Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Giếng Cổ Trân An - 51

Cập nhật lúc: 2024-09-13 19:02:00
Lượt xem: 114

Giếng Cổ Trân An - Chương 51

Thiên Ma trận khởi động, tất cả những xương sọ đầu lâu từ dưới mặt đất ngùn ngụn bay lên như lốc xoáy. Bọn họ cảm giác như dưới chân sắp sụp đổ, nhưng thật ra tất cả chỉ là ảo giác mà thôi. Thiên Ma trận này có thể làm cho người khác cảm nhận được trời đất chao đảo.

Bầu trời cõi U Minh vốn dĩ âm u bây giờ càng không nhìn thấy gì. Đến khi Liên Thiền giải quyết xong đám lâu la thì tất cả đã muộn. Bây đen cuồn cuộn kéo đến, núi non sụp đổ, các cõi như hòa làm một trong mớ hỗn độn. Bỉ Ngạn linh từ bên ngoài cảm nhận được Liên Thiền gặp nguy hiểm nên cũng bắt đầu bò vào muốn giúp đỡ nhưng đều bị chặn lại bên ngoài trận.

Cả Ngạo Vũ cũng bị nhốt trong trận, chỉ duy nhất U Minh vương vì có nguyên thân Tế Nguyệt trong tay cho nên không hề hấn gì. Nguyên thân Tế Nguyệt đang phát triển cực đại, Ngạo Vũ có thể cảm nhận được bây giờ trời đã sáng, nhưng Tế Nguyệt sắp soán ngôi dương quang chói lọi kia để ngự trị. Nếu một khi Tế Nguyệt ngự trị trên bầu trời thì cũng đồng nghĩa với việc trời đất hỗn loạn, ngày đêm như một.

Đến khi ấy chỉ sợ chẳng còn phân biệt được người hay quỷ thần!

“Ha ha ha! Ta xem các ngươi cựa quậy được đến khi nào.”

Nghe U Minh vương cười lên ha hả nói thì Ngạo Vũ quay lại nhìn ông ta bằng ánh mắt như d.a.o găm mà nói: “Các ngươi cũng chỉ là một lũ hèn nhát. Lừa dối, dụ dỗ người cai quản nhân gian để hắn ta chịu tội, sau đó hợp sức lại để làm việc ác.”

Tuy rằng giờ này sức mạnh của anh không nguyên vẹn, kiếm Thừa Càn không có trong tay, nhưng anh chưa từng sợ hãi hay nao núng trước hai người kia. Ngạo Vũ vừa nói xong thì U Minh vương ném cho anh một luồng quỷ khí, đây chính là sức mạnh mà Tế Nguyệt ban cho ông ta.

Ngạo Vũ nhìn Tế Nguyệt đang ngự trên đầu U Minh vương, anh vuốt m.á.u trên khóe miệng, dùng xương Ngục Cẩu làm kiếm, nhắm vào mắt ông ta mà tấn công. Chỉ tiếc là có Tế Nguyệt, mỗi động tác của anh đều nằm trong tầm kiểm soát của ông ta. 

Ngạo Vũ bị đánh văng ra, anh lại bị Thiên Ma trận làm ảnh hưởng nên khụy xuống một chân. Nhìn qua Liên Thiền thấy cô còn khổ sở hơn, cô đang ôm đầu rên rỉ, hoàn toàn bất khả kháng. Dường như Liên Thiền muốn trở mình biến thành chân thân Giao Long nhưng không được…

Vì sợ bị kẻ địch đuổi cùng g.i.ế.c tận, năm đó ông ngoại cô đã đích thân rút đi xương sống của cô. Mất đi xương sống, Giao Long sao có thể hiện hình…

“Ông ngoại ngươi trăm tính vạn tính, không tính được ngày hôm nay ngươi phải chịu nhục nhã như thế này. Ngươi cuối cùng cũng chỉ là một phế vật, đến chân thân của mình cũng chẳng thể biến thành.”

Liên Thiền chịu đủ đau đớn, mặt mày cô bê bết máu. Nhưng may mắn thay vẫn còn roi Vĩnh Sinh đang quấn lấy thân cô, bảo vệ cô chút ít từ Thiên Ma trận. Hai con Ngục Cẩu đầu đàn rên rỉ gào rú, hai mắt chúng đỏ không khác gì Liên Thiền. Chỉ tiếc lúc này chúng cũng đang bị vây hãm bởi Thiên Ma trận, nếu không chắc chắn sẽ xông vào cắn Thiên vương rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/gieng-co-tran-an-cfqp/51.html.]

“Các ngươi đưa tay chịu c.h.ế.t đi!”

Giọng U Minh vương cười lanh lảnh nói, ông ta đang rất hả hê, chẳng thèm nghĩ đến chút tình cha con gì cả. Đợi cho Liên Thiền gần mất đi ý chí, U Minh vương mới dùng sức mạnh kéo cô đi về tế đàn. 

“Không…”

Ngạo Vũ và Ngục Cẩu đồng loạt kêu gào, Ngạo Vũ vì ức chế sức mạnh mà nôn ra m.á.u đen. Bây giờ anh đang cảm nhận được cỗ sức mạnh của mình và kiếm Thừa Càn đang ở đâu đó gọi mình. Cả hai anh em họ đều đang rất ức chế, thế nhưng chẳng thể khôi phục sức mạnh được. 

Thiên Ma trận ngoài Nhạc Xuyên thì chỉ có kiếm Thừa Càn là phá giải được. Hiện nay Nhạc Xuyên không thấy tăm hơi, Ngạo Vũ cũng đoán được sự tình phần nào. Nhưng thiên hạ diệt vong anh không sợ, chỉ sợ Nhạc Xuyên nhân cơ hội này sẽ dụ dỗ vợ anh đi mất thôi. Trong lúc này mà Ngạo Vũ còn suy đoán liệu Nhạc Xuyên có thật sự làm như thế mà không nghĩ chút tình nghĩa nào của hai bọn họ hay không?

Ngạo Vũ đối với sống c.h.ế.t của thiên hạ không có hứng thú, anh chỉ hứng thú với những người thân yêu của mình mà thôi…

“Anh…”

Giọng nói yếu ớt của Liên Thiền cắt ngang dòng suy nghĩ của Ngạo Vũ, anh ngẩng đầu lên, nhìn thấy cô đã bị U Minh vương dùng thứ gì đó nhọn hoắc đ.â.m vào tim cô. Một giọt m.á.u tim đỏ tươi từ từ bay ra, U Minh vương mặt mày đầy thõa mãn chuẩn bị đưa m.á.u tim cô tế trận. Ngạo Vũ vĩnh viễn không thể quên được ánh mắt của Liên Thiền nhìn anh lúc này. Ánh mắt cô có đau thương, có tuyệt vọng, có căm phẫn…

Ngạo Vũ ngửa đầu lên hét một tiếng lớn, kiếm Thừa Càn mang theo cỗ sức mạnh của anh từ dưới Quỷ vực cuộn trào sóng lớn bay lên. Cỗ sức mạnh quay về trong người, Ngạo Vũ khẽ ho một tiếng, sau đó anh chậm rãi đứng dậy, cầm kiếm và quay đầu nhìn về phía Thiên vương.

Thiên vương chỉ thấy khóe miệng Ngạo Vũ khẽ nhếch lên, sau đó chỉ trong một niệm anh đã gom đủ sức mạnh vào kiếm Thừa Càn và c.h.é.m một nhát về phía ông ta. Thiên Ma trận vững chảy như núi, uy lực tựa sấm kia thế mà lại bị phá hủy tan tành bởi một nhát chém. Thiên vương bị phản phệ nôn ra một ngụm máu, nhưng ông ta cũng không hoàn toàn phế mà nhanh chóng giăng kết giới ngồi tại chỗ để trị thương. Ngạo Vũ c.h.é.m thêm nhát nữa nhưng chỉ c.h.é.m được đám lâu la mới đến đỡ đòn cho Thiên vương. Trăm ngàn Thiên binh đồng loạt ngã xuống và hóa thành mây khói, lại xuất hiện thêm trăm ngàn đứa khác.

Ngục Cẩu đi lên trước mặt Ngạo Vũ và nhìn anh, chúng bảo anh hãy để chúng lo liệu. Quả nhiên chỉ sau khi anh quay đầu thì hai con Ngục Cẩu đầu đàn đã ra hiệu cho đám còn lại xông lên. Ngục Cẩu hung ác không thứ nào sánh nổi, chúng chẳng những cắn xé thân xác mà còn nhai nuốt cả linh hồn. Những kẻ c.h.ế.t dưới miệng Ngục Cẩu thì vĩnh viễn không có đường siêu sinh. 

Lệ Hoa năm xưa cũng là nạn nhân dưới miệng Ngục Cẩu, nhưng may mắn có người giúp đỡ, và chính bản thân cô cũng không đơn giản nên mới có thể đầu thai và chỉ hơi ngu đần một chút. 

Đám kia dù có là Thiên binh đi chăng nữa nhưng dưới móng vuốt của Ngục Cẩu, bọn họ cũng không nén nổi sự sợ hãi mà le hét thảm thiết.

Loading...