Giống Cái Độc Ác: Vừa Hoang Dã Vừa Trà Xanh, Mỗi Ngày Đều Bị Tranh Giành - Chương 326: Hồi Bộ Lạc

Cập nhật lúc: 2025-08-22 12:56:02
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối diện với khuôn mặt tuấn tú phồng lên hai má của Hiên Viên Minh đang cúi xuống, Tô Hi Nguyệt sợ tới mức tát một cái lên mặt : “Anh cái gì ?”

“Phụt ——”

Hiên Viên Minh kịp đề phòng tát, một ngụm canh thấy sắp phun mặt Tô Hi Nguyệt, nhanh chóng nghiêng đầu, bộ phun lên chiếc áo lông vũ màu đỏ rực của Phượng Túc bên cạnh.

“A! Áo lông vũ của !”

Phượng Túc nhảy dựng lên run rẩy nước canh, n.g.ự.c bộ ướt sũng, trong lòng vô cùng ghét bỏ.

Hắn nhanh chóng cởi chiếc áo lông vũ , đó là nước bọt của biểu ca, thà cởi trần còn hơn.

Dạ Linh lạnh mặt ném con gấu nâu săn xuống đất, đôi mắt bạc nguy hiểm nheo , “Thừa nước đục thả câu ?”

Hiên Viên Minh lau miệng, khuôn mặt tuấn tú hiện lên vài phần tự nhiên, “... chỉ là mớm canh cho Nguyệt Nhi.”

“Dùng miệng mớm, do con phượng hoàng dẻo miệng dạy đấy.”

Thanh Trúc lạnh lùng đ.â.m thêm một nhát, chiếc muỗng gỗ đang khuấy trong nồi đá “rắc” một tiếng gãy đôi.

Hắn rũ mắt thoáng qua, đôi mắt xanh lục hiện lên vẻ ảo não.

Đứng dậy rời khỏi sơn động, chuẩn một cái khác.

Trong sơn động yên tĩnh chỉ còn tiếng củi lửa “tách tách”.

Tô Hi Nguyệt trong lòng bất đắc dĩ, nhận lấy chén canh trong tay Hiên Viên Minh, uống một hết sạch, nhét chén gỗ tay , “ uống xong , thể .”

Nói xong, cô xuống, nghiêng lưng về phía họ, rõ ràng là chuyện nữa.

Phượng Túc thấy thế, thầm than trong lòng, xem con đường theo đuổi vợ của biểu ca còn dài.

, cứ xem chiêu sát thủ của đây.

Hắn cởi trần đến bên cạnh Hiên Viên Minh, thấy đôi mắt mất mát ảm đạm, dùng giọng chỉ hai mới thấy: “Khóc, nhưng nhớ là xí, cho cô mềm lòng, trong lòng cô .”

Hiên Viên Minh , đôi mắt màu vàng sẫm hiện lên sự kinh ngạc, “Khóc?”

Hắn là thiếu quân Long tộc đường đường, là thiên chi kiêu tử, là Viễn Cổ Quá Hư Chúc Âm cấp 12, ? Đùa cái gì !

Phượng Túc thấy vẻ mặt cự tuyệt, vẻ mặt hận sắt thành thép, hạ giọng : “Biểu ca, nghĩ xem, Tiểu Nguyệt Nhi hiện tại ăn đòn tâm lý nào nhất? Mềm lòng chứ ! Anh ở Thanh Nham Sơn quá đáng như , mắng rút hồn giết, bây giờ giả vờ đáng thương để lấy lòng là thượng sách, học theo cáo già kìa, sai lớn như ám sát em mà còn nhẹ nhàng thoát qua ?”

Đôi mắt vàng của Hiên Viên Minh lóe lên, đương nhiên chiêu của cáo già là hiệu quả nhất với Nguyệt Nhi.

Tự khổ thì thành vấn đề, nhưng cái kiểu diễn xuất đáng thương, rưng rưng nước mắt, xanh đạo thật sự là...

Ọe ——

Nghĩ thôi thấy kinh tởm, nhịn nôn.

Dạ Linh mắt lạnh bọn họ lầm bầm lầm bầm, đưa củ nhân sâm đào cho Mặc Lẫm, “Hầm canh.”

Còn bản thì xử lý con gấu nâu.

Chuẩn dùng để nướng, Nguyệt Nhi ăn, kỳ thật bọn họ cũng ăn, nhưng đều đói bụng cả đêm .

Mặc Lẫm nhanh nhẹn cắt miếng nhân sâm cho nồi đá.

Vừa lúc Thanh Trúc bào muỗng gỗ , thuận tay nhận lấy khuấy khuấy.

Ngọn lửa tí tách vang lên, mùi thịt trộn lẫn hương thơm của nhân sâm lan tỏa trong sơn động.

“Nguyệt Nhi.”

Mặc Lẫm về phía Tô Hi Nguyệt đang nghiêng lưng về phía họ, cũng ngủ , “Có cần uống thêm chút nữa ?”

“Không uống, các uống .”

Tô Hi Nguyệt kéo chặt chiếc áo ngoài , nhắm mắt tiếp tục ngủ.

Mặc Lẫm cũng cưỡng cầu, nghỉ ngơi cũng quan trọng, cứ để cô ngủ .

Sáng mai uống cũng , dùng lửa giữ ấm là .

Đôi mắt vàng của Hiên Viên Minh tối , đang nghĩ gì.

Phượng Túc sốt ruột giậm chân, dùng khẩu hình thúc giục: “Khóc!”

Hiên Viên Minh: “......”

Vân Vũ

Cơ thể căn bản nhúc nhích, Nguyệt Nhi đang khỏe mạnh, mới sinh cho hai quả trứng rồng, cái bảo kiểu gì?

Hơn nữa, cái kiểu diễn của cáo già cũng học .

Bạch Kỳ ôm con hồ ly nhỏ đang ngủ say, Phượng Túc và Hiên Viên Minh ở đó liều mạng trò, thật sự nhịn .

Hiên Viên Minh tuy học cách , nhưng cũng là thật sự thế nào để lấy lòng giống cái.

Hắn dặn dò Phượng Túc trông trứng rồng, rảnh tiện thể giúp ấp một lúc, nhấc chân .

Nhìn bóng lưng rời , Phượng Túc ngay lập tức lo lắng, “Ai nha, biểu ca ?”

Hiên Viên Minh cũng đầu , ảnh đảo mắt biến mất trong bóng đêm, chỉ giọng theo gió đêm đưa , “Đi tìm bảo bối.”

Giống cái đều thích những thứ đáng giá, sáng lấp lánh, thì sẽ dùng bảo bối để dỗ ?

Ánh mắt Phượng Túc về phía cửa sơn động, đôi mắt đào hoa lóe lên, .

Không thì , tặng bảo bối để Tiểu Nguyệt Nhi vui cũng là một cách.

Long tộc cái khác nhiều, nhưng các loại bảo bối thì nhiều.

Tô Hi Nguyệt kỳ thật căn bản ngủ, thấy những lời thì lông mày giật giật, nhưng cũng phản ứng gì, nhưng nhanh ngủ thật.

......

Ba ngày , sáng sớm.

Sắc mặt Tô Hi Nguyệt khá hơn nhiều, đang chải lông cho hai con sói nhỏ.

Huyền Minh xổm bên cạnh ngây ngô , thỉnh thoảng sờ một cái.

Hiên Viên Minh từ đêm đó khi rời , cũng , mấy ngày liền trở về.

Tô Hi Nguyệt cũng để ý, trong lòng đoán rằng trở về Long tộc.

Cũng Hiên Viên Hạo cái lão già sinh trứng rồng sẽ phản ứng gì?

bất kể phản ứng gì cô đều để tâm, chỉ chút tò mò mà thôi.

Cô căn bản sẽ ấp trứng, vẫn luôn là Phượng Túc chăm sóc.

Ban ngày dùng linh dịch tưới trứng rồng và trứng phượng hoàng, buổi tối thì biến thành bản thể hỏa phượng, ôm trứng phượng hoàng để ấp.

Trứng rồng cũng thuận tiện ấp cùng.

ấp ba cái cũng là ấp, ấp năm cái cũng là ấp, ngược cần Tô Hi Nguyệt lo lắng.

Hai con sói nhỏ và con hồ ly nhỏ đều đang uống sữa thú.

Ngược Tô Hi Nguyệt, , áy náy, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Giống cái ở Thế giới Thú khi ba tuổi biến thành hình , thì thể thú hóa, việc cho b.ú thật sự là một nan đề lớn.

May mà ăn sữa thú cũng như , hai con sói nhỏ và con hồ ly nhỏ lông tóc bóng loáng, mập mạp, rõ ràng nuôi .

Hai con sói nhỏ của Huyền Minh ăn no liền tràn đầy năng lượng, hai cục bông, một đen một đỏ, lăn lộn một chỗ tấm da thú lót.

Mày gặm tai tao, tao cắn đuôi mày, ngao ô ngao ô giọng non nớt ầm ĩ.

Còn con hồ ly nhỏ của Bạch Kỳ với ấn ký ngọn lửa giữa trán thì yên tĩnh hơn nhiều, ăn no liền cuộn tròn trong lòng a phụ, chín cái đuôi xù bao bọc thành một cục bông nhỏ màu đỏ rực.

Chỉ lộ một đôi mắt hồ ly ướt át tò mò thế giới.

Tô Hi Nguyệt một màn đầy sức sống mắt, sự kinh hãi và mệt mỏi sinh mấy ngày liền dường như đều tan biến một chút.

Chỉ là ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua hai viên trứng rồng thì vẻ mặt phức tạp.

“Cần trở về .”

Giọng của Dạ Linh phá vỡ sự yên tĩnh của sơn động, “Nguyệt Nhi cần tịnh dưỡng, mấy đứa con cũng thể mãi ở hoang sơn dã lĩnh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/giong-cai-doc-ac-vua-hoang-da-vua-tra-xanh-moi-ngay-deu-bi-tranh-gianh-jqru/chuong-326-hoi-bo-lac.html.]

Mặc Lẫm gật đầu, “Chúng rời mấy ngày, đúng là cần về.”

Sau đó bắt đầu thu dọn những thứ rải rác trong sơn động.

Những thứ khác thì cũng cần mang, nhưng hai con dê cái và báo cái đang cho b.ú ở cửa thì mang về.

Đây là thức ăn của mấy đứa con.

Thanh Trúc dùng da thú sạch sẽ bọc hai con sói nhỏ đang đùa giỡn , chỉ lộ hai cái đầu nhỏ lông xù.

Động tác tuy nhanh, nhưng cũng mang theo sự nhẹ nhàng.

Nhìn hai con sói nhỏ đáng yêu nổ tung, nội tâm lặng lẽ than vãn: Vì con của ?

Bạch Kỳ thấy vẻ mặt của Thanh Trúc, đôi mắt cáo lóe lên.

cũng gì.

Hắn cởi chiếc áo lông chồn trắng như tuyết của , động tác nhẹ nhàng khoác lên Tô Hi Nguyệt, tiện thể nhét con hồ ly nhỏ tỉnh ngủ lòng cô, “Nguyệt Nhi ôm một cái, con gái ấm lắm.”

Con hồ ly nhỏ mật cọ cọ lòng bàn tay a mỗ, bộ lông đỏ rực như một mặt trời nhỏ.

Tô Hi Nguyệt vui vẻ , ôm con gái lòng, quấn chặt chiếc áo lông chồn .

Phượng Túc ba viên trứng phượng hoàng, hai viên trứng rồng, “Bảo bối của và trứng rồng thì ? Không thể cứ thế ôm bay về ? Lỡ đường rơi hoặc va đập vỡ thì ?”

“Dùng cái .”

Huyền Minh từ tìm một cái giỏ mây, bên trong lót đầy cỏ khô mềm mại và da thú, “Lão tử đan đấy, chắc chắn lắm, bỏ trứng trong, con phượng hoàng dẻo miệng phụ trách bay, lưng ôm, đảm bảo định!”

Cách tuy thô, nhưng thực dụng.

“Không cần phiền phức, đưa cho , cất gian.”

Tô Hi Nguyệt thu hai viên trứng rồng và ba viên trứng phượng hoàng gian, ngay cả hai con dê cái và báo cái đang cho b.ú ở cửa sơn động cũng thu cùng.

Lo lắng hai con thú cái sẽ giẫm vỡ trứng, cô còn cố ý gian buộc chúng gốc cây.

Trứng phượng hoàng và trứng rồng cũng đặt xa.

Hai con sói nhỏ và con hồ ly nhỏ thì ôm trong tay.

Đoàn thu dọn xong xuôi, liền xuất phát.

Tô Hi Nguyệt lưng Phượng Túc, quấn trong chiếc áo lông chồn.

Thanh Trúc sợ cô cảm lạnh, cởi chiếc áo da thú của trùm lên đầu cô, cả bọc kín mít.

Bản còn cố ý ở phía chắn gió.

Dạ Linh mang theo Huyền Minh ở phía mở đường.

Mặc Lẫm theo sát phía , lưng Bạch Kỳ.

Bạch Kỳ kỳ thật càng cùng Tô Hi Nguyệt, chẳng qua Thanh Trúc giành .

Phượng Lê Phượng Trì mang theo Báo Phú theo ở phía .

......

Bộ lạc Lang, trong sân của tòa nhà ngói xanh lớn nhất.

Tô Liệt chắp tay lưng, nôn nóng , khuôn mặt đầy phong sương tràn ngập vẻ lo lắng.

Mấy ngày , Huyền Minh ở hoang dã cốc xảy chuyện, Nguyệt Nhi mang bụng bầu tìm, kết quả mấy ngày liền tin tức gì.

Hoang dã cốc chỉ là một sơn cốc bình thường, cũng chỉ một dã thú tầm thường như trâu rừng, dê hoang.

Tại đột nhiên xuất hiện những con mãnh thú viễn cổ như rồng bá vương, voi ma mút, hổ răng kiếm.

Nghĩ đến Huyền Minh những con mãnh thú đó vây công...

Hắn quả thực dám tưởng tượng hậu quả.

“A phụ, a phụ, họ về , đều về .”

Tô Mục hưng phấn chạy trong sân, giọng kêu từ xa thể thấy.

Tô Liệt thấy con trai , kích động đến mức râu cũng tuột một dúm, đau đến giật , ba bước cũng hai bước lao sân.

Ngẩng đầu, liền thấy bầu trời mấy đạo lưu quang nhanh chóng lướt tới, dẫn đầu chính là Dạ Linh.

Hắn đáp xuống đất ngay lập tức hóa thành hình .

Huyền Minh ôm hai con sói nhỏ nhảy xuống.

Mặc Lẫm theo sát đáp xuống đất, hóa thành hình , Bạch Kỳ tao nhã đáp xuống.

Phượng Túc một tiếng phượng minh vang lanh lảnh, cẩn thận đáp xuống mặt đất.

Thanh Trúc đỡ Tô Hi Nguyệt bọc kín mít xuống.

Phượng Lê Phượng Trì theo sát đáp xuống đất.

Tô Liệt ngay lập tức sững sờ, ánh mắt chằm chằm bọc kín mít đến thấy mặt, “Này ...”

Phượng Túc hóa thành hình dậy, vỗ vỗ bụi bặm , thấy dáng vẻ đơ của Tô Liệt, nhịn thành tiếng.

Khóe miệng Mặc Lẫm giật giật, tới nhàn nhạt giải thích: “Nguyệt Nhi mới sinh xong, nên cảm lạnh, bọc kín một chút.”

Tô Liệt lời , đôi mắt trợn tròn, ba bước cũng hai bước xông lên, luống cuống tay chân xốc lên chiếc áo da thú đầu Tô Hi Nguyệt, “Sinh? Chuyện khi nào, sinh ở ?”

Hai con sói nhỏ trong lòng Huyền Minh đúng lúc phát tiếng “ngao ô” non nớt.

Con hồ ly nhỏ trong lòng Tô Hi Nguyệt thấy hai kêu, cũng theo phát tiếng hồ ly non nớt.

“A phụ.”

Cô bất đắc dĩ đưa tay , để lộ con hồ ly nhỏ trong lòng, “Ba ngày , sinh ở Táng Thần Sơn Mạch.”

“Hồ đồ.”

Sắc mặt Tô Liệt ngay lập tức đen , “Nơi hoang vu hẻo lánh, ngay cả giống cái đỡ đẻ cũng , đây lấy mạng đùa giỡn ?”

Nói xong, đầu quát Tô Mục phía : “Đừng đó, mau gọi lão vu y tới, khám cho con một chút.”

“Biết , a phụ.”

Tô Mục thoáng qua , liền chạy.

Tô Hi Nguyệt gọi kịp, đơn giản để .

“Thủ lĩnh.”

Dạ Linh đúng lúc lên, nhíu mày : “Nguyệt Nhi cần nghỉ ngơi, chuyện gì về tiếp.”

“Dạ Linh đúng, Nguyệt Nhi mau về nghỉ .”

Tô Liệt ngay lập tức tỉnh hồn , xong vẫy vẫy tay, “Các con cũng đều về , nhớ kỹ chăm sóc Nguyệt Nhi cho , đừng để cô mệt cảm lạnh.”

Đoàn nhanh phòng.

Tô Hi Nguyệt từ gian lấy ba viên trứng phượng hoàng và hai viên trứng rồng, hai con dê cái và báo cái đang cho sữa cũng lấy , giao cho Thanh Trúc dắt hậu viện buộc.

Tô Liệt cũng , cũng theo phòng, tự nhiên thấy trứng phượng hoàng và trứng rồng.

Thấy trứng phượng hoàng tất nhiên là vui vẻ, nhưng thấy hai viên trứng rồng, ngay lập tức biến sắc: “Tại trứng rồng? Hắn ...”

Nguyệt Nhi và Hiên Viên Minh chia tay, ngay cả ấn ký bạn lữ cũng giải trừ, sinh hai viên trứng rồng, cái thật là...

“A phụ.”

Tô Hi Nguyệt mệt mỏi xoa xoa thái dương: “Chuyện con .”

Chủ yếu là nên thế nào.

Tô Liệt sắc mặt tái nhợt của con gái, cuối cùng truy hỏi nữa, chỉ hung hăng trừng mắt hai viên trứng rồng .

Phượng Túc sợ thủ lĩnh giận cá c.h.é.m thớt, đập vỡ trứng rán ăn, nhanh chóng ôm hai viên trứng rồng phòng .

Tất nhiên, cũng quên mang theo trứng phượng hoàng của .

Loading...