Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 411: Không cho bú thì không có ơn
Cập nhật lúc: 2025-08-13 01:45:39
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Hoa Tú nhớ cảnh tượng lúc đó, Kỷ Vân Đường khi mới tròn mười tuổi, nàng lúc đó chỉ ngừng , lóc gọi nương đừng bán nàng , nàng việc gì cũng cam lòng, chịu khổ gì cũng cam lòng.
Nàng còn , khi kiếm tiền, sẽ báo đáp nhà họ Ngô.
Không ngờ, cái đồ “hàng lỗ vốn” báo đáp như ?
Trần Hoa Tú nghĩ đến đây, trong lòng liền dâng lên một cỗ lửa giận vô cớ, nàng cảm thấy Kỷ Vân Đường trả thù!
“Kỷ Vân Đường, là nương của ngươi, nương gì cũng là vì cho ngươi chứ hại ngươi, chỉ tùy tiện thôi, cũng đòi ngươi tiền kéo dài mạng sống, lẽ nào ngươi ghi hận cả đời ?
“Súc vật chạy đất còn đạo lý phản bổ chi ân, ngươi là Vương phi , chẳng lẽ ngay cả đạo lý cũng hiểu ?”
Kỷ Vân Đường đột nhiên lạnh một tiếng, “Phản bổ chi ân, cho b.ú thì lấy ơn?”
Nàng lạnh nhạt , “Trước đây cứ hiểu, vì các ngươi chỉ yêu thương Ngô Thế Kiệt và Ngô Siêu Dương, mà độc mỗi thích, cứ nghĩ là do nhà các ngươi trọng nam khinh nữ, nên mới yêu mến.”
“Sau mới , căn bản con gái ruột của các ngươi, con gái ruột của các ngươi thế đích nữ ở Hầu phủ mười sáu năm, cướp cuộc đời và thuộc về .”
“Bây giờ nàng toại nguyện trở thành Thái tử phi, nếu đoán sai, các ngươi đến kinh thành, chắc là để tìm nhỉ?”
Trần Hoa Tú giật lùi một bước, nàng Kỷ Vân Đường, run rẩy : “Ngươi, ngươi đừng lung tung, Kỷ nhị tiểu thư căn bản con gái của chúng , nàng chính là đích nữ của Vĩnh Ninh Hầu phủ.”
“Ngươi mới là con gái do mang nặng đẻ đau mười tháng sinh , sở dĩ thích ngươi là vì hồi nhỏ ngươi quá xí, cái mặt đó trông thật đáng sợ.”
Kỷ Vân Đường trong mắt xẹt qua một tia chán ghét, đầu mỉm .
“ theo , tối qua ngươi ở cửa Vĩnh Ninh Hầu phủ, mặt Mạnh phu nhân và Kỷ Khanh Khanh, tự nhận là dưỡng mẫu của đúng ?”
“Hay là, chúng gọi các nàng đến chứng thử xem, xem rốt cuộc ngươi như ?”
“Thật sự , cũng thể để Kỷ Khanh Khanh và các ngươi công khai nhỏ m.á.u nhận , xem rốt cuộc ai mới là con gái ruột của các ngươi.”
“Không, thể nhận …” Trần Hoa Tú sợ đến mức năng lộn xộn, nàng nhớ tối qua khi Kỷ Khanh Khanh gặp nàng , hỏi nàng một câu.
“Các ngươi hủy hoại ?”
Nàng : “Ta thật vất vả mới tất cả những gì đang , trở thành Thái tử phi, nếu bây giờ các ngươi nhận , thì tất cả những gì sẽ còn nữa.”
“Thái tử cưới , là vì là đích nữ của Vĩnh Ninh Hầu phủ, nếu mới là nữ nhân quê mùa hèn mọn đó, ngươi nghĩ còn cưới ?”
“Các ngươi là của , dù nghĩ cho , cũng nên hủy hoại cuộc đời chứ?”
Trần Hoa Tú suy nghĩ lâu, cảm thấy các nàng nên quá nóng vội!
Vị trí Thái tử phi của Kỷ Khanh Khanh hiện giờ vẫn vững chắc, quá sớm bại lộ chỉ bất lợi cho nàng .
Dù nữa, nàng cũng chờ Kỷ Khanh Khanh gả cho Thái tử xong, mới tính đến bước tiếp theo.
Và bây giờ, việc nàng cần , chính là ở kinh thành, chờ Kỷ Khanh Khanh phong quang xuất giá.
Trần Hoa Tú nghĩ đến đây, giọng điệu mềm mỏng hơn nhiều, nàng với Kỷ Vân Đường: “Vân Đường, đều là nương , nương nên trách mắng ngươi, ngươi đừng giận nương nữa nhé.”
“Chúng đều là một nhà, đánh gãy xương vẫn liền gân mà, nương gả cho một phu quân như thế cũng ý của con, những năm nay con sống cũng dễ dàng, trong lòng nương thật vẫn thương con đấy.”
Kỷ Vân Đường trong lòng lạnh, nhưng mặt biểu lộ , nàng giả vờ cảm động : “Dưỡng mẫu thể thông cảm cho con thì .”
“Vậy bây giờ, nguyện ý cùng con chăm sóc phu quân của con ?”
Trên mặt Trần Hoa Tú treo nụ giả tạo, “Nguyện ý, đương nhiên nguyện ý, mong phu quân của ngươi mau chóng khỏe , cùng ngươi sinh con đẻ cái.”
Nàng cảm thấy, Kỷ Vân Đường đổi, hơn nữa đổi nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-411-khong-cho-bu-thi-khong-co-on.html.]
Trước đây chỉ cần ba câu hai lời là thể lừa nàng xoay như chong chóng, bây giờ nàng rõ ràng khôn ngoan hơn, dễ lừa nữa!
Tốn bao nhiêu nước bọt với nàng , thu lợi lộc gì.
Trần Hoa Tú hiểu, một trong thời gian ngắn thể đổi lớn đến ?
Trong khi đang nghĩ , Kỷ Vân Đường liền nhét một cái chậu đồng tay nàng .
“Dưỡng mẫu, phu quân của con sắp nôn m.á.u , cầm chậu hứng !”
Trần Hoa Tú còn kịp phản ứng, nàng Kỷ Vân Đường đẩy trong phòng.
Lạc Quân Hạc giường, bộ dạng trông như hấp hối, nửa khuôn mặt của thối rữa, cánh tay chi chít các vết d.a.o và kiếm, ngay cả cổ cũng một mảng lớn vết bỏng.
Cả căn phòng, thoang thoảng một mùi hôi thối khó chịu.
Trần Hoa Tú thể hiểu nổi, một như , vì c.h.ế.t quách cho ?
Vì còn sống để hại khác?
Dù gặp Lạc Quân Hạc một , thứ hai gặp nàng vẫn bỏ chạy.
Nghĩ , nàng thực sự định rời , nhưng Kỷ Vân Đường chặn ngay ở cửa.
“Dưỡng mẫu, mau lấy chậu hứng , định ?”
Trần Hoa Tú còn kịp mở lời, Lạc Quân Hạc phun một búng m.á.u .
Tiếp đó, nàng thấy
cảnh tượng chấn động nhất từ đến nay.
Máu ngừng tuôn từ miệng nam tử, b.ắ.n tung tóe khắp giường và sàn nhà.
Dưới ánh mắt áp bách của Kỷ Vân Đường, Trần Hoa Tú đành tình nguyện cầm chậu lên hứng.
Chỉ điều, tay nàng duỗi dài, sợ Lạc Quân Hạc sẽ phun m.á.u lên bộ quần áo mới của .
Mặc dù , nàng vẫn Lạc Quân Hạc phun m.á.u đầy .
Kỷ Vân Đường bên cạnh, vẻ mặt đau buồn : “Dưỡng mẫu điều , phu quân của con mười hai tuổi chiến trường g.i.ế.c địch, phía nam đánh Hung Nô, phía bắc đánh bại Liêu Binh, lập nên công lao hiển hách cho Đông Thần quốc, nhưng kẻ hãm hại thành bộ dạng , thể tàn phế.”
“Phụ hoàng và mẫu phi của mặc kệ sống chết, cũng chỉ mong c.h.ế.t , mấy vị Vương gia khác thì châm chọc giễu cợt , bây giờ bên cạnh chỉ còn mỗi con thôi!”
“Con hầu hạ ròng rã nửa năm, mỗi ngày bưng phân bưng nước tiểu, nấu cơm giặt giũ, còn đút thuốc cho , việc gì bẩn thỉu vất vả cũng .”
Kỷ Vân Đường xong, vẻ vui vẻ tiếp lời: “Bây giờ dưỡng mẫu đến, con cuối cùng cũng thể nghỉ ngơi một chút !”
Trần Hoa Tú sợ đến mức tay run lên, con nha đầu c.h.ế.t tiệt nàng bưng phân bưng nước tiểu cho cái Vương gia ?
Nàng mơ thật!
“Dạ Vương phủ các ngươi hạ nhân ? Sao ngươi để hạ nhân hầu hạ?”
Kỷ Vân Đường hừ lạnh một tiếng, “Hừ, hạ nhân việc tinh tế bằng mẫu , giao cho bọn chúng yên tâm.”
Khóe miệng Trần Hoa Tú co giật, lộ vẻ khó xử, nàng kéo Kỷ Vân Đường , ghé tai nàng nhỏ:
“Vân Đường, nương một câu , phu quân của con thành bộ dạng , con vẫn nên sớm từ bỏ !”