Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 400: Khách không mời mà đến
Cập nhật lúc: 2025-08-12 07:25:25
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời còn hết, Lạc Cảnh Thâm cắt ngang , “Ta quản lý, ngài chỉ cần thu tiền, đây hơn ?”
“Hay là, Hầu gia cảm thấy quản lý hơn, trình độ hơn của ?”
Kỷ Nam Xuyên vẻ mặt chua xót, cúi đầu : “Hạ quan ý đó.”
“Vậy thì đúng , sắp xếp, đều là môn khách theo kinh doanh nhiều năm, đối với việc quản lý tiệm thịt nướng quá quen thuộc , để bọn họ quản lý, sẽ vấn đề gì , Hầu gia cứ yên tâm.”
Kỷ Nam Xuyên dù cam lòng, nhưng cũng dám trái lời Lạc Cảnh Thâm, chỉ thể tình nguyện gật đầu đồng ý.
“Vậy thì phiền Thái tử điện hạ !”
Từ đầu đến cuối, đều cho Lạc Cảnh Thâm , dùng của hồi môn chuẩn cho Kỷ Thanh Thanh để cùng hợp tác.
Sau khi về phủ, Kỷ Nam Xuyên để Kỷ Thanh Thanh an tâm, liền với nàng rằng việc kinh doanh tiệm thịt nướng , đầy một tháng là thể chuộc của hồi môn cho nàng.
Kỷ Thanh Thanh an tâm hơn nhiều.
Chiều cùng ngày, Khâu Mẫn tìm đến Kỷ Thanh Thanh, vẻ mặt đầy ngưỡng mộ chia sẻ tin tức hỏi .
“Thanh Thanh, Vinh Quốc Công phủ chuẩn bao nhiêu sính lễ cho Cửu công chúa ?”
“Hai trăm kiệu, tròn hai trăm kiệu sính lễ, mỗi kiệu bên trong đều là lụa là gấm vóc và vàng bạc châu báu, đoàn đưa của hồi môn thể kéo dài từ phía đông thành đến phía tây thành đó, thật sự quá tráng lệ!”
“ Thanh Thanh, đến lúc đó Thái tử điện hạ ban tặng sính lễ cho , chắc cũng kém hai trăm sính lễ chứ?”
Kỷ Thanh Thanh Khâu Mẫn đến là để dò la tin tức, nàng chỉ ghen tị việc thể gả cho Thái tử.
Đối phương tuy che giấu , nhưng Kỷ Thanh Thanh vẫn phát hiện sự ghen tị trong ánh mắt Khâu Mẫn, đáy mắt nàng chợt lóe lên một tia chán ghét.
“Ta và Thái tử điện hạ thành hôn còn sớm, còn gửi sính lễ tới !”
Nụ của Khâu Mẫn cứng trong chốc lát, nhưng nhanh chóng trở bình thường, nàng ngượng nghịu, “Thế ?”
“Vậy hồi môn của Cửu công chúa bao nhiêu ?”
Không đợi Kỷ Thanh Thanh đáp lời, nàng lớn tiếng : “Chắc hẳn cũng , nhưng , chỉ riêng hồi môn Hoàng hậu nương nương chuẩn cho Cửu công chúa một trăm tráp .”
“Đó còn kể Tô Thái Phó phủ chuẩn cho Cửu công chúa, họ cũng gửi đến sáu mươi tráp để thêm của hồi môn cho Cửu công chúa.”
“Hồi môn nhiều như , đây quả là giấc mơ của nữ tử kinh thành, thật sự quá đỗi ngưỡng mộ!”
Khâu Mẫn xong liền túm lấy tay Kỷ Thanh Thanh, ánh mắt cầu khẩn nàng.
“ Thanh Thanh, hồi môn của , Mạnh phu nhân chuẩn xong ? Có thể cho mở mang tầm mắt một chút ?”
Nàng xong chút ngượng ngùng, “Không giấu gì , cá cược với các tiểu thư khác, cá rằng hồi môn của chắc chắn còn nhiều hơn Cửu công chúa, nhưng họ đều tin, trong lòng thật sự thấy bất bình cho đó, Thanh Thanh.”
“Muội là Thái tử phi tương lai, là chị dâu cả của Cửu công chúa, còn ba vị công tử Hầu phủ sủng ái sâu sắc, hồi môn của thể ít hơn Cửu công chúa chứ?”
“ Thanh Thanh, cứ cho xem , chỉ cần liếc mắt một cái thôi cũng , như cũng tiện giúp vả mặt bọn họ.”
Nàng kéo ống tay áo Kỷ Thanh Thanh mà lắc lắc, Kỷ Thanh Thanh sắc mặt trầm xuống, mạnh mẽ rút tay áo về.
“Khâu Mẫn tỷ tỷ, xem tỷ là bạn, mà tỷ đối xử với như ? Dùng hồi môn của để đánh cược với khác ư?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-400-khach-khong-moi-ma-den.html.]
Khâu Mẫn hiểu vì Kỷ Thanh Thanh đột nhiên nổi giận, nàng vội vàng giải thích: “ Thanh Thanh, đừng giận mà, chỉ là quen vẻ kiêu căng hống hách của bọn họ, giúp đáp trả thôi.”
Kỷ Thanh Thanh , sắc mặt lạnh, “Đa tạ hảo ý của Khâu Mẫn tỷ tỷ, nhưng cần , khuyên tỷ cũng đừng lấy mà đùa giỡn vô nghĩa như với khác, bằng nếu Thái tử điện hạ mà , e rằng sẽ bỏ qua cho Khâu Mẫn tỷ tỷ .”
Nàng thể rằng hồi môn của hiện giờ một phân cũng còn chứ?
Chỉ riêng cái miệng lớn của Khâu Mẫn , quá một ngày, e rằng bộ kinh thành đều sẽ mất thôi!
Kỷ Thanh Thanh thể để mất mặt như .
Khâu Mẫn thấy Kỷ Thanh Thanh thật sự nổi giận, nàng cũng dám hỏi thêm, khi vài câu khách sáo thì lủi thủi rời !
Vừa đến chỗ , nàng lập tức trợn mắt, khạc một bãi nước bọt.
“Giả bộ cái gì chứ, đừng tưởng ngươi nhận thánh chỉ ban hôn của Hoàng thượng thì nhất định thể Thái tử phi, hôn kỳ còn hai tháng nữa, Thái tử điện hạ cưới ngươi còn chắc !”
Khâu Mẫn ngờ, lời bâng quơ của thành sấm, trở thành cơn ác mộng trong lòng Kỷ Thanh Thanh.
Trời chạng vạng tối, ánh tà dương màn đêm nuốt chửng, trong ngoài Vĩnh Ninh Hầu phủ đèn đuốc sáng trưng.
Một cỗ xe ngựa mui bạt màu đen dừng cổng Hầu phủ.
Từ xe bước xuống một gia đình bốn , trong đó một cặp phu thê trung niên mặc áo vải thô, da đen sạm, búi tóc kiểu phổ biến nhất của phụ nhân.
Ngoài là hai bé, một cao một thấp, bé lớn trông mười tám, mười chín tuổi, quần áo bạc màu vì giặt giũ, nhưng ánh mắt ẩn chứa sự tinh ranh.
Cậu bé nhỏ trông mới sáu bảy tuổi, đôi mắt đảo liên tục, thò đầu từ phía phụ nhân trung niên.
Hắn rụt rè hỏi: “Nương, đây là nhà nhị tỷ ạ?”
“Ở đây thật xa hoa quá, y như Hoàng cung , con từng thấy căn nhà nào như thế .”
Người phụ nhân trung niên tên Trần Hoa Tú, nàng sờ đầu con trai út, mặt nở nụ rạng rỡ.
“Cái đứa nhỏ gì lung tung , đây Hoàng cung, Hoàng cung còn lớn hơn thế nhiều, nếu con , nương sẽ bảo nhị tỷ con dẫn con Hoàng cung chơi.”
Người đàn ông trung niên hề để tâm đến cuộc trò chuyện của hai mẫu con, Vĩnh Ninh Hầu phủ tráng lệ mắt, nuốt nước bọt.
“Lúc thành, tìm hỏi thăm , Thái tử phi tương lai chính là ở Vĩnh Ninh Hầu phủ, nên con gái chúng chắc chắn đang ở đây !”
“Không ngờ, ngờ, Ngô Tiến Hỉ ngày Hoàng quốc thích, cả nhà chúng cần về cái thôn nhỏ đó nữa, cứ ở kinh thành , cùng nhị tỷ con hưởng phúc.”
Cậu bé Ngô Siêu Dương lập tức vỗ tay reo lên: “Hay quá quá, con sẽ là em trai ruột của Thái tử phi, xem ai còn dám bắt nạt con, mắng con là đồ nghèo kiết xác!”
Cậu con trai lớn Ngô Thế Kiệt bên cạnh say sưa tấm biển vàng lấp lánh mắt, ánh mắt lóe lên vẻ tham lam.
Tim đập nhanh hơn vì phấn khích, cố nén sự hưng phấn : “Cha, nương, con gọi cửa.”
Tiếng gõ cửa vang lên, cửa từ bên trong mở , môn vệ của Vĩnh Ninh Hầu phủ thấy mấy ăn mặc rách rưới bên ngoài, vẻ mặt chán ghét đẩy Ngô Thế Kiệt .
“Cút ngay, cút ngay, đây nơi các ngươi đến xin ăn, mau cút !”
Ngô Siêu Dương giận dữ xông tới, mặt đầy bất phục : “Chúng mới xin ăn, chúng đến tìm nhị tỷ của !”
“Ngươi nhị tỷ của là ai ? Nói sẽ dọa c.h.ế.t ngươi đấy, nàng chính là Thái tử phi nương nương của các ngươi…”