đó, nàng cầm kim xương và chỉ ruột cá trở hang đá, bắt đầu chăn lông.

Nàng chọn mấy tấm da lông màu sắc tương đối gần giống, độ dày cũng chênh lệch nhiều, và sờ mềm mại thoải mái.

Sau đó, dùng kim xương và chỉ ruột cá tiến hành ghép nối.

Ghép nối xong, bắt đầu dùng những đường may tinh xảo nhất, khâu hai tấm da thú với .

Định hai mặt, hai mặt đều lông, sờ cũng thoải mái.

Những tấm da lông vốn dày, chồng lên càng dày hơn, dùng sức lớn, kim xương và chỉ ruột cá mới thể xuyên qua.

May mà Tô Hi Nguyệt cũng vội, cứ kiên nhẫn từng đường kim mũi chỉ mà khâu vá từ từ.

Tấm chăn lông cũng cần quá lớn, 1m5 x 2m là .

Nàng định hai chiếc, một chiếc để trải, một chiếc để đắp.

chiếc để trải thì cần hai mặt, chỉ cần một mặt là .

Mặc dù , da thú cần dùng vẫn nhiều.

May mà da thú lấy từ chỗ Tô Liệt hôm nay ít, nếu sợ là đủ dùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/giong-cai-doc-ac-vua-hoang-da-vua-tra-xanh-moi-ngay-deu-bi-tranh-gianh-jqru/chuong-42-cam-giac-gia-dinh.html.]

Nàng giường đá, kiên nhẫn chăn lông.

Thỉnh thoảng đến cửa hang, thêm một chút củi bếp lửa, tránh để lửa tắt.

Sau đó trở về tiếp tục chăn lông.

Chăn lông cần đường may quá tinh xảo, vì cũng nhanh.

Khi nàng xong, bên ngoài trời chạng vạng.

Tô Hi Nguyệt đặt tấm chăn lông xong sang một bên, chuẩn lát nữa trải lên giường đá.

Đứng dậy đến cửa hang, nồi canh xương nấm đang hầm bếp đá.

Phát hiện lửa đủ, nồi canh xương hầm màu trắng sữa, tỏa mùi hương nồng đậm, mùi vị nấm cũng ngấm , thơm ngào ngạt, dễ chịu.

Nàng dùng muôi múc một chút canh nếm thử, hương vị tươi ngon, mặn nhạt , .

Trong lòng nàng hài lòng, giảm nhỏ lửa, để nồi canh từ từ hầm.

Không lâu , Mặc Lẫm và trở về.

Mang theo bốn khúc gỗ chiều cao, kích thước và chất lượng tương đương, hai mặt bằng phẳng, bề mặt mài nhẵn, trơn tru.

Trên đó vẫn còn giữ vân gỗ, trông mộc mạc tự nhiên.

Và một tấm đá phiến lớn.

Cũng mài nhẵn, vuông vức, mặt bốn góc khoét một chút, tạo thành bốn cái rãnh lõm nông.

Tô Hi Nguyệt đây là mặt bàn, bốn khúc gỗ chiều cao tương đương , hẳn là bốn cái chân phía .

Lắp thể dùng.

Mặc dù quá vững chắc, nhưng chỉ cần đẩy mạnh, đơn giản đặt vài thứ vẫn .

Ngoài , còn bốn cái ghế bào từ gỗ, đáy khoét rỗng, chừa bốn chân, mặt ghế và lưng tựa liền.

Đã mài trơn tru, hình thức tuy đơn giản, nhưng cũng dáng hình.

Không hề bất cứ công cụ nào trong thế giới Thú, dựa móng vuốt, thể như khó .

Ba còn mang về một con mồi, là con nai, một vết thương nào, nhưng cổ vết hằn.

Nàng là do Mặc Lẫm săn .

Mặc Lẫm đặt đồ xuống, kéo con nai đến bờ sông xử lý.

Huyền Minh và Thanh Trúc cũng rảnh rỗi.

Cắm bốn khúc gỗ bốn cái rãnh ở góc tấm đá phiến, và đặt vững chắc ở giữa hang, một chiếc bàn đơn giản hình thành.

Bốn cái ghế đặt ở vị trí tương ứng.

Ngay lập tức, trong hang đá thêm một chút thở của cuộc sống, còn sơ sài nguyên thủy như nữa.

Tô Hi Nguyệt trong lòng vui mừng, đây vẫn là đầu tiên nàng cảm giác "gia đình" kể từ khi đến thế giới .

Ánh mắt nàng về phía Thanh Trúc và Huyền Minh, : "Tay nghề cũng tệ nhỉ, còn tưởng các ngươi sẽ một cái 'tứ bất tượng'."

Thanh Trúc khẽ hừ một tiếng, lông mày mang theo vài phần khinh thường, "Tứ bất tượng? Tưởng rằng chúng đều vụng về như ngươi ? Một thứ đơn giản như , nếu xong, chẳng chê ?"

Huyền Minh thì một đến một bên, dường như thấy lời khen của Tô Hi Nguyệt.

Đối với , lời khen căn bản đáng để nhắc đến.

Hắn càng thích dùng hành động thực tế để chứng minh năng lực của , chứ dựa lời khen ngợi của khác.

Tô Hi Nguyệt vẻ mặt khinh thường của Thanh Trúc, bĩu môi, cái tên độc mồm , thật là lúc nào quên châm chọc .

Nàng cũng tức giận, tủm tỉm : "Thanh Trúc, nếu ngươi giỏi như , sẽ ngươi những thứ phức tạp hơn, xem ngươi ."

Thanh Trúc hừ lạnh một tiếng, đầu chỗ khác, thêm gì nữa.

Đừng tưởng rằng , con mập mạp c.h.ế.t băm đang tính toán gì.

Hôm nay để mấy thứ , móng vuốt của mòn ít, tiếc thế nào.

Cũng ngày mai ảnh hưởng đến việc săn b.ắ.n .

Nếu vì những món ăn mà Tô Hi Nguyệt , mới loại chuyện .

Loading...