Giếng Nghìn Con - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:28:38
Lượt xem: 1,399

từng lạc một ngôi làng nhỏ hẻo lánh ở Quý Châu.  

 

Tên làng là gì quên mất, nhưng điều khiến nhớ mãi là trong làng hề bóng dáng một bé gái nào.  

 

hiểu nổi.  

 

Cuối cùng, trong nhà tổ của làng, phát hiện một cái giếng...  

 

1.

 

còn là một phóng viên mới nghề năm 99

 

Khi đó, để một bài phóng sự, đến một ngôi làng nhỏ ở Quý Châu.  

 

Giao thông thời đó khó khăn hơn bây giờ nhiều, từ thành phố, chuyến tàu lửa màu xanh lá hơn 30 tiếng mới tới thị trấn gần làng.  

 

Sau đó xe khách đường núi gần một ngày nữa mới tới nơi.  

 

Xe khách chạy từng trạm một, và ngôi làng cần đến chính là điểm dừng cuối cùng.  

 

Chiều muộn, mơ màng tài xế lay dậy.  

 

Anh bảo do mấy ngày mưa lớn, sạt lở núi, đường đến trạm cuối chặn mất , chỉ thể xuống ở đây.

 

tức lắm, hỏi sớm.  

 

Tài xế mặt lạnh như tiền, bảo vùng hẻo lánh, tình hình đường xá họ cũng rõ, chỉ khi đến nơi mới .  

 

Lúc , phát hiện xe chỉ còn , thật giả, nhưng rõ ràng là chịu chạy tiếp.  

 

Anh thẳng thừng: hoặc xuống đây, trả tiền một trạm, hoặc theo xe ngược về thị trấn.

 

Chuyện giờ nghĩ thật vô lý, nhưng thời đó thứ còn lộn xộn, nên chẳng gì lạ.  

 

Đang phân vân, tài xế bảo xuống đây bộ xa sẽ một ngôi làng, thể tá túc qua đêm, sáng mai thêm nửa ngày nữa là tới nơi.  

 

Ở nơi đất khách, đành nuốt giận xuống xe.  

 

May là chuyện ngôi làng dối.  

 

Đi mười mấy phút, quả nhiên thấy phía con đường làng uốn lượn trong thung lũng.  

 

Đầu đường làng một cổng đá cũ kỹ, khắc chữ "Trường Xuân" gì đó, lẽ là tên làng.  

 

Phía cổng xa, lác đác những ngôi nhà lớn nhỏ.  

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

mừng lắm vì khi mặt trời lặn tìm chỗ nghỉ chân.  

 

Thế là rảo bước làng.  

 

Không lâu , gặp một dân trông hiền lành chất phác.  

 

vội chào hỏi, giới thiệu là phóng viên từ thành phố, hỏi thăm ngôi làng cần đến gần đây .  

 

Nghe xong, nhiệt tình.  

 

Giống như lời tài xế, bảo ngôi làng cần đến chỉ cách một ngọn núi, nhanh thì nửa ngày là tới.  

 

thở phào nhẹ nhõm, hỏi trong làng nhà trọ nào .  

 

Anh sang sảng: “Chỗ quê mùa quán trọ, nếu chê thì về nhà ở tạm.”

 

cũng chẳng khách khí nhiều, theo về nhà .

 

2.

 

Nhà gần cổng làng, một gia đình năm điển hình: hai cụ già, vợ và một con trai năm, sáu tuổi.  

 

Vừa dẫn về, giới thiệu với cả nhà là khách quý từ thành phố, khiến ngượng chín mặt.  

 

Sau khi chào hỏi xong, bảo và vợ chuẩn bữa tối.  

 

Lúc , phát hiện một điều kỳ lạ: cả và vợ đều như câm, .  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/gieng-nghin-con/chuong-1.html.]

 

chuyện tiện hỏi thẳng.  

 

định đưa tiền trả công ăn ở, nhưng kiên quyết từ chối.  

 

Anh bảo nếu nhắc đến tiền nữa là coi thường dân núi.  

 

Thế là lấy một cây bút mới mua, tặng cho con trai .  

 

Thời đó, đây là món quà khá cho trẻ nhỏ, bé từ chối mấy , nhưng thái độ kiên quyết của , cuối cùng cũng vui vẻ nhận.  

 

Trời tối hẳn, lâu , nhà dọn lên một mâm rượu thịt.  

 

Thức ăn nhiều, chủ yếu là nấm rừng, rau dại, thêm một nồi canh gà rừng, nhưng đều tươi ngon.  

 

Vợ và dọn xong đồ ăn, tự động phòng.  

 

ngạc nhiên, hỏi họ ăn?  

 

Anh bình thản đáp: "Đàn bà con gái lên bàn gì. Phóng viên Đào, cứ ăn , làng chúng hẻo lánh, đồ đạc ít ỏi, đừng chê."  

 

vội vài câu xã giao, nhưng trong lòng thoáng giật .  

 

Thời đó, trọng nam khinh nữ hiếm, nhưng thẳng thừng cho phụ nữ lên bàn, quá đáng quá ?  

 

đang ở nhà , cũng tiện nhiều.  

 

Anh để ý tới biểu cảm của , còn lấy một bình rượu, bảo là tự ủ, nhất quyết mời nếm thử.  

 

Không cưỡng lòng , uống vài chén.  

 

Rượu ngon thật, đậm đà, nhưng hậu vị mạnh, chẳng mấy chốc say mềm.  

 

Mơ màng, đỡ một phòng trống, khi tỉnh dậy là sáng hôm .  

 

Mở mắt, đồng hồ gần 10 giờ, giật lo lắng, vội vàng dậy.  

 

Vừa khỏi phòng, gặp từ ngoài về.  

 

định chào tạm biệt để tiếp, nhưng :  

 

"Phóng viên Đào, từ núi về. Con đường cần xem qua, mấy ngày mưa lớn, đường núi khó , an , thêm hai hôm nữa. đoán ngày , lúc đó sẽ dẫn ."  

 

Nhớ tình hình tài xế hôm qua, khớp với lời .  

 

Lòng mừng lo, nhưng giờ cũng đành, quyết định ở .  

 

Cả ngày hôm đó, lang thang quanh làng.  

 

Đường làng ngõ xóm, ruộng đồng núi rừng.  

 

Là dân thành phố, tò mò với thứ ở làng quê.  

 

Hầu hết dân làng đều ruộng trong thung lũng gần đó, về , ai gặp cũng gật đầu chào hỏi, khiến cảm giác như lạc chốn tiên cảnh.  

 

cảm động sự chân chất hiếu khách, phát hiện vài điểm kỳ lạ.  

 

Đi khắp làng, thấy một bé gái nào.  

 

Nghe những nơi đất màu mỡ như thế, tỷ lệ bé trai cao, nhưng lấy một bé gái thì đây là đầu thấy.  

 

Hơn nữa, những phụ nữ vô tình bắt gặp trong làng cũng khiến thấy lạ.

 

Mãi đến khi về nhà nghỉ ngơi, mới rùng nhận : những phụ nữ ở đây đều giống như vợ và , , chỉ giao tiếp bằng tay.  

 

Một nơi bé gái, phụ nữ đều câm, rốt cuộc là chuyện gì?  

 

Bữa tối, suy nghĩ mãi, quyết định hỏi thẳng .  

 

Tay đang gắp thức ăn bỗng dừng .  

 

Sau đó, buông một câu quen thuộc: "Con gái tác dụng gì? Trên núi việc nặng, chỉ đàn ông mới ."  

 

Loading...