Ghi Chép Chữa Lành của Tiểu Thư Hầu Phủ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-11-15 13:15:47
Lượt xem: 393

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thầy t.h.u.ố.c cũng con bé ho khan, thể yếu ớt, một phần là do ảnh hưởng từ việc khép quá lâu."

 

Ta vỗ n.g.ự.c đáp: "Mẫu yên tâm, con thích , con sẽ thường xuyên dẫn nàng ngoài dạo chơi, cứ mãi buồn bã trong phòng, bệnh cũng thành bệnh mất."

 

Ta nheo mắt gian.

 

Thực mục đích chính của là, nếu cô tiểu thư nào điều dám gây khó dễ lời khó với nàng, sẽ trực tiếp cho họ trải nghiệm thế gian, cũng nghĩ cách tống tiền vài khoản phí tổn thất tinh thần!

 

Ta là thổ phỉ, nghề truyền thống thể bỏ!

 

Nghĩ đến đây, mắt sáng rực.

 

Đây chẳng là con đường giàu ?

 

Ta nhịn tự khen chính .

 

là một đồng chí bụng và chính nghĩa, ở áp bức, ở đó !

 

Không vì mấy đồng tiền nhé, cũng ham tiền đến thế.

 

Ta mới đến, đang dạo quanh thành phố để quen với môi trường.

 

Tuy mê tiền, nhưng kiếm tiền đúng là một trong những sở thích của .

 

Ta thật , gây dựng sự nghiệp riêng của trong thành. Đến lúc đó, sẽ đón các núi xuống, cùng kiếm thật nhiều tiền.

 

Dưỡng phụ dưỡng mẫu ngày càng già yếu, thể cứ mãi thổ phỉ cả đời, cũng đến lúc rửa tay gác kiếm mà sống cuộc đời bình thường .

 

Nghĩ , bèn đến tiểu viện của Trương Tuyết Tình tìm nàng, nàng dẫn dạo.

 

Tuy cô nương ít , nhưng bụng.

 

Vừa đến cổng viện thấy tiếng đàn trong đó. Kỹ thuật thực sự tệ, chỉ là giai điệu quá bi thương, thôi mà lòng uất nghẹn, chỉ rơi lệ.

 

Đi sâu trong, còn thấy nàng đ.á.n.h đàn với đôi mắt đỏ hoe. Nước mắt nàng lặng lẽ rơi xuống, còn ho dữ dội, thể gần như vững.

 

Ta khỏi cảm thấy bất lực trong lòng.

 

Đây nào đ.á.n.h đàn, đây là đang tự hành hạ thì .

 

Tự nhốt trong nỗi buồn, tự ngược đãi thì là gì?

 

Anan

Nàng vốn đa sầu đa cảm, khác bắt nạt mà phản kháng, trái còn tự hành hạ bản , khiến thể yếu ớt đến .

 

Ta ngẫm nghĩ một hồi, thật sự , là đưa nàng về Hắc Phong Trại thổ phỉ nhỉ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ghi-chep-chua-lanh-cua-tieu-thu-hau-phu/chuong-2.html.]

Ta từng ai trầm cảm ở trong trại cả.

 

Một thổ phỉ mà trầm cảm, chẳng sẽ rụng răng ?

 

Cô nương cũng thật đáng thương, bạn bè cùng tuổi cô lập, ngay cả một để chuyện cũng .

 

Ta bước đến mặt Trương Tuyết Tình, dứt khoát hô lên: "Dừng! Đừng đàn nữa!"

 

Tay nàng khựng , ngẩng đầu lên đôi mắt đẫm lệ: "Tỷ tỷ, xin … Có đàn , tỷ vui ?"

 

Ta thể , đây là biểu hiện xanh. Nàng cảm thấy sai chuyện từ tận đáy lòng, sự hổ thẹn đó chân thật vô cùng.

 

Dáng vẻ khiến nhớ đến thứ gì đó từng trong một cuốn tạp thư, gọi là "nhân cách tự trách".

 

Luôn thích đổ của phản ứng của khác lên đầu .

 

Ta xởi lởi vỗ vai nàng: "Khách khí với tỷ tỷ gì? Muội gì với ! Chỉ là đàn kiểu , cứ đàn mãi, đợi khác gì, khi tự đàn c.h.ế.t !"

 

Ta giữ c.h.ặ.t t.a.y ngăn nàng lên tiếng, thẳng thừng: "Đừng đàn cái điệu u buồn nữa! Muốn đàn thì đàn cái gì đó hùng tráng, cầm đao kiếm xông lên ! Là cái điệu mà thấy là cưỡi ngựa, vung lưu tinh chùy xông trận địch, c.h.é.m g.i.ế.c tới đầu rơi m.á.u chảy , ?"

 

Trương Tuyết Tình tức thì ngây , nhỏ giọng thì thầm: "Tỷ tỷ, , từng đàn loại đó..."

 

Ta đầu gọi vọng phía nha bên cạnh: "Đi! Tìm một cuốn phổ đàn hùng tráng nhất đến đây! Càng hùng tráng càng !"

 

Nha sững sờ một chút, vội vàng chạy . lâu nha đó trở về, tay ôm một cuốn phổ đàn cũ kỹ.

 

Ta cầm lấy nhét tay Trương Tuyết Tình, cho nàng cơ hội từ chối.

 

Nếu nhanh chóng vực dậy tâm trạng ủ dột của nàng, thật sự sợ ngày chỉ cần một trận gió thổi qua thôi nàng cũng c.h.ế.t.

 

Thực từ tận đáy lòng Trương Tuyết Tình đàn loại giai điệu dồn dập như , ngón tay đặt dây đàn cũng cứng đờ.

 

tính nàng vốn mềm yếu, mơ hồ nhận ý với nàng, thế là vẫn c.ắ.n môi cố gắng đàn.

 

Không ngờ, kỹ thuật đàn của nàng thật sự , rõ ràng là đầu tiên phổ, mà tiếng đàn vẫn truyền tải một phần khí thế hào hùng.

 

Ta mà hứng khởi lây, lập tức đầu hô với hộ viện trong sân: "Cho mượn thanh trường đao của ngươi diễn thử xem!"

 

Nhận lấy đao, bắt đầu múa trong sân, đao phong vù vù, múa đến mức mồ hôi ướt đẫm cả , sảng khoái vô cùng.

 

Khúc nhạc kết thúc, lau mồ hôi, khoác vai Trương Tuyết Tình : "Sao ? Lần trong lòng nhẹ nhõm hơn nhiều ? Tình trạng của , trắng là do buồn bã lâu ngày sinh tâm bệnh, cứ đàn mấy khúc bi ai , chẳng khác nào tự nhảy hố lửa!"

 

Mắt Trương Tuyết Tình sáng hơn một chút, còn đẫm lệ như nãy, hai má ửng hồng.

 

Nàng ngượng ngùng nhỏ giọng : "Tỷ tỷ, thật sự khác biệt… Vừa nãy khi đàn, hình như trong lòng còn buồn bực như nữa."

 

 

Loading...