Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 435: Khí Tử
Cập nhật lúc: 2025-08-13 13:22:19
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời dứt, Kỷ Nam Xuyên đạp Mạnh thị một cước, thể nàng bay thẳng ngoài, ngã xuống đất.
“Ngươi cái đồ ngu phụ , giờ mới sợ, sớm gì sợ?”
“Ban đầu nếu ngươi khăng khăng giữ Hoa Phi Tuyết , nàng cơ hội tiếp xúc với nhà họ Ngô ?”
“Chọc một cái lỗ lớn như , tất cả đều là do ngươi cái đồ ngu phụ mà , một Hầu phủ bây giờ ngươi hại thành cái dạng gì ?”
“Mạnh Thục Uyển, bổn hầu hưu ngươi!”
Kỷ Nam Xuyên xong liền lấy giấy bút hưu thư, Mạnh thị thấy , cũng màng đến đau đớn, nàng nhào tới lóc : “Hầu gia, đừng mà!”
Kỷ Thanh Phong cũng sắc mặt đại biến : “Phụ , .”
“Mẫu lao tâm vì gia đình hơn hai mươi năm, công lao cũng khổ lao. Phụ bây giờ hưu thê, ngoài sẽ thế nào, sẽ Vĩnh Ninh Hầu phủ thế nào?”
“Phụ lẽ nào kẻ bạc tình bạc nghĩa ?”
Kỷ Nam Xuyên nắm chặt nắm đ.ấ.m kêu răng rắc, nghiến răng nghiến lợi : “Bổn hầu quản nhiều thế nữa, nhịn nàng lâu , nếu còn nhịn nữa, cả Hầu phủ sẽ hủy trong tay nàng.”
“Thanh Phong, tâm ý quyết, con cần khuyên nữa.”
Kỷ Thanh Phong sắc mặt đổi, lập tức quỳ xuống mặt Kỷ Nam Xuyên.
“Phụ , xin phụ nghĩ .”
“Hiện nay tổ mẫu đang bệnh giường, vẫn cần mẫu chăm sóc. Ba chúng con cũng thành gia, bên Thanh Thanh đây cũng giải quyết xong, nhiều chuyện đều cần mẫu lo liệu.”
“Nếu hưu mẫu , thì cả Hầu phủ mới thật sự lòng ly tán. Đến lúc đó, cơ nghiệp trăm năm của Hầu phủ e rằng thật sự sẽ tan tành!”
“Xin phụ hãy vì ba chúng con mà đừng hưu thê.”
Triều đại hưu thê, chỉ hai con đường.
Một là nữ tử cạo tóc ni cô, đèn xanh cổ Phật bầu bạn cả đời.
Hai là lời nhạo báng của ngoài sống c.h.ế.t bức tử.
Dù cũng nhà mẫu đẻ nào thể chấp nhận con gái nam nhân hưu bỏ, họ cảm thấy đây là biểu hiện của sự mất mặt.
Đặc biệt, Mạnh thị tuổi , còn là mẫu của bốn đứa con nữa!
Nàng mà Kỷ Nam Xuyên hưu, thật sự chỉ đường chết.
Dù cũng là mẫu của , Kỷ Thanh Phong thể nàng Kỷ Nam Xuyên hưu bỏ.
Hắn im lặng một lát, mở miệng : “Phụ , nếu vẫn cứ khăng khăng hưu bỏ mẫu , thì nhi tử sẽ quỳ mãi ở đây, cho đến khi phụ bằng lòng thu hồi mệnh lệnh thì thôi.”
Kỷ Nam Xuyên nhi tử của cố chấp như , bất đắc dĩ thở dài một tiếng: “Thanh Phong con… ai ~”
“Thôi , bổn hầu thể hưu bỏ Mạnh thị, nhưng quyền quản gia trong phủ bổn hầu thu hồi, việc lớn nhỏ trong phủ cần qua tay nàng nữa.”
“Ngoài , Mạnh thị cấm túc trong phủ, trừ việc chăm sóc tổ mẫu của con , nàng cả.”
Kỷ Thanh Phong trong lòng nhẹ nhõm thở phào, , so với hưu thê, đây là kết quả nhất cho Mạnh thị !
Hắn tới đỡ Mạnh thị dậy, mở miệng an ủi nàng.
“Mẫu , cũng lao tâm vất vả lâu như , những ngày tiếp theo hãy nghỉ ngơi thật !”
Mạnh thị hốc mắt ướt át, nước mắt như mưa, nghẹn ngào nên lời.
Nghĩ đến là chủ mẫu Hầu môn, phong quang vô hạn, ngờ một ngày sa sút đến mức độ .
lúc , gia đinh đến báo: “Hầu gia, nha môn đến, là điều tra vụ án nhị lão gia họ Mạnh và tiểu công tử họ Ngô giết, mau xem !”
Kỷ Nam Xuyên và Kỷ Thanh Phong , cũng còn bận tâm đến Mạnh thị nữa, hai vội vàng đến tiền sảnh.
Trong sân, hai t.h.i t.h.ể vẫn còn đất, Trần Hoa Tú ôm t.h.i t.h.ể Ngô Siêu Dương đến nỗi giọng cũng khản đặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-435-khi-tu.html.]
Kỷ Thanh Thanh một bên, như mất hồn, một lời nào.
Ngô Tấn Hỷ mặt đầy bi thương, thể kiềm chế nữa, xông đến mặt Kỷ Thanh Thanh, giơ tay tát nàng một bạt tai.
“Sao ngươi thể g.i.ế.c của , khắp nơi đều nghĩ cho ngươi, thậm chí tiếc hủy dung mạo Kỷ Vân Đường để thành cho ngươi, chỉ ngươi phong quang lẫm liệt đến Thái tử phi, còn nỗi lo về , ngươi nhẫn tâm tay chứ?”
Kỷ Thanh Thanh Ngô Tấn Hỷ tát, nàng chịu nổi cục tức , lập tức cũng tát trả một bạt tai.
“Hắn là vì ? Hắn là vì vinh hoa phú quý của chính !”
“Hai đứa con trai của các ngươi đức hạnh gì, trong lòng các ngươi rõ nhất. Ta và các ngươi mười sáu năm gặp mặt, các ngươi cũng nuôi một ngày nào, gì mà nỡ lòng?”
“Đừng quên, kết cục như bây giờ, đều là nhờ các ngươi ban cho, lẽ nào chỉ cho phép các ngươi hủy hoại cuộc đời , mà thể trả thù ?”
“Ta chính là cho các ngươi nếm thử nỗi đau mất con trai.”
“Ngươi, ngươi, ngươi cái đồ bất hiếu nữ!” Ngô Tấn Hỷ tức đến n.g.ự.c đau, chỉ cảm thấy mắt tối sầm, mơ hồ xuất hiện vài bóng hình chồng lên của Kỷ Thanh Thanh, đầu cũng càng lúc càng nặng.
Rồi đó, nghiêng , liền trực tiếp ngã xuống.
Kỷ Thanh Thanh bước tới đá Ngô Tấn Hỷ một cước: “Dậy , c.h.ế.t thì c.h.ế.t sang một bên mà chết, ngươi đừng ở mặt bản tiểu thư mà giả chết!”
Liên tiếp đá vài cái, nhưng đất vẫn phản ứng gì.
Kỷ Thanh Thanh khỏi chút hoảng sợ, nàng đang định gọi thì thấy tiếng phá cửa.
Ngay đó, quan binh xông : “Nha môn việc, liên quan nhanh chóng rời !”
Tiền sảnh và hậu viện bao vây, thị vệ tiến lên, thăm dò thở của Ngô Tấn Hỷ, báo cáo cho Tri phủ bên cạnh.
“Đại nhân, c.h.ế.t thêm một nữa .”
Kỷ Thanh Thanh: “…”
Kỷ Thanh Thanh: “!!!”
Nàng vạn vạn ngờ, chỉ cãi vài câu với Ngô Tấn Hỷ mà chết?
Làm thể chứ?
Ngô Thế Kiệt sợ đến ngây , bệt xuống đất, mắt trợn tròn, thể kiềm chế nữa, bật nức nở.
Cứ ngỡ đến kinh thành sẽ là bước ngoặt của phận, ngờ trở thành nơi gia đình họ bỏ mạng.
Có lẽ tạo hóa trêu ngươi, mà g.i.ế.c c.h.ế.t Ngô Tấn Hỷ và Ngô Siêu Dương, chính là cô em gái mà họ mong gặp nhất.
Thật trớ trêu !
Ngô Thế Kiệt còn kiểm soát cảm xúc, dậy chỉ Kỷ Thanh Thanh mà tố cáo: “Là nàng , là nàng g.i.ế.c , chọc tức c.h.ế.t cha !”
“Phủ doãn đại nhân, nhất định báo thù cho cha và .”
Tri phủ kinh thành tên Triệu Thừa Cửu, ngoài bốn mươi tuổi, hình phát phì.
Hắn lau mồ hôi lạnh trán, chút đau đầu.
Vụ án , liên quan đến danh tiếng của Vĩnh Ninh Hầu phủ, ngay cả Thái tử cũng kéo .
Chuẩn Thái tử phi ngang nhiên sát hại em trai ruột, em trai ruột g.i.ế.c ruột của chuẩn Thái tử phi, thực sự là m.á.u chó và đáng sợ.
Đại Lý Tự Kỷ Hoài Triệt ở đó, vì tránh hiềm nghi nên thể tiếp nhận vụ án .
Hình Bộ dám tiếp nhận, sợ chọc giận Thánh nhan, phía liền sắp xếp vụ án cho .
Đáng thương chỉ là một Tri phủ nhỏ bé, xử lý một vụ án khó nhằn như .
Triệu Thừa Cửu chỉ cảm thấy đau đầu.
“Trước hết hãy bắt nhị tiểu thư họ Kỷ và mẫu con nhà họ Ngô , đưa về nha môn thẩm vấn.”