Ta xua tay: "Chậc, với là tỷ đấy! Đi thôi, về phòng quần áo, dẫn tỷ tỷ ngoài dạo một vòng!"
"Vâng, tỷ tỷ."
Nàng lập tức đáp , thế là hai tỷ chúng tự nhiên bước chế độ "tỷ ".
Trương Tuyết Tình chậm rãi dậy, quy củ hành lễ với , xoay định rón rén bước trong.
Ta mà cau mày.
Các tiểu thư nhà quyền quý đúng là quá lề mề!
Ngày nào cũng chậm, ít, còn cứ ru rú trong nhà nhúc nhích, tâm trạng mà thoải mái mới là lạ!
Ta dứt khoát hô lớn: "Đừng rón rén nữa! Chạy nhanh lên!"
Nha Xuân Đào bên cạnh lập tức trợn tròn mắt, chắc mẩm vị đại tiểu thư trở về ngược đãi nhị tiểu thư.
Trương Tuyết Tình cũng đờ .
Dù thì những gia đình quyền quý quá nhiều lễ nghi.
Ăn , ngủ lời, năng nhỏ nhẹ, bước rón rén, dường như thế mới gọi là tố chất.
Ta thầm mắng trong lòng, chắc là do mấy cái quy tắc quỷ quái nên mới cả đám thâm khuê oán phụ đây mà!
Ở Hắc Phong Trại của , các cứ chén chú chén , ngày ngày chạy núi luyện quyền, từng ai trầm cảm.
Biết nếu đổi mấy cái thói quen , tính cách của nàng cũng sẽ đổi theo?
Ta nhắc một : "Nghe ! Lề mề cái gì? Chạy nhanh lên, mau quần áo, dẫn ngoài dạo phố!"
Xuân Đào vội vàng nhỏ giọng khuyên: " đại tiểu thư, nhị tiểu thư còn đang bệnh, còn ho nữa..."
Ta liếc nàng : "Bệnh gì? Chẳng qua là ngày nào cũng lì vận động, thể mới yếu ớt! Chạy chậm chứ là bắt liều mạng, mau lên! Với cái thể như , đến chuyện còn sợ thương, , đừng lề mề nữa!"
Xuân Đào thấy nghiêm túc như , Trương Tuyết Tình, như đang hỏi ý nàng.
Trương Tuyết Tình c.ắ.n cắn môi, chắc cũng thử những điều khác biệt.
Quả nhiên, nàng thật sự cất bước, chậm rãi chạy.
Ta bóng lưng nàng mà , bước đầu tiên , cuối cùng cũng bước !
Phụ mẫu đích đến viện của , trong tay mẫu còn nắm một túi tiền nặng trĩu, nhét tay .
Anan
Mắt bà híp thành nếp nhăn: "Cầm lấy, nhớ dẫn Tình nhi ngoài dạo chơi nhiều hơn, thích gì thì mua, đừng tiết kiệm!"
Phụ cũng gật đầu theo: "Hai tỷ các con thể hòa thuận như , và mẫu con đều yên lòng ."
Nói xong, ông bổ sung một câu: "Ở chợ Tây một tiệm ngọc khí là sản nghiệp của nhà chúng . Nếu con thời gian thì dẫn Tình nhi đến kiểm tra sổ sách , con bé tỉ mỉ, từ đến nay giỏi về phương diện tính toán."
Mắt lập tức sáng rực.
Trương Tuyết Tình còn là một nhân tài!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ghi-chep-chua-lanh-cua-tieu-thu-hau-phu/chuong-3.html.]
Không như , từ nhỏ dưỡng phụ dưỡng mẫu mời thầy dạy học sách tính toán.
thầy mở miệng, mí mắt nặng trịch như đeo chì, trực tiếp ngủ gật tại chỗ.
Để Trương Tuyết Tình dứt bỏ những suy nghĩ tiêu cực, đúng là tìm việc gì đó cho nàng .
Người mà ngày nào cũng nhàn rỗi, thì dễ suy nghĩ linh tinh lắm.
Cứ lật lật những chuyện nhỏ nhặt trong lòng.
Nội tâm giày vò lâu ngày, chẳng dễ rơi đường cùng ?
Thà rằng cứ lấp đầy ngày tháng, mệt mỏi cả ngày còn hơn, chỉ cần ngả lưng là thể ngủ, còn thời gian mà nghĩ vớ vẩn nữa!
Ta kéo Trương Tuyết Tình khỏi nhà.
Đường phố thật nhộn nhịp.
Có bán kẹo hồ lô, bên cạnh quầy hàng, một ông lão đang dùng lồng tre nhỏ đựng dế.
Đi xa hơn một chút, thợ nặn bột đang nặn hình Tôn Ngộ Không.
Trước quầy bán kẹo vẽ, nước đường vàng óng đổ lên tấm đá tạo thành hình rồng...
Ta kéo Trương Tuyết Tình hết quầy đến quầy khác, tiên mua ba xâu kẹo hồ lô, đưa cho nàng một xâu.
Nàng c.ắ.n một miếng nhỏ, lớp đường tan chảy trong miệng, khóe mắt nàng cong cong, mặt lộ chút ý .
Tiếp đó mua bánh hoa quế, kẹo vừng.
Nàng vốn ăn ít, sáng nay tập thể dục, giờ đúng là đói .
Nàng cầm điểm tâm ăn từng miếng nhỏ, má phúng phính, trông hoạt bát hơn hẳn ngày thường.
Ta thì ăn uống thỏa thích.
Dù đây ở núi, lâu mới thành một .
Giờ thấy nhiều món ăn vặt đa dạng như , đương nhiên ăn ngấu nghiến một phen, ăn đến nỗi vui vẻ vô cùng.
Xuân Đào bên cạnh , vành mắt đỏ hoe. Nàng lén lau vệt nước mắt, nhỏ giọng : "Đại tiểu thư, lâu nô tỳ thấy nhị tiểu thư thoải mái như ."
Con vốn là loài sống theo bầy đàn, luôn giao tiếp với thế giới bên ngoài.
Nếu cứ mãi giam trong thế giới nhỏ bé trong lòng, cuộc sống thể vui vẻ ?
Bây giờ nàng chịu ngoài dạo phố, chịu ăn, chịu , chính là khởi đầu nhất.
Chúng đến tiệm tơ lụa Cẩm Tú Các náo nhiệt nhất. Thế nhưng định bước cửa, mấy cô nương ăn mặc lộng lẫy chặn đường.
Dẫn đầu là Lý Uyển Nhi, tam tiểu thư của Lễ bộ Thượng thư.
Nàng liếc xéo Trương Tuyết Tình: "Ôi chao, đây Trương nhị tiểu thư ? Sao dám ngoài dạo phố? Ta còn tưởng ngươi ngày ngày trốn trong nhà gảy đàn thút thít, đợi Thái tử điện hạ thương hại chứ."