Gia Đình Nghèo Xơ Xác, Đừng Sợ, Ta Có Hệ Thống - Chương 68
Cập nhật lúc: 2025-11-16 14:40:06
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vài phút , An Hoán Hoán khó nhọc nhấc mí mắt lên, liền thấy kẻ tội đồ cách đó xa , nàng vùng vẫy dậy, giận dữ : “G.i.ế.c nàng cho , tất cả đều do nàng hại .”
Sau đó thấy Nhiếp Chính Vương đang chéo đối diện, lập tức thu vẻ mặt dữ tợn, dịu dàng và yếu ớt : “A Tầm, suýt nữa gặp , sợ c.h.ế.t .”
“A Tầm, bao giờ yêu cầu điều gì, thể giao phụ nhân cho xử lý ?”
Giọng An Hoán Hoán yếu ớt, nhưng ánh mắt Liễu Thanh La tẩm độc, hận thể g.i.ế.c c.h.ế.t nàng ngay tại chỗ.
Nàng chỉ là một tiện dân, Lục Tầm Chi sẽ để nàng vui, đang định gật đầu, thì Liễu Thanh La : “Ta thể giải độc trong ngươi, đổi lấy một cơ hội để tự do, ?”
“Không thể nào!” An Hoán Hoán vội vàng bò xuống giường, cạnh Lục Tầm Chi, : “Nàng lừa đó, ai nàng hạ độc , tiện dân là một cao thủ dùng độc, chi bằng cứ đ.á.n.h c.h.ế.t .”
“Chỉ cần ba ngày!” Liễu Thanh La .
Lục Tầm Chi động lòng, nhưng sắc mặt vẫn đổi, trầm giọng : “Nếu thành công, ngươi thể sống.”
Người tài năng như , nếu thể giữ , sẽ ích lớn cho , cứ g.i.ế.c để dỗ dành cái t.h.u.ố.c vui vẻ, e rằng quá đáng tiếc.
“Được!”
Liễu Thanh La đồng ý dứt khoát, an rời ánh mắt căm hờn của An Hoán Hoán, sắp xếp ở một căn phòng phụ.
Nàng một phương thuốc, đưa cho bên cạnh Lục Tầm Chi, dặn lấy theo các loại d.ư.ợ.c liệu ghi đó: “Đừng thấy d.ư.ợ.c liệu nhiều, đây là lượng dùng cho ba ngày.”
Uất Phong gì, chỉ cầm phương t.h.u.ố.c đưa cho Lục Tầm Chi.
Các loại d.ư.ợ.c liệu e rằng quá nhiều, bộ đều là d.ư.ợ.c liệu quý, chỉ riêng nhân sâm cần mười củ, còn kể linh chi nhung hươu, nếu gom đủ d.ư.ợ.c liệu , mười vạn lượng bạc trắng e rằng còn.
“Đưa cho nàng !”
Chỉ cần độc trong giải, công lực áp chế của cũng thể hồi phục, lẽ đây là cơ hội xoay chuyển duy nhất của Đại Khánh quốc.
Mấy tiểu quốc xung quanh lượt thôn tính, Đại Khánh quốc một khi đ.á.n.h hạ, hai tiểu quốc phía cũng sẽ chịu chung phận. Hai ngày ít bạc đưa đến, mười vạn lượng mà nàng cũng quá nhiều.
Sau khi d.ư.ợ.c liệu, Liễu Thanh La lấy một phần nhỏ để chữa trị cho An Hoán Hoán, phần lớn còn trực tiếp bán trong hệ thống thương thành, giá cả tăng gấp đôi, trong chớp mắt nàng hơn hai mươi vạn lượng bạc trong tay. Nàng đều đổi thành ngân phiếu, tối ngủ còn lấy xem, đúng là một tiểu phú bà danh xứng với thực.
Đợi tới Giang Thành tìm nhà, đưa họ trốn rừng sâu núi thẳm, tích trữ đầy đủ vật tư, khi nào hết chiến tranh sẽ đưa họ ngoài, dù tiền họ mấy đời cũng tiêu hết .
Hạt Dẻ Nhỏ
Ngoài cửa, vài bóng mang ý đồ tụ tập, một thanh gỗ nhỏ màu đen đ.â.m thủng tờ giấy dán cửa sổ, một làn khói mê hoặc bay .
Một lát , cánh cửa lớn đẩy , một giọng quen thuộc nhưng đầy sốt ruột khẽ lệnh: “Trước hết lột sạch y phục của nàng , đó hủy hoại trinh tiết của nàng , ném chợ. Dám quyến rũ Nhiếp Chính Vương, đây chính là cái giá trả.”
“Sợ các tận hưởng hết, đặc biệt kiếm thứ , các cứ từ từ mà hưởng thụ .”
An Hoán Hoán bịt miệng, dù uống t.h.u.ố.c giải , nhưng thứ vẫn mãnh liệt, nếu vì tự tay cào nát khuôn mặt tiện nhân , nàng chẳng theo tới đây.
Vài tên đó tới gần, vốn dĩ đang hôn mê bất tỉnh đột nhiên mở mắt, phất tay, một luồng khói trắng lập tức bao phủ lấy đầu bọn chúng. Mấy tên đó, bao gồm cả An Hoán Hoán, đều mềm nhũn ngã xuống.
Thuốc sẽ khiến cơ thể mềm nhũn vô lực nhưng vẫn giữ tỉnh táo. Nàng giẫm lên tay An Hoán Hoán, : “Ta nhẫn nhịn ngươi hết đến khác, vì dễ tính, thù dai, mà là hiện tại năng lực xử lý hậu quả. Ngươi thực sự nghĩ dám lấy cái mạng của ngươi ?”
Gia đình là điểm yếu của nàng, cũng là lý do nàng chọn bỏ qua cho An Hoán Hoán.
“Nếu ngươi cảm thấy trinh tiết của một nữ t.ử quan trọng đến , thì thời gian còn , ngươi cứ từ từ mà tận hưởng .”
“Ngươi dám động , Nhiếp Chính Vương sẽ tha cho ngươi .”
“Ngươi sẽ với ?” Liễu Thanh La nhếch môi đầy châm biếm và ngông cuồng, đoán chắc nàng sẽ kể chuyện ngoài, “Thuốc kích tình do chính ngươi thả, chính ngươi từ từ mà tận hưởng .”
Nàng khoác áo ngoài bước , bên trong phòng nhanh truyền đến tiếng thở dốc gấp gáp.
Nàng sở thích khác chuyện hoan hảo, bèn thẳng ngoài, tìm một nơi vắng vẻ, đẩy cửa bước , định nghỉ tạm một đêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/gia-dinh-ngheo-xo-xac-dung-so-ta-co-he-thong-cthi/chuong-68.html.]
Nào ngờ bước thấy Lục Tầm Chi đang g.i.ế.c ở trong đó.
Hắn giẫm lên thi thể, vung kiếm kết liễu cuối cùng, mũi kiếm lạnh lẽo vẫn còn nhỏ máu. Phát giác ở cửa, trong chớp mắt, âm u xuất hiện lưng nàng, thanh kiếm dính m.á.u gác lên cổ nàng.
“Đại ca, nhà cả!”
Liễu Thanh La cẩn thận đẩy kiếm , thoáng cái khỏi cửa lớn, định bỏ thì Lục Tầm Chi tóm lấy vai kéo trở .
“Ta thật sự chỉ là ngang qua, ngươi ở đây g.i.ế.c !”
Nếu cái tên đại biến thái ở đây, đ.á.n.h c.h.ế.t nàng cũng xuất hiện ở khu vực .
“Hôm nay gián điệp của Chu quốc tụ họp ở đây trao đổi tin tức, ngươi xuất hiện ở đây?”
Giọng Lục Tầm Chi lộ vẻ tàn nhẫn, sẵn sàng một kiếm đ.â.m xuyên tim nàng bất cứ lúc nào.
“Nếu ngươi tin , thì cứ g.i.ế.c . Võ công của ngươi cao cường như , cũng chạy thoát .”
Thật hối hận khi lúc học lấy một chiêu nửa thức, ở một nơi khắp nơi đều là khinh công, võ công cao cường như thế , ngay cả cơ hội bỏ trốn cũng , chi đến dùng độc, chỉ sợ độc còn kịp lấy thủ dị xứ .
Lục Tầm Chi thu kiếm , g.i.ế.c nàng.
Trước khi sử dụng nàng, sai điều tra rõ ràng, ngay cả tổ tông mười tám đời là ai cũng nắm rõ trong lòng bàn tay.
“Sau việc gì thì đừng lung tung, dễ mất mạng lắm!”
“Ta đói , mau tìm chút gì cho ăn.”
Hả?
Liễu Thanh La trừng mắt.
Canh ba nửa đêm mà lên cơn thèm ăn như heo ?
Hóa là g.i.ế.c xong mệt mỏi, liền túm lấy nàng cái kẻ oan gia bắt nấu cơm .
“Ngươi ư?”
“Kẻ hèn ngay đây!”
Liễu Thanh La nặn một nụ , bụng đầy oán khí mà cơm trong bếp, nồi niêu bát đĩa va kêu leng keng, hận thể tháo dỡ cả bếp lò tại chỗ. Nguyên liệu thì nhiều, nàng bày vẽ, cuối cùng chỉ nấu chút mì, tự múc một bát.
Vốn dĩ nàng cũng đói, nhưng xong liền bắt đầu đói bụng, chắc chắn là do quá tốn thể lực.
Thà phụ bạc ai cũng thể phụ bạc chính .
“Mì xong, mau xuống mà ăn . Ngày mai còn chuẩn t.h.u.ố.c cho ngươi, một đống chuyện phiền phức đây .”
Liễu Thanh La cầm đũa lên, ăn uống chẳng màng tới ai.
Lục Tầm Chi cũng xuống, bát của , bát của nàng, bất mãn : “Vì bát của ngươi thêm trứng chần?”
“Ta tưởng ngươi thích ăn, nên cho ngươi.”
“Thân thể ngươi bây giờ ăn chút rau xanh thì hơn.”
Liễu Thanh La năng ấp úng, nàng chính là cho . Nếu giám sát bộ, nàng thực sự bỏ chút t.h.u.ố.c xổ .
Lục Tầm Chi ghét bỏ bát mì, xem lời đồn sai lệch. Những thôn dân nàng nấu ăn ngon, cũng chỉ là lời đồn thổi vô căn cứ mà thôi.
khi gắp một đũa cho miệng, hình như cũng chút ngon. Không thể là mỹ vị đến nhường nào, nhưng đúng mùi vị mà yêu thích.