Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 433: Chia tiền

Cập nhật lúc: 2025-08-13 13:22:17
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng cũng mở rương, chỉ cần tâm niệm khẽ động, tất cả thứ trong rương đều biến mất!

Chưa đầy ba phút, một trăm hai mươi rương đồ vật, bộ đều nàng thu gọn sạch sẽ còn gì.

Chỉ sợ Lạc Cảnh Thâm khi thấy sẽ suy sụp, Kỷ Vân Đường còn hảo tâm để các rương cho .

Rồi đó, nàng tranh thủ lúc bên ngoài , từ bên trong cạy khóa, đó lật tường trốn khỏi Đông cung.

Lúc nàng rời , Lạc Cảnh Thâm vẫn về.

Kỷ Vân Đường trực tiếp về Dạ Vương phủ, nàng thanh toán xong một trăm hai mươi rương sính lễ trong gian.

Trong đó vàng bạc châu báu, gấm vóc lụa là, thư họa đồ sứ đến tám mươi rương.

Số còn là một vài bổ phẩm và dược liệu, còn mười hai mươi rương chỉ để đủ lượng, đáng giá.

Kỷ Vân Đường đại khái ước tính một chút, những thứ ít nhất đáng giá năm mươi vạn lượng bạc.

Nàng theo ước định, đổi hai thành sính lễ thành ngân phiếu, thu , đợi khi Hoa Phi Tuyết đến sẽ đưa cho .

Nói Tào Tháo Tào Tháo đến, Kỷ Vân Đường bước cửa, liền thấy Hoa Phi Tuyết từ bên ngoài bay Tây Uyển.

Hắn mặc một y phục đen đáp xuống đất, đầu lao thẳng đến bàn đá, nhấc ấm rót cho một chén , ngửa đầu liền đổ miệng.

"Khát c.h.ế.t , xem kịch quá nhập tâm, đến nỗi bổn Môn chủ đến một ngụm nước cũng uống."

Khóe miệng Kỷ Vân Đường giật giật, nàng lấy mười vạn lượng ngân phiếu, đặt lên bàn : "Huyết Môn chủ đến thật đúng lúc, mười vạn lượng ngân phiếu , là do đổi từ sính lễ của Thái tử , nhiều ít, đúng hai thành, cứ nhận lấy !"

Mắt Hoa Phi Tuyết chợt trợn tròn, kinh ngạc ngân phiếu một cái, về phía Kỷ Vân Đường.

"Người đắc thủ nhanh như ư?"

Sính lễ của Thái tử chó c.h.ế.t từ Hầu phủ mang cho đến bây giờ cũng chỉ mới nửa khắc đồng hồ, Kỷ Vân Đường trộm sạch một trăm hai mươi tráp ư?

Mà còn một ai phát hiện, nàng thế nào ?

Khi nghĩ đến đây, liền trực tiếp hỏi , "Rốt cuộc thế nào ?"

Kỷ Vân Đường nhún vai, "Bí quyết gia truyền, truyền ngoài. Người thể ăn lấy chứ?"

Hoa Phi Tuyết: "..."

Hoa Phi Tuyết: "!!!"

Hắn chỉ cảm thấy, bí quyết thật đúng là tuyệt diệu!

Học cách , ai còn lo tiền tiêu?

Tròng mắt Hoa Phi Tuyết đảo đảo, đột nhiên hỏi với vẻ mặt giảo hoạt: "Vậy như , còn thể dọn sạch Hoàng cung, mà Hoàng đế chó c.h.ế.t phát hiện ?"

Kỷ Vân Đường liếc một cái, "Có thể."

Hoa Phi Tuyết lập tức kích động, đang định xúi giục Kỷ Vân Đường mang theo dọn sạch Hoàng cung, liền nàng : " thể vì tư lợi của một mà đẩy bộ Dạ Vương phủ cảnh hiểm nguy."

"Vậy nên một vài ý nghĩ đó, cứ cất , bởi vì cho dù bổn Vương phi thể cũng sẽ ."

Dọn sạch quốc khố, rủi ro sẽ lớn!

Kỷ Vân Đường cho dù thể , nàng hiện tại cũng mạo hiểm.

Dạ Vương phủ trong tay binh lực, vẫn thể đối kháng với Cảnh Dương Đế.

Hoa Phi Tuyết thể hiểu những điều , xoa xoa mũi : "Haizz, bổn Môn chủ cũng chỉ thôi, đừng để trong lòng."

Hắn vội vàng chuyển chủ đề, "Tóm , chuyện hôm nay, hai chúng phối hợp hảo, bổn Môn chủ cũng thấy năng lực của ."

"Vậy nên, quyết định , nguyện ý hợp tác với , giúp lấy Long Lân Thảo, nhưng cũng thực hiện lời hứa của , cứu phụ hoàng , và g.i.ế.c c.h.ế.t lão yêu bà ."

Kỷ Vân Đường khẽ mỉm , "Đó là lẽ đương nhiên."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-433-chia-tien.html.]

" bổn Vương phi hiện tại trong tay vẫn còn việc giải quyết xong, tạm thời thể cùng đến Tây Thục quốc, thể cho thêm nửa tháng thời gian ?"

Hoa Phi Tuyết vỗ n.g.ự.c cam đoan : "Không thành vấn đề, nửa tháng mà thôi, bổn Môn chủ đợi ."

Hai năm còn đợi , nửa tháng thì là gì?

Hoa Phi Tuyết trong lòng rõ ràng, chỉ cần về, phụ hoàng sẽ chết.

Bởi vì đó là con bài duy nhất Nguyên Thái hậu dùng để uy h.i.ế.p .

Sở Hoàng chết, nàng liền thể ép Sở Dực tuân theo, càng thể bản đồ kho báu trong cấm địa.

Kỷ Vân Đường , lòng cũng bớt lo lắng nhiều, nàng hỏi Hoa Phi Tuyết, "Vậy tính toán gì ?"

“Vĩnh Ninh Hầu phủ tự khó bảo , ngươi cũng thể về đó. E rằng họ nhanh sẽ nghi ngờ ngươi thả nhà họ Ngô , ngươi trở về chỉ rước lấy khổ sở.”

Kỷ Vân Đường chợt nghĩ điều gì, nàng đề nghị: “Hay là thời gian ngươi cứ ở Dạ Vương phủ , dù nơi đây khách phòng cũng nhiều, ngươi ở nửa tháng cũng thành vấn đề.”

Hoa Phi Tuyết khẽ cong môi mỏng, ánh mắt vô tình cố ý lướt qua căn phòng, biểu cảm của nửa nửa .

“Thôi bỏ , bổn môn chủ sợ rằng ở đây, sẽ một nam nhân nào đó ghen tuông.”

“Đến lúc đó chúng đánh , nàng sẽ giúp giúp ?”

Kỷ Vân Đường: “…”

Nàng lườm Hoa Phi Tuyết một cái: “Ngươi nghĩ nhiều , Vương gia nhà nhỏ nhen như thế.”

“Không, là thế đấy.” Hoa Phi Tuyết đáp.

Ánh mắt Lạc Quân Hạc , dường như giây tiếp theo sẽ đ.â.m c.h.ế.t !

lúc , Lạc Quân Hạc đẩy xe lăn, từ trong phòng .

Ánh mắt lạnh lùng của liếc Hoa Phi Tuyết: “Bản vương chỉ thích những kẻ mời mà đến, và những nam nhân giữ chừng mực.”

Nói cho cùng, Hoa Phi Tuyết quá tự nhiên, ba đều là đến thì đến, thì , xem Dạ Vương phủ như hậu hoa viên nhà .

Hơn nữa, và Kỷ Vân Đường gần, nhiều bí mật Kỷ Vân Đường đều kể cho .

Điều khiến Lạc Quân Hạc trong lòng quả thực chút khó chịu.

nhận phận của đối phương, Kỷ Vân Đường và Hoa Phi Tuyết hợp tác cũng là vì , nhưng điều cũng ngăn cản ghét Hoa Phi Tuyết.

Lạc Quân Hạc sợ rằng Hoa Phi Tuyết sẽ hư tiểu Vương phi của !

Kỷ Vân Đường trong viện, đều ngửi thấy mùi thuốc s.ú.n.g lơ lửng trong khí, trận đại chiến giữa hai nam nhân dường như sắp bùng nổ.

Nàng vội vàng đến bên cạnh Lạc Quân Hạc, đẩy xe lăn của .

“A Hạc, đây là thấy đáng thương, nơi nào để mà?”

Lạc Quân Hạc lạnh lùng : “Nàng cho mười vạn lượng ngân phiếu ? Cầm tiền đó cũng .”

Hoa Phi Tuyết: “…”

Hoa Phi Tuyết: “!!!”

Đây là đầu tiên cảm thấy, vị Chiến thần Vương gia của Đông Thần Quốc thật đáng ghét.

May mà cưới một vị Vương phi như , giúp lo liệu việc, quán xuyến thứ.

Cũng may mà bản thích Kỷ Vân Đường.

Bằng , nếu l..m t.ì.n.h địch với Lạc Quân Hạc, e rằng về sẽ chịu đủ thứ !

Hoa Phi Tuyết khiêu khích Lạc Quân Hạc một cái, bắt chéo chân, lười biếng : “Dạ Vương phi, cần phiền nàng bận tâm cho bổn môn chủ nữa.”

“Nàng yên tâm, bổn môn chủ sớm tìm nơi ở mới . Nơi đó còn lớn hơn và thoải mái hơn Vĩnh Ninh Hầu phủ nhiều, còn bạc xài hết, bổn môn chủ sẽ chỗ nàng nữa !”

Loading...