Ghi Chép Chữa Lành của Tiểu Thư Hầu Phủ - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-11-15 13:17:29
Lượt xem: 338

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nha phía nàng hùa theo: "Tam tiểu thư , mà, rõ ràng là thiên kim giả, mà cứ chiếm lấy ánh mắt của Thái tử điện hạ, cũng chẳng xem xứng ."

 

Mặt Trương Tuyết Tình lập tức tái mét, giọng nàng nhỏ xíu như tiếng muỗi: "Ta ... Ta đợi Thái tử điện hạ..."

 

Lý Uyển Nhi tiến lên một bước, ánh mắt càng thêm gay gắt: "Không đợi ư? Vậy ngươi mặc đồ đơn giản như , là cố ý giả vờ đáng thương cho ai xem? Lần trong yến tiệc cung đình, chẳng ngươi cũng dựa bộ dạng lóc đó mới khiến Thái tử điện hạ thêm ngươi hai ? Ta khuyên ngươi sớm dẹp bỏ cái ý nghĩ đó , vị trí Thái tử phi, hạng lai lịch rõ ràng như ngươi thể nhòm ngó ."

 

Nước mắt Trương Tuyết Tình chực trào , vai khẽ run rẩy, nhưng vẫn dám phản bác, chỉ cúi đầu thấp hơn.

 

Ta thể chịu nổi nữa.

 

Cần gương cho nàng.

Anan

 

Con miệng là để mà!

 

Ta trừng mắt Lý Uyển Nhi: "Ngươi nên tích chút khẩu đức . Không , hỏi ngươi nhé, Thái tử điện hạ ai thì liên quan gì đến ngươi? Sao ngươi cứ ở đây ầm ĩ mãi thế, đến lượt ngươi chắc? Ngươi kiêu ngạo như , chẳng lẽ là tự nghĩ bản xứng đáng với vị trí Thái tử phi nhưng Thái tử điện hạ để mắt đến, nên mới ghen tị với chứ gì?"

 

Sắc mặt Lý Uyển Nhi biến đổi: "Ngươi bậy bạ gì đó! Sao ghen tị với nàng chứ!"

 

"Không ư?"

 

Ta lạnh.

 

"Vậy ngươi rảnh rỗi nhỉ, ngày nào cũng chằm chằm gì? Thời gian đó bằng về nhà học hành tử tế, đỡ ngoài trò mất mặt nhà Lễ bộ Thượng thư của ngươi."

 

Lý Uyển Nhi tức đến đỏ bừng mặt, giơ tay lên định đ.á.n.h .

 

Ta chỉ dùng một tay túm chặt cổ tay nàng , dùng sức bóp mạnh, nàng đau đến kêu lên: "Buông ! Đồ thổ phỉ nhà dám đ.á.n.h !"

 

Ta : "Nói đúng đấy, chính là thổ phỉ!"

 

Có lẽ Lý Uyển Nhi thực sự từng thổ phỉ, mắng thô lỗ, chẳng qua là giận quá bừa.

 

Ai ngờ trúng phóc.

 

Lực nắm cổ tay nàng của càng siết chặt thêm mấy phần: "Đã là thổ phỉ, sẽ thổ phỉ cho ngươi xem. Không những dạy dỗ ngươi, mà còn bắt ngươi bồi thường phí tổn thất tinh thần cho . Ngươi xem, ức h.i.ế.p con bé thành thế nào ? Không cần nhiều, một ngàn lượng bạc, lấy đây."

 

Lý Uyển Nhi tức vội, giọng run rẩy: "Dựa cái gì? Đây là tống tiền! Ta sẽ tìm quan sai đến bắt ngươi!"

 

Ta khịt mũi lạnh một tiếng, cúi ghé sát tai nàng : "Dựa việc Thái tử để mắt đến. Nếu ngươi đưa, sẽ để đến Đông Cung cáo trạng, rằng Lý Uyển Nhi, tiểu thư nhà Lễ bộ Thượng thư, ngày ngày cầm đầu cô lập , ức h.i.ế.p . Ngươi xem, dù Thái tử nể mặt phụ ngươi động đến ngươi, liệu để cho trong giới quý nữ Kinh thành , còn ai dám qua với ngươi nữa ? Để ngươi cũng nếm trải mùi vị cô lập, hẳn là chứ nhỉ?"

 

Mặt nàng trắng bệch, vội vàng biện minh: "Không ! Là Thái tử phi dẫn đầu, liên quan gì đến cả!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ghi-chep-chua-lanh-cua-tieu-thu-hau-phu/chuong-4.html.]

 

"Ta liên quan, thì chính là liên quan."

 

Ta thẳng dậy, với giọng dứt khoát: "Trước đây để mặc các ngươi bắt nạt, giờ trở về, lời nhất."

 

"Ta bảo thế nào, nàng sẽ thế đó. Ngươi tin ?"

 

Nói đoạn, đầu Trương Tuyết Tình phía : "Muội , ?"

 

Tuy Trương Tuyết Tình trong mắt vẫn còn chút do dự, nhưng vẫn dùng sức gật đầu: "Lời tỷ tỷ đều đúng."

 

"Các ngươi... các ngươi đúng là thổ phỉ!"

 

Lý Uyển Nhi tức đến run rẩy , nhưng dám tiến thêm nửa bước.

 

Ta đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ má nàng .

 

Không sát thương, nhưng mang tính sỉ nhục cực kỳ mạnh mẽ.

 

"Đã là thổ phỉ , ngươi cứ nhấn mạnh chuyện gì?"

 

Ta thu tay về, giọng điệu lạnh xuống.

 

"Ta chỉ hỏi ngươi một , một ngàn lượng, đưa đưa?"

 

"Nếu đưa, sẽ đến Đông Cung thêm mắm dặm muối, bôi cứt đầy mặt ngươi. Nếu đưa, sẽ tha cho ngươi . Sau gặp , cúi đầu sát đất mà . Nếu còn để thấy ngươi ức h.i.ế.p , cả trăm cách khiến ngươi thể ở yên trong Kinh thành ."

 

thì cũng là thổ phỉ thật mà.

 

Ta nới lỏng cổ áo, để lộ cái vẻ bặm trợn hung hãn hình thành từ những ngày ở sơn trại.

 

Đó là sự kiêu căng của công tử thế gia tầm thường, cũng là cái vẻ xấc xược của phường vô nơi chợ búa.

 

Đó là sự lạnh lùng cứng rắn luyện qua những trận đao quang kiếm ảnh triền miên, là sự thờ ơ khi quen thấy sinh tử.

 

Mang theo một cái khí chất tàn nhẫn .

 

Khi khí thế tỏa , mặt Lý Uyển Nhi lập tức mất hết huyết sắc.

 

Chân nàng mềm nhũn lùi ba bước liền, ngã xuống đất, lắp bắp : "Biết... ..."

 

 

Loading...