GIANG HỌA BÌNH - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-11-12 16:52:58
Lượt xem: 387
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 7
Lại :
“Tiểu vương gia thông minh lanh lợi, vương phi xinh hiền đức, ai mà chẳng yêu mến nhất mỹ nhân Kinh đô?”
Lời đồn so với hổ còn dữ hơn, mà hề ngăn cản, nên bọn hạ nhân càng bàn tán rầm rộ.
Ta chính là như thế, để lời đồn lan khắp phủ đến tận tai của Lý Tước Nhi.
…
Gần đây, Lý Tước Nhi đột nhiên đổi hẳn, ở trong phủ còn thấy bóng dáng nàng chạy nhảy, náo động như nữa.
Nghe nàng nhờ Vân Trạch mời đến ít ngự y trong cung đến chẩn mạch.
Thuốc thang, canh bổ uống bao nhiêu, mà các ngự y chỉ lắc đầu, rằng:
“Thân thể trắc phi nương nương khỏe mạnh, chỉ là duyên phận con cái tới.”
Ta , liền sai Thu Thạch truyền lời cho một tiểu nha trong viện nàng , bảo thổi vài lời gió bên tai, rằng:
“Ngự y trong cung chẳng gì, chứ ngoài dân gian nhiều y sư cao tay, nhiều phương t.h.u.ố.c cầu tự linh nghiệm, chắc chắn thể giúp trắc phi toại nguyện.”
Quả nhiên, nửa tháng , tin tức truyền tới:
Lý trắc phi mời Trương đại phu, y gia danh tiếng ở phía đông thành.
Nghe đồn, nhiều phụ nhân hiếm muộn qua tay ông đều mau chóng đậu thai.
Trương đại phu bắt mạch, hỏi bệnh một hồi :
“Thân thể nương nương tích hàn lâu, huyết mạch thông, khó mà thai. theo mạch tượng mà tiểu dân thấy, các phương diện khác đều bình thường. Xin hỏi nương nương, thường dùng đồ lạnh, thức ăn hàn lương chăng?”
“Không hề, bao giờ ăn đồ hàn cả.”
Trương đại phu cau mày:
“Lạ thật, xét thể trạng nương nương vốn khoẻ mạnh, đáng thể nào mắc chứng cung hàn, huyết hư mới .”
Ông thu dụng cụ , tiếp:
“Tiểu dân tạm kê ít t.h.u.ố.c ôn kinh dưỡng huyết, điều hòa trong ngoài, xin nương nương dùng thử vài thang, xem kết quả .”
“Được, phiền đại phu .”
Lý Tước Nhi hiệu cho tỳ nữ cận, đưa phong bạc chuẩn sẵn.
Khi ống tay áo nàng trượt xuống, lộ chuỗi hạt ngọc đỏ nơi cổ tay.
Trương đại phu nhận lấy phong bạc, tay bỗng khựng , chân mày nhíu chặt, đầu mũi thoáng ngửi thấy một mùi hương nhè nhẹ.
“Đại phu… chuyện gì ?”
Thấy ông thất sắc, Lý Tước Nhi cũng bối rối.
“Phiền nương nương cho tiểu dân xem chuỗi hạt ngọc đó ?”
“Chuyện …”
Lý Tước Nhi do dự, cuối cùng tháo chuỗi ngọc đưa qua:
“Chuỗi ngọc gì ?”
Trương đại phu hít sâu một , mặt trắng bệch:
“Không … vô cùng . Ngọc đỏ thường hương, mà chuỗi tỏa mùi thơm lạ, chỉ e… đây chẳng ngọc thường, mà là…”
“Là cái gì? Trương đại phu, mau !”
Lý Tước Nhi vội hỏi, giọng run.
“Xin hỏi, chuỗi ngọc … nương nương lấy từ ?”
“Là do Thái hậu ban tặng, lúc mới nhập phủ.”
Lý Tước Nhi chằm chằm nét mặt ông.
Nghe , Trương đại phu thoáng run lên, mồ hôi tuôn như tắm.
Ông vội vã cúi thi lễ, giọng run rẩy:
“Tiểu dân… hôm nay coi như từng đến đây.”
Nói dứt, kịp hành lễ nữa, vội vã xoay bỏ , chẳng dám ngoảnh đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/giang-hoa-binh/chuong-7.html.]
Càng cố che giấu, càng khiến sinh nghi.
Lý Tước Nhi lập tức tháo chuỗi ngọc khỏi tay, sang tỳ nữ dặn nhỏ:
“Đi, tìm một hiệu cầm đồ nhỏ, ít lui tới, bảo họ xem thử… chuỗi ngọc đỏ rốt cuộc gì khác thường.”
“Vâng, nương nương.”
“Nhanh , mau về.” Nha vội vã rời .
Tối hôm , Lý trắc phi ngã bệnh.
Vân Trạch đến thăm, ai ngờ hai trong viện cãi vã dữ dội.
Trong phòng, chuỗi hạt ngọc đỏ Lý Tước Nhi giật đứt, những hạt ngọc văng tung tóe đầy đất.
Nàng gào:
“Thái hậu cái lão yêu bà ! Dám hại thế ! Đây căn bản chẳng ngọc đỏ gì cả, mà là Hồng xạ châu, thứ khiến vô sinh tuyệt tự!”
“Tước Nhi!!”
Vân Trạch hoảng hốt, lập tức đưa tay bịt miệng nàng.
Lý Tước Nhi hung hăng c.ắ.n mạnh một cái, đau điếng, buông .
“Vân Trạch, yêu ?”
Nàng nắm chặt lấy cổ áo , ánh mắt tuyệt vọng.
“Yêu, tất nhiên yêu nàng.”
“Vậy hãy báo thù cho ! Cả đời thể sinh con nữa , lão yêu bà đền mạng!”
Nghe , Vân Trạch hất nàng , giọng run lên vì giận:
“Lý Tước Nhi, nàng điên ! Đó là Hoàng tổ mẫu của , từ nhỏ thương nhất!”
“Bà hại , mặc kệ bà là ai!”
Đôi mắt nàng đỏ rực, dữ tợn như dã thú dồn đường cùng.
“Đứa nhỏ sẽ , chỉ cần điều dưỡng cho , sẽ thôi.”
Vân Trạch cố kìm nén, định ôm nàng dỗ dành.
Nào ngờ Lý Tước Nhi đẩy mạnh một cái, hét lên:
“Cút ! Chàng nếu giúp , thì cút !”
Vân Trạch phòng , loạng choạng mấy bước, lưng va góc bàn.
“Nàng đúng là điên rồ! Hoàn thể lý !”
Hắn chống tay dậy, phất tay áo, xông thẳng ngoài.
Thái hậu vốn từng chấp nhận để một nữ tử xuất thấp kém sinh huyết mạch chính thống của hoàng thất.
Nên ngay từ đầu, bà âm thầm sắp đặt.
Vật mà bà ban cho Lý Tước Nhi chỉ một chuỗi Hồng xạ châu .
Lý Tước Nhi vẫn tưởng đó là biểu trưng cho sự tín nhiệm và yêu thương của Thái hậu, nên ngày đêm rời khỏi tay, còn hãnh diện đeo giữa ban ngày.
Nàng nào , chính vật cắt đứt con đường sinh nở của .
Còn những thái y từng chẩn mạch an thai cho nàng, đều hiểu rõ đây là vật Thái hậu ban, ai nấy đều im lặng giả vờ , chẳng dám nửa lời.
Mà thì khác.
Ta cố tình để nàng , để cây kim trong lòng nàng đ.â.m sâu thêm nữa.
Hắn với Lý Tước Nhi đó im lặng với , chẳng chẳng rằng.
Trước họ tranh cãi, thường thì hết một ngày lành. Vậy mà kéo dài thành ba ngày, mười ngày, một tháng.
Đã tròn hai tháng thấy tới viện của Lý Tước Nhi mà nàng cũng tìm đến .
Trẻ con lớn nhanh như thổi, qua sinh nhật tuổi một, Hàng nhi dậy lắc lư mà .
Hôm , cùng ôm Hàng nhi ven hồ sen dạo chơi.
“Hàng nhi, con chậm chút, coi chừng phần đất trơn đấy” - dặn.
Hàng nhi bước vội phía , theo sát phía , lo sợ nó ngã.