Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 398: Hồi môn không còn gì

Cập nhật lúc: 2025-08-12 07:25:23
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bách tính sở dĩ chọn đến chỗ nàng ăn, là bởi vì trong kinh thành chỉ một tiệm , bọn họ nhiều lựa chọn khác.”

“Chờ đến khi tiệm thịt nướng của chúng mở , bọn họ thêm nhiều lựa chọn, ai còn chọn ăn ở một tiệm nhỏ như của Kỷ Vân Đường nữa?”

Chàng xong, đầu Kỷ Nam Xuyên, khẽ nhíu mày.

“Nhạc phụ đại nhân khó khăn gì, cứ việc cho cô .”

Kỷ Nam Xuyên hai mươi vạn lượng ngân lượng quá nhiều, lấy .

Thái tử gọi là nhạc phụ đại nhân , nếu lời như thì vẻ điều!

Chàng lau mồ hôi hão trán, “Hạ quan khó khăn gì, lát nữa trở về, hạ quan sẽ sai mang ngân lượng đến cho Điện hạ ngay.”

Ánh mắt Lạc Cảnh Thâm lóe lên, : “Tốt, thì phiền nhạc phụ đại nhân !”

“Nhạc phụ đại nhân cứ yên tâm, chờ tiệm thịt nướng của chúng kiếm tiền, cô nhất định sẽ mỗi tháng chia lợi nhuận cho ngài, đảm bảo trong vòng hai tháng thể giúp nhạc phụ đại nhân kiếm vốn gốc.”

Lời , Kỷ Nam Xuyên an tâm hơn nhiều.

Chàng cảm thấy, Lạc Cảnh Thâm , chắc chắn nắm chắc phần thắng.

“Có lời của Thái tử điện hạ, hạ quan yên tâm !”

Hai trò chuyện lâu, Lạc Cảnh Thâm đích tiễn Kỷ Nam Xuyên khỏi phủ.

Trở về Vĩnh Ninh Hầu phủ, lập tức tìm Mạch thị, bảo nàng lấy hai mươi vạn lượng ngân lượng cho .

Mạch thị nhíu mày hỏi: “Hầu gia gặp Thái tử điện hạ ? Sao đột nhiên cần nhiều ngân lượng như ?”

Kỷ Nam Xuyên vẻ mặt kiên nhẫn, nhưng vẫn kiên nhẫn : “Ngân lượng là do Thái tử điện hạ cần, cùng bổn hầu hợp tác mở năm tiệm thịt nướng.”

“Đừng nhảm nữa, mau chuẩn ngân lượng, đừng để Thái tử điện hạ đợi sốt ruột!”

Mạch thị , tay nhịn run lên, nàng ấp úng : “Hầu… Hầu gia, nhưng trong sổ sách của chúng còn nhiều ngân lượng như nữa .”

“Còn bao nhiêu, lấy hết đây!”

Mạch thị gần như , nàng dứt khoát : “Tất cả cộng cũng chỉ năm vạn lượng.”

Đồng tử Kỷ Nam Xuyên co rụt , chỉ cảm thấy như sét đánh ngang tai, “Nàng gì? Ngân lượng trong phủ đều hết ?”

Chàng nhớ rõ, nửa năm còn ba mươi vạn lượng, thể tiêu nhanh như ?

“Hầu gia xin bớt giận, , mấy tháng gần đây mẫu bệnh liệt giường, lấy tiền mời ít danh y đến, tốn gần vạn lượng ngân lượng.”

“Lần Hầu gia tìm Ngọc Thanh đạo trưởng, tốn mười lăm vạn lượng, gần mười vạn lượng còn , đều để Thanh Thanh tiêu xài, nàng nàng sắp gả cho Thái tử , thể cứ mặc những bộ quần áo cũ và trang sức cũ, mặc ngoài khác sẽ nhạo nàng ?”

“Thiếp nghĩ cũng , Thanh Thanh đại diện cho thể diện của Vĩnh Ninh Hầu phủ chúng , thể ngoài để khác nhạo…”

Kỷ Nam Xuyên giận đến sôi máu, đánh , “Vậy nàng cứ mặc kệ nàng tiêu hết mười vạn lượng như ?”

“Mạch thị, nàng quản gia cho bổn hầu kiểu đó ?”

Mạch thị sợ đến tái mét mặt mày, một câu cũng dám .

Nàng nếu thêm, đổi thể là nắm đ.ấ.m của Kỷ Nam Xuyên.

“Vậy nàng bây giờ , Thái tử điện hạ còn đang đợi bổn hầu mang tiền đến.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-398-hoi-mon-khong-con-gi.html.]

“Nếu khoản tiền lấy , sẽ thế nào, Vĩnh Ninh Hầu phủ thế nào?”

Mắt Kỷ Nam Xuyên đỏ ngầu, càng càng tức giận, tiến lên một cước đá đổ cái bàn, tiếng đổ vỡ vang lên lách cách, hoa quả điểm tâm lăn đầy đất.

Trước đây chỉ bất mãn với Mạch thị, bây giờ cảm thấy nàng ngu xuẩn đến mức thể cứu vãn.

Chàng nghĩ nghĩ , chuyện nhất định giải quyết, ngân lượng cũng lấy , nếu sẽ mất uy tín mặt Thái tử.

“Của hồi môn nàng chuẩn cho Thanh Thanh, đáng giá ba mươi vạn lượng ngân lượng ? Nàng cầm chúng ở tiệm cầm đồ đổi lấy ngân phiếu, lấy mười lăm vạn lượng cho bổn hầu, bổn hầu ứng phó với Thái tử .”

Mạch thị lúc cũng còn giả c.h.ế.t nữa, nàng vội vàng ngăn cản : “Hầu gia, , khoản ngân lượng thể động tới.”

“Nếu ngài mang nó cho Thái tử điện hạ, của hồi môn của Thanh Thanh ?”

Kỷ Nam Xuyên hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt âm trầm.

“Thanh Thanh và Thái tử sắp thành phu thê , của hồi môn của nàng sớm muộn gì cũng mang đến Đông cung, bổn hầu chỉ lấy mười lăm vạn lượng ứng phó thôi, đến lúc tiệm thịt nướng kiếm tiền sẽ chuộc cho nàng, ?”

Mạch thị lóc : “Hầu gia, nếu bù đắp thì ?”

“Sao bù đắp ? Thanh Thanh còn hai tháng nữa mới gả đến Đông cung, tiệm thịt nướng mở một ngày thể kiếm hai vạn lượng ngân lượng, đầy mười ngày là thể kiếm hết, đến lúc đó bổn hầu những thể bù , mà còn thể bù nhiều hơn cho nàng.”

“Chuyện dù cho Thanh Thanh , chắc hẳn cũng sẽ ủng hộ.”

Mạch thị thể cãi Kỷ Nam Xuyên, đành lòng cam tâm tình nguyện lấy của hồi môn đổi lấy ngân lượng.

Chuyện nàng động đến của hồi môn vẫn Kỷ Thanh Thanh .

Kỷ Thanh Thanh ban đầu còn tức giận, nhưng khi nàng là Thái tử mở tiệm thịt nướng để cướp đoạt việc kinh doanh của Kỷ Vân Đường, trong lòng nàng vạn phần ủng hộ.

, Thái tử kiếm tiền, tương lai cũng một nửa của nàng ?

“Phụ mẫu , nữ nhi đồng ý lấy một nửa của hồi môn cho Thái tử điện hạ, để mở tiệm thịt nướng.”

“Kỷ Vân Đường cái con thôn nữ và Tạ Lưu Tranh cái tên phế vật đó còn thể hợp tác mở tiệm thịt nướng kiếm tiền, nữ nhi tin tưởng với năng lực của phụ và Thái tử điện hạ, tiệm thịt nướng của hai mở , chắc chắn sẽ kiếm nhiều ngân lượng hơn.”

Kỷ Nam Xuyên ha hả, vẻ mặt mãn nguyện : “Vẫn là Thanh Thanh nhà hiểu chuyện, lo lắng cho cha, cha thật nuôi con vô ích.”

Mạch thị cầm cố bộ ba mươi vạn lượng của hồi môn, nàng đưa cho Kỷ Nam Xuyên mười lăm vạn lượng ngân phiếu, một nửa còn đều cất .

Chiều cùng ngày, Kỷ Nam Xuyên tìm thấy Mạch thị, bảo nàng lấy bộ mười lăm vạn lượng ngân phiếu còn cho .

“Thái tử điện hạ chọn vị trí, mua khế đất của cửa hàng , tổng cộng tốn năm mươi vạn lượng ngân lượng.”

“Tiếp theo là tìm thợ mộc đóng bàn ghế và trang trí cửa hàng, nàng đưa cho bổn hầu mười lăm vạn lượng đó, thế là đủ dùng !”

Mạch thị vạn phần , “Hầu gia, ngài mang hết của hồi môn của Thanh Thanh , đến lúc đó chúng một phân tiền cũng lấy , thế đây?”

“Thái tử điện hạ , tiệm thịt nướng ba ngày thể khai trương, một tháng là thể trả ba mươi lăm vạn lượng vốn đầu tư cho , nàng còn lề mề cái gì nữa?”

Kỷ Nam Xuyên xong, cũng màng đến sự phản đối của Mạch thị, trực tiếp cầm lấy mười lăm vạn lượng ngân phiếu mất!

Bất kể Mạch thị lóc phản đối thế nào ở phía , vẫn thờ ơ.

Kỷ Thanh Thanh khi chuyện , tâm trạng cũng trở nên vi diệu.

Vốn tưởng rằng cho một nửa giữ một nửa, cũng coi như hợp lý, ngờ Thái tử lấy hết của hồi môn của nàng ?

Nàng còn xuất giá, của hồi môn mà Mạch thị chuẩn cho nàng còn một xu, đến lúc đó nếu của hồi môn, nàng đối mặt với Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương thế nào?

Loading...