Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 422
Cập nhật lúc: 2025-08-13 01:45:51
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
nghĩ đến những lời đồn đại từng về Lạc Quân Hạc chiến trường, buông xuống một chút phòng .
Đối đầu với Chiến thần Vương gia của Đông Thần Quốc, thật sự chắc đánh , huống hồ bên cạnh còn một Kỷ Vân Đường bài theo lẽ thường.
Hoa Phi Tuyết suy nghĩ một lát, liền nhận căn bản đối thủ của hai .
Bọn họ thể chờ ở đây, rõ đoán tất cả chuyện hôm nay, cần thiết cứng đối cứng với bọn họ.
Khả năng tiếp thu của Hoa Phi Tuyết cũng nhanh, xuống, nhướng mày, tỏ vẻ hứng thú.
Hắn Kỷ Vân Đường, “Ngươi nhận ?”
“Vô tình thấy bức họa của ngươi do Nguyên Hoàng hậu cho dán, cảm thấy giống với bản ngươi, thêm việc ngươi nam giả nữ trang ở Vĩnh Ninh Hầu phủ, bản Vương phi liền đoán phận của ngươi hẳn lai lịch lớn, đại khái là trốn tránh một , bại lộ.”
“Nếu , ngươi thể trúng một kẻ ngụy quân tử như Kỷ Thanh Phong chứ?”
Thật thì , sở dĩ Kỷ Vân Đường thể nhận Hoa Phi Tuyết là Thái tử Chử Dực của Tây Thục Quốc, là vì Lạc Quân Hạc vô tình nhắc đến một câu, hình như từng gặp ở đó.
Lạc Quân Hạc hồi tưởng hai ngày, cuối cùng cũng nhớ thấy khuôn mặt ở .
Năm sáu năm , từng một đến Tây Thục Quốc với tư cách sứ thần Đông Thần Quốc, khi đó là để chúc mừng sinh nhật Chử Hoàng.
Khi đó, từng từ xa thấy Chử Dực một .
Tuy đối phương trông vẻ điên điên khùng khùng, nhưng khuôn mặt đó vô cùng nổi bật, thuộc loại một khó mà quên .
Lạc Quân Hạc thấy Hoa Phi Tuyết, cảm thấy giữa hai một sự tương đồng khó tả.
Để chứng thực phỏng đoán của , sai Vương Sinh tìm bức họa của Chử Dực, so sánh thì quả nhiên phát hiện hai giống .
Lại liên tưởng đến hiện trạng của Tây Thục Quốc và cảnh của Thái tử hiện tại, chuyện nam giả nữ trang ẩn cũng trở nên hợp lý.
Kỷ Vân Đường để Hoa Phi Tuyết tin lời hư cấu, nàng còn lấy bức họa cho đối phương xem.
Hoa Phi Tuyết xem xong, ghét bỏ mà liên tục càu nhàu: “Cái miệng , cái mặt , cái đầu , đôi mắt , chỗ nào giống bản Thái tử?”
“Con yêu bà tìm vẽ bản Thái tử xí như , mà còn tìm thấy , nàng cứ mơ !”
Khóe miệng Kỷ Vân Đường giật giật, bây giờ là lúc để thảo luận bức họa ư?
Hắn nhầm trọng điểm ?
“Mụ yêu bà Nguyên Quỳnh Anh , chỉ lòng xa mà mắt còn mù, đáng đời nàng sinh con trai.”
Hoa Phi Tuyết càng càng tức giận, thậm chí vươn tay xé nát bức họa, chỉ lên trời mắng chửi.
“Thằng trời già khốn nạn, ngươi giáng một đạo sét đánh c.h.ế.t nàng ?”
Kỷ Vân Đường thấy đột nhiên trở nên kích động, vội vàng rót cho một chén hoa cúc.
“Thái tử điện hạ, uống chút , thanh hỏa.”
Hoa Phi Tuyết nâng chén lên uống một cạn sạch, xuống : “Ngươi cứ gọi là Môn chủ , bốn chữ thuận tai.”
Vừa thấy bốn chữ , sẽ liên tưởng đến phụ hoàng, mẫu hậu và các hoàng , hoàng tỷ khuất của , những mối huyết hải thâm thù đó, mỗi hồi tưởng đều khiến đau đớn sống.
Hắn hỏi Kỷ Vân Đường, “Nơi đây rượu chăng?”
Kỷ Vân Đường gật đầu, “Ta lấy cho ngươi.”
Hai vò Mộng Lý Hương mang đến, Hoa Phi Tuyết trực tiếp ôm lấy vò rượu, ngửa đầu uống cạn.
Những năm gần đây, dựa rượu và luyện võ để tê liệt bản , tê liệt những nỗi đau sâu thẳm trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-422.html.]
Hắn tìm thấy lối thoát, tìm để thổ lộ, chỉ thể đè nén những nỗi đau sâu trong đáy lòng.
Bây giờ gặp Kỷ Vân Đường, đối phương cũng thể thấu , cảm thấy cuối cùng cũng cần che đậy nữa.
Mệt mỏi quá, quá mệt mỏi !
Kỷ Vân Đường thấu hiểu tâm trạng của Hoa Phi Tuyết, nàng hỏi: “Vậy Môn chủ đại nhân, ngươi tiếp theo tính toán gì? Chẳng lẽ cả đời cứ sống chui lủi như ?”
Hoa Phi Tuyết lắc đầu, khuôn mặt yêu mị quyến rũ cũng mang vài phần cô độc.
“Không , dù tạm thời cũng c.h.ế.t , sống ngày nào ngày đó !”
Kỷ Vân Đường: “……”
Nàng cảm thấy Hoa Phi Tuyết phần quá suy sụp, nhưng nàng cũng giỏi an ủi khác, liền để Lạc Quân Hạc cùng uống rượu.
“A Hạc, ngươi cùng uống chút !”
Có lẽ là rượu gặp tri kỷ nghìn chén say, hai nam nhân ánh trăng nâng chén đối ẩm, dần dần sự phòng trong lòng Hoa Phi Tuyết cũng vơi ít.
Hắn nhớ đến mục đích đến Dạ Vương phủ.
“Bản môn chủ hôm nay đến, chuyện với ngươi, của ngươi tối nay e rằng bò lên giường Thái tử !”
“Nếu gì bất ngờ, Thái tử ngày mai sẽ đến Hầu phủ hạ sính, nàng cướp cuộc đời của ngươi, ngươi chẳng lẽ thật sự trơ mắt nàng trở thành Thái tử phi ?”
“Tây Thục Quốc chúng rơi tay lão yêu bà, xong , Đông Thần Quốc các ngươi nếu rơi tay Kỷ Thanh Thanh, e rằng cũng sẽ theo vết xe đổ của Tây Thục Quốc chúng .”
Kỷ Vân Đường nâng chén lên nhấp một ngụm, sắc mặt ung dung bình tĩnh, “Vật của , nàng cướp .”
“Cứ để nàng vui vẻ thêm một lát, bây giờ càng vui vẻ, đến lúc rơi xuống vực sâu vạn trượng sẽ càng đau khổ.”
Hoa Phi Tuyết nhướng mí mắt, “Xem ngươi lo lắng.”
Kỷ Vân Đường khẽ một tiếng, “Có gì mà lo lắng?”
“Kẻ nên lo lắng là Kỷ Thanh Thanh, chứ , mặc dù giữa các ngươi thù oán gì, nhưng từ khi ngươi thư gọi phụ - mẫu ruột của nàng đến, chắc hẳn ngươi nàng Thái tử phi .”
“Cho dù tay, với bản lĩnh của Huyết Môn chủ ngươi, cũng sẽ để nàng đạt ước nguyện đúng ?”
Hoa Phi Tuyết dùng đầu ngón tay khẽ gõ mặt bàn, ánh mắt lạnh, “Không thù oán, bản môn chủ chỉ đơn thuần ưa loại cường đạo vô liêm sỉ như thôi!”
“Rõ ràng là một kẻ giả mạo, cứ cướp đồ của khác, ngược còn kiêu ngạo đây là của , ngươi lấy là do ngươi bản lĩnh, loại xứng sống đời.”
Kỷ Vân Đường nào , đây là đang chỉ cây dâu mà mắng cây hòe.
Miệng thì mắng Kỷ Thanh Thanh, thực chất ám chỉ Nguyên Thái hậu.
So với hành động của Kỷ Thanh Thanh, Nguyên Thái hậu mới càng khiến căm ghét sâu sắc hơn.
Lạc Quân Hạc đặt chén rượu trong tay xuống, ánh mắt đầy dò xét Hoa Phi Tuyết.
“Nguyên Thái hậu cướp tất cả thứ thuộc về gia tộc Chử thị của các ngươi, g.i.ế.c mẫu hậu ngươi, hại phụ hoàng ngươi, ngươi chẳng lẽ cam tâm tình nguyện dâng ngai vàng cho khác ?”
Hoa Phi Tuyết cụp mắt xuống, trầm mặc một lát, đột nhiên tự giễu.
“Nàng quyền thế ngút trời, ngươi thấy, bản môn chủ một kẻ cô độc, thể là đối thủ của nàng ?”
Kỷ Vân Đường đầu , “Nếu bản Vương phi , thể giúp ngươi thì ?”
“Môn chủ đại nhân bằng lòng hợp tác với bản Vương phi một ?”
“Giúp ? Ngươi giúp thế nào?” Hoa Phi Tuyết lộ vẻ kinh ngạc, nhạo: “Hiện tại còn gì cả, ngay cả Huyết Vũ Môn cũng , thể hợp tác với các ngươi chứ?”