Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 393: Hòa giải

Cập nhật lúc: 2025-08-12 07:25:18
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoa Phi Tuyết hai ngón tay xương xẩu rõ ràng kẹp lấy, múa một đường đao hoa tuyệt .

"Nói , ngươi c.h.ế.t thế nào?"

Kỷ Vân Đường thầm mắng một tiếng "kẻ thích khoe khoang" trong lòng, mặt tủm tỉm : "Thế nhưng, còn c.h.ế.t !"

"Vậy thì do ngươi định đoạt !"

Hoa Phi Tuyết ánh mắt lạnh lẽo, ngân quang trong tay lóe lên, lưỡi d.a.o cong đầu ngón tay vạch thẳng về phía cổ Kỷ Vân Đường.

lúc , tiếng gõ cửa vang lên, tiếng Thu Trúc từ căn phòng bên cạnh vọng tới.

“Hoa tiểu thư, bánh trôi nếp nô tỳ mua về , xin Hoa tiểu thư mở cửa.”

Hoa Phi Tuyết , vội vàng thu lưỡi d.a.o cong trong tay , biểu cảm khôi phục bình thường.

Y liếc Kỷ Vân Đường một cái cảnh cáo, hắng giọng : “Ta , bánh trôi nếp cứ đặt ở trong xe ngựa , ngươi mua cho ít bánh đường đỏ giòn, cái cũng ăn.”

Hai căn phòng sát , y sát cửa, Thu Trúc tự nhiên cho rằng Hoa Phi Tuyết đang ở trong phòng.

Nàng đáp một tiếng, xách bánh trôi nếp xuống lầu!

Khóe miệng Hoa Phi Tuyết khẽ nở nụ tà dị, nhẹ vén vạt áo, lưỡi d.a.o cong bên hông lộ .

Y chằm chằm Kỷ Vân Đường hai giây, khi lật lòng bàn tay, y cầm lưỡi d.a.o cong tấn công về phía Kỷ Vân Đường.

Kỷ Vân Đường nhanh chóng lùi về , nàng lớn tiếng kêu lên: “Ngươi mà bước thêm một bước nữa, tin sẽ gọi nàng ngay, ngươi là nam nhân.”

Hoa Phi Tuyết quả nhiên dừng .

Khóe môi đỏ tươi của y cong lên một nụ giễu cợt: “Tên tiểu hỗn đản, ngươi dám uy h.i.ế.p ? Ngươi nghĩ bổn môn chủ sẽ sợ ?”

Kỷ Vân Đường đối phó với y, suy nghĩ đối sách trong đầu.

Nàng cảm thấy, hôm nay ngoài thật sự xem hoàng lịch, gặp hai kẻ điên đều g.i.ế.c nàng.

Mức độ nguy hiểm của Lạc Phi Chu còn kém xa so với nam nhân mắt .

Nàng quên, khi ở Huyết Vũ Môn, tên nam nhân Huyết Phi Hoa biến thái đến mức nào.

Quan trọng nhất là, trong tay y dường như còn thuốc nổ, thứ thể ở một tổ chức sát thủ bình thường?

Do đó cũng đủ để rõ, tên nam nhân chó má e rằng đơn giản như nàng nghĩ.

“Tiểu hỗn đản, khuôn mặt ngươi trông cũng tệ, ngươi bổn môn chủ nếu lột nó xuống, thêu một bông mẫu đơn lên đó, liệu lắm ?”

Kỷ Vân Đường thầm chửi trong lòng: “Đẹp cái rắm, lột da mặt của ngươi xuống mới là nhất!”

Hoa Phi Tuyết từng bước ép sát, Kỷ Vân Đường cắn chặt răng, nắm một nắm độc dược rắc thẳng mặt y.

“Đồ biến thái, c.h.ế.t !”

Nào ngờ, bộ thuốc bột rắc đều nội lực của Hoa Phi Tuyết chặn bên ngoài.

Y phất tay áo, thuốc bột liền tan biến dấu vết.

“Tên nam nhân phế vật trúng độc của ngươi, ngươi nghĩ bổn môn chủ sẽ mắc cùng một sai lầm ?”

Nam nhân phế vật trong lời y, đương nhiên là chỉ Lạc Phi Chu.

Kỷ Vân Đường lườm một cái, cũng khi ở Huyết Vũ Môn, ai trúng độc của nàng?

Bị nàng đánh mấy bạt tai đến bất tỉnh, bây giờ y thể trơ trẽn lời ?

Quả nhiên, nam nhân càng càng độc.

Đột nhiên, Kỷ Vân Đường nhíu mày, phát hiện điều gì đó đúng.

Y là môn chủ Huyết Vũ Môn đàng hoàng , tại nam giả nữ trang đến Kinh thành, còn đổi tên thành Hoa tiểu thư?

“Hoa tiểu thư…” Kỷ Vân Đường thầm mấy trong lòng, bỗng dưng thấy cái tên chút quen tai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-393-hoa-giai.html.]

Đột nhiên, nàng linh quang chợt lóe, thể tin nổi Huyết Phi Hoa.

“Hoa tiểu thư, chẳng lẽ ngươi chính là Hoa Phi Tuyết, Kỷ Thanh Phong mang về, còn lớn tiếng cưới về nhà đó ?”

Nhận thức , suýt nữa Kỷ Vân Đường rớt cằm.

Nàng cảm thấy hình như phát hiện một bí mật kinh thiên động địa nào đó.

Nếu là đây, nàng lẽ còn gọi Hoa Phi Tuyết một tiếng chị dâu.

bây giờ càng nghĩ, càng thấy quái dị, còn chút buồn .

Kỷ Vân Đường sắc mặt xanh mét của Hoa Phi Tuyết, liền đoán đúng !

Nàng nhướng mày, trực tiếp châm chọc: “Kỷ Thanh Phong cũng đồng tính luyến ái, cưới là một nam nhân ?”

“Chẳng lẽ, là ngươi thích nam nhân, vì tình yêu mà tự nguyện mặc nữ trang Hầu phủ, chỉ để bầu bạn bên cạnh ?”

“Chậc chậc, cái tình yêu c.h.ế.t tiệt , thấy chút cảm động là ?”

Lời đoán của Kỷ Vân Đường càng ngày càng hoang đường, sắc mặt Hoa Phi Tuyết cũng càng ngày càng xanh.

Người nữ nhân trong đầu rốt cuộc đang nghĩ cái gì ?

Y thể nhịn nữa, trực tiếp vỗ một chưởng lên bàn, nội lực mạnh mẽ tràn , cái bàn lập tức vỡ tan thành từng mảnh.

“Câm miệng! Nói thêm một chữ nữa, bổn môn chủ bây giờ sẽ g.i.ế.c ngươi!”

Kỷ Vân Đường quả nhiên ngậm miệng.

Tên điên , nàng thể chọc .

Hoa Phi Tuyết thấy nàng ngoan ngoãn như , ngược chút quen, y khẽ hừ một tiếng: “Đừng tưởng bổn môn chủ , ngươi nãy hạ độc Tề Vương, còn lừa gạt ba mươi vạn lượng bạc.”

“Ngươi xem, nếu tung tin , đầu của ngươi liệu còn giữ ?”

Kỷ Vân Đường cảm thấy tên nam nhân chó má thật sự ngừng nghỉ, y g.i.ế.c thì thoải mái ?

là bệnh hề nhẹ!

Nàng khẽ ho một tiếng, đề nghị với Hoa Phi Tuyết: “Huyết môn chủ, ngươi vì tình yêu… , ngươi hạ , trúng Kỷ Thanh Phong, tự nguyện Vĩnh Ninh Hầu phủ, chắc hẳn cũng khác phận thật của ngươi.”

“Không bằng chúng cứ một giao dịch, bổn Vương phi cứ coi như hôm nay từng gặp ngươi, cũng ngươi là nam nhân. Ngươi cũng từng gặp , từng hạ độc Tề Vương. Chúng cùng giữ bí mật của , hòa bình chung sống, thế nào?”

Hoa Phi Tuyết nhíu mày, dường như đang suy nghĩ đề nghị của nàng, Kỷ Vân Đường vội vàng bổ sung thêm một câu.

“Ngươi thử nghĩ xem, nếu bổn Vương phi c.h.ế.t trong căn phòng , bên ngoài sẽ nghi ngờ ngươi đầu tiên ?”

“Khi đó, phận của ngươi, bí mật của ngươi, chẳng đều sẽ bại lộ ?”

Nghe nàng , Hoa Phi Tuyết cảm thấy dường như chút lý.

Giết nàng mà để lộ phận của , quả thực là bù mất.

Y suy nghĩ một lát : “Được, bổn môn chủ đồng ý với ngươi.”

Kỷ Vân Đường giơ ngón tay cái lên với y: “Huyết môn chủ, , Hoa tiểu thư thật sảng khoái.”

“Vậy chúng cứ quyết định như , ngươi cũng tiết lộ bí mật của , cũng tiết lộ bí mật của ngươi, ngươi tiếp tục Hoa tiểu thư của ngươi, tiếp tục Dạ Vương phi của , chúng cứ như từng gặp mặt.”

“Nếu còn việc gì khác, bổn Vương phi xin phép , hậu hội vô kỳ.”

Kỷ Vân Đường xong, với y, vẫy tay một cái, đó bước ngoài.

Nàng cẩn thận từng chút một, sợ Hoa Phi Tuyết sẽ đánh lén từ phía .

Hoa Phi Tuyết thấy , khẽ hừ một tiếng: “Hừ, bổn môn chủ đồng ý với ngươi, sẽ chuyện bội tín. Đánh lén g.i.ế.c là tác phong của bổn môn chủ, ngươi cứ yên tâm mà .”

Y , lưng Kỷ Vân Đường lập tức thẳng tắp, bước cũng như gió.

Loading...