Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 423
Cập nhật lúc: 2025-08-13 01:45:52
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ta thể sống sót thoát khỏi nơi ăn thịt đó, là !”
Kỷ Vân Đường mắt phượng lưu chuyển, mở miệng : “Ta giúp ngươi cứu phụ hoàng ngươi, g.i.ế.c Nguyên Thái hậu, ngươi giúp mở cấm địa, lấy Long Lân Thảo .”
“Không giấu gì ngươi, chân của Vương gia nhà vẫn còn thiếu một vị thuốc dẫn, chính là Long Lân Thảo trong cấm địa của Tây Thục Quốc các ngươi.”
“Cho nên thứ , bất luận thế nào cũng , chỉ xem Môn chủ bằng lòng đánh cược với một !”
Hoa Phi Tuyết , như thể thấy chuyện lớn nhất thiên hạ, chút nể nang mà đả kích:
“Dạ Vương phi, tuy ngươi thông minh, nhưng bản môn chủ khuyên ngươi vẫn đừng mơ mộng nữa, trong Hoàng cung Tây Thục Quốc khắp nơi đều là của lão yêu bà, e rằng chúng còn đến cửa cấm địa xé xác thành từng mảnh !”
“Nói cách khác, cho dù chúng may mắn đến cửa cấm địa, bản môn chủ cũng là thuần dương chi huyết, cho dù lòng giúp ngươi, e rằng cũng thể mở cấm địa.”
Kỷ Vân Đường nheo mắt, “Không thử ?”
“Lão yêu bà tìm đạo sĩ xem bói cho ngươi lúc ngươi mới mấy tuổi, khi đó cơ thể còn trưởng thành , nàng ngươi thuần dương chi huyết, ngươi nhất định ? Vậy còn ngươi chính là đó!”
Thật , Kỷ Vân Đường cũng đang đánh cược.
Hoa Phi Tuyết là huyết mạch chính thống duy nhất của Hoàng tộc Chử thị hiện giờ, nàng chỉ thể đặt bộ hy vọng , chút lựa chọn nào khác.
Hoa Phi Tuyết hề Kỷ Vân Đường lấy tự tin, tự hỏi lòng , ngay cả bản cũng dám sự tự tin như nàng.
“Được, cho dù theo lời ngươi , bản môn chủ chính là thuần dương chi huyết, ngươi giúp g.i.ế.c lão yêu bà thế nào?”
“Ngươi , bên cạnh nàng tám mươi tám ám vệ, còn kể Ngự Lâm quân Thiết Mộc Vệ gì đó bên ngoài, bình thường căn bản thể đến gần nàng .”
Kỷ Vân Đường trả lời , mà hỏi ngược một câu, “Môn chủ ngại cho nổ tung Hoàng cung của các ngươi ?”
“Ngươi gì?” Hoa Phi Tuyết tưởng lầm!
Kỷ Vân Đường lặp một , “Ta hỏi ngươi, ngại cho nổ tung Hoàng cung của các ngươi ?”
Hoa Phi Tuyết: “……”
Hoa Phi Tuyết: “!!!”
Hắn chằm chằm mặt Kỷ Vân Đường một hồi, hỏi nàng, “Dùng cái gì để nổ?”
Kỷ Vân Đường : “Thuốc nổ.”
Nàng xong ngượng ngùng sờ sờ mũi, chút chột : “Lần ở Lục Mang Sơn, thấy ngươi dùng hỏa dược nổ của Lạc Cảnh Thâm, cảnh tượng đó thật sự hùng vĩ.”
“Cho nên lén đào một ít đất Lục Mang Sơn mang về, nghiên cứu thành phần bên trong, điều chỉnh tỷ lệ lưu huỳnh và tiêu thạch, chế tạo loại thuốc nổ uy lực lớn hơn cả Huyết Vũ Môn.”
Hoa Phi Tuyết: “……”
Hoa Phi Tuyết: “!!!”
Lời , chẳng khác nào biến tướng thừa nhận Kỷ Vân Đường chính là kẻ trộm của Huyết Vũ Môn ngày đó.
Lửa giận trỗi dậy, định dậy, một câu của Kỷ Vân Đường dập tắt lửa giận.
“Ngươi yên tâm, bảo bối trong kho của ngươi, đều giúp ngươi giữ cả, đợi hôm nào sẽ trả bộ cho ngươi.”
Đã là đồng minh, chút thành ý Kỷ Vân Đường vẫn thể thể hiện .
“Lời là thật? Huyết Vũ Môn của thật sự là do ngươi trộm ?” Hoa Phi Tuyết hoài nghi nàng.
Nếu Kỷ Vân Đường thật sự thể tránh sát thủ của Huyết Vũ Môn, dọn sạch bảo bối của , thì sẽ tin nàng quả thật bản lĩnh lẻn Hoàng cung Tây Thục Quốc.
Kỷ Vân Đường gật đầu, “Thiên chân vạn xác, đó ở tiệm nướng ngươi chẳng nhận ?”
“Sao, chẳng lẽ chỉ cho phép ngươi nam giả nữ trang, cho phép nữ giả nam trang ?”
Hoa Phi Tuyết: “!!!!!”
Trước đó từng nghi ngờ Kỷ Vân Đường, nhưng nàng c.h.ế.t thừa nhận, liền cho rằng nghi ngờ sai!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-423.html.]
Không ngờ, bây giờ nàng tự thừa nhận, ngược cảm thấy chút chân thật!
Hoa Phi Tuyết hít sâu một , “Ngươi lấy thuốc nổ của ngươi , bản môn chủ sẽ tin ngươi.”
“Được, ngươi chờ chút.”
Kỷ Vân Đường giả vờ trong nhà một chuyến, thực chất lấy một quả l.ự.u đ.ạ.n từ gian.
Nàng đặt lên bàn, Hoa Phi Tuyết sắp bật vì tức.
“Chỉ một món đồ nhỏ bằng nắm tay như , ngươi nó thể nổ c.h.ế.t ư?”
Tây Thục Quốc bản vốn giỏi chế tạo binh khí, từ khi cứu , ở Huyết Vũ Môn nghiên cứu hỏa dược hai năm, mới coi như chút thành tựu nhỏ.
Bây giờ, Kỷ Vân Đường mang một món đồ nhỏ như , với thứ uy lực lớn hơn hỏa dược của , thể tin ?
Hoa Phi Tuyết đưa tay nhặt quả l.ự.u đ.ạ.n lên, thứ dùng thế nào, chỉ thấy phía một cái vòng kéo, dùng sức kéo một cái…
“Đừng kéo!” Kỷ Vân Đường phát hiện thì muộn.
Phản ứng đầu tiên của nàng là lao đến bên cạnh Lạc Quân Hạc, đẩy xe lăn của , bắt đầu chạy ngoài.
Nàng chạy xa mấy chục mét, phát hiện Hoa Phi Tuyết hình như đuổi theo.
Quay đầu , thấy vẫn còn cầm quả l.ự.u đ.ạ.n đó, đang nghiên cứu tại thứ bốc khói.
Kỷ Vân Đường cạn lời, vị tổ tông thể c.h.ế.t , nếu chết, cánh cửa cấm địa sẽ thể mở !
Nàng vội vàng hét lên, “Ngươi còn ngây đó gì, ném chạy mau!”
Hoa Phi Tuyết lúc cũng nhận điều , chỉ vì quả l.ự.u đ.ạ.n trong tay càng lúc càng nóng, bên còn bốc lên tia lửa.
Hắn vội vàng ném quả l.ự.u đ.ạ.n một đất trống, vận dụng khinh công mười hai phần bay ngoài.
Ngay khoảnh khắc bay khỏi đó, quả l.ự.u đ.ạ.n mặt đất nổ tung!
“Rầm!”
Tiếng nổ long trời lở đất vang lên, bộ Dạ Vương phủ chấn động, lửa lớn khói dày bốc thẳng lên trời, tất cả trong phủ đều đánh thức, hoảng loạn chạy ngoài.
Trong chớp mắt, tiếng chó sủa, tiếng la hét, nối tiếp vang lên.
Trần Hổ khoác vội một chiếc áo chạy , liền thấy Kỷ Vân Đường và Lạc Quân Hạc bên ngoài, cách đó xa còn một áo đen.
Hắn mặt đầy ngưng trọng : “Vương gia, Vương phi, bên ngoài xảy chuyện gì ? Hắn là ai?”
Kỷ Vân Đường khoát tay, “Người nhà cả, chỉ là sơ suất thôi, các ngươi cứ về ngủ tiếp !”
Hoa Phi Tuyết ngây chằm chằm mặt đất, chỉ cảm thấy da đầu tê dại.
Chỉ thấy nơi ném l.ự.u đ.ạ.n nổ một cái hố sâu hơn năm mét.
Tâm lý Hoa Phi Tuyết kinh hãi là giả.
Uy lực , mạnh hơn hỏa dược của bao nhiêu .
Nếu chậm hơn một bước, dám tin, liệu bây giờ còn thể sống sót .
Kỷ Vân Đường xách một chiếc đèn lồng, qua kiểm tra thiệt hại ở Tây Viện.
“Sân viện của ngươi nổ tung , ổ chó cũng nổ mất, ngay cả tường ngoài cũng nứt hai khe, nhưng may là nhà sập.”
“Khoản bồi thường , sẽ trừ bạc trong kho của ngươi.”
Hoa Phi Tuyết ngơ những lời , cũng thể là hề bận tâm.
Dù bạc của đều trong tay Kỷ Vân Đường, nàng trừ thế nào chẳng qua cũng chỉ là một ý nghĩ?
Hắn mãi mới phản ứng , kinh ngạc hỏi Kỷ Vân Đường: “Ngươi thế nào?”