Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 370: Thu Hoạch Đầy Đặn
Cập nhật lúc: 2025-08-12 01:51:12
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảnh Dương Đế: “!!!”
Ánh mắt rơi chiếc kim dũng lớn, chỉ cảm thấy lòng nhỏ máu.
Chiếc bồn tắm , đặt tên là “Trì Mộng Lý”, ngụ ý là rồng, phi trì trung chi vật.
ngờ, từ khi tìm thợ rèn đúc xong đến giờ, tốn tròn hai năm.
Bản từng dùng qua một nào, cứ thế mà tặng cho Kỷ Vân Đường ư?
Cảnh Dương Đế xót xa là giả, vạn vạn ngờ rằng, Trương công công mà tín nhiệm nhất, thể gây sai sót như .
Hắn chỉ bảo đối phương khiêng năm vạn lượng bạc trắng tới, nào ngờ đối phương lấy năm vạn lượng ngân phiếu, còn cho khiêng cả “Trì Mộng Lý” của tới.
Giờ đây tất cả đều cho rằng, đây là lễ vật ban thưởng cho Kỷ Vân Đường, đòi cũng mở miệng nổi.
Nắm đ.ấ.m tay áo Cảnh Dương Đế siết chặt, gương mặt còn khó coi hơn cả .
“Hì hì, Dạ Vương Phi lòng là .”
Nụ mặt Kỷ Vân Đường càng lớn hơn, dù cố kiềm chế cũng khó che giấu sự phấn khích.
“Vừa lòng, vô cùng lòng, chiếc bồn tắm vặn chứa và Dạ Vương hai .”
“Chỉ cần nghĩ đến mỗi tối đều thể dùng vàng để tắm, giấc mơ cũng trở nên ngọt ngào hơn.”
Cảnh Dương Đế: “…”
Cảnh Dương Đế: “!!!”
Những lời từ miệng Kỷ Vân Đường , nghi ngờ gì nữa chính là g.i.ế.c tru tâm.
Nàng thì vui vẻ , nhưng tim Cảnh Dương Đế như d.a.o cắt xẻo từng chút một.
Lần đầu tiên cảm nhận cái gọi là tim như cắt.
Mạch thị bên cạnh nghiến chặt răng, đôi mắt đỏ ngầu vì đố kỵ!
Hoàng thượng ban thưởng nhiều vật như , theo lý mà đều nên thuộc về Kỷ Tử Hàng mới , ngờ tiện tì cướp mất!
Nàng trong lòng hận bao!
Lại nghĩ đến Ngọc Thanh đạo trưởng nhận mười vạn lượng ngân phiếu, nhưng giải quyết Kỷ Vân Đường, Mạch thị trong lòng càng thêm căm hận!
Ánh mắt ghen tỵ của những xung quanh hề ảnh hưởng đến Kỷ Vân Đường, hôm nay nàng thu hoạch nhiều thứ như , thể là bội thu.
Sau khi kết thúc nghi thức ban thưởng, tiếp theo là cung nhân truyền bữa, nhưng Cảnh Dương Đế căn bản còn tâm trạng ăn uống.
Ánh mắt của luôn vô thức rơi chiếc kim dũng lớn .
Càng , ý nghĩ đoạt càng lớn.
Cảnh Dương Đế sợ thật sự thể kiềm chế, chuyện hợp lý, ngay cả vũ điệu do các vũ nương tỉ mỉ dàn dựng cũng xem, tìm một cái cớ thể khỏe, vội vàng rời tiệc!
Không Cảnh Dương Đế, Kỷ Vân Đường cảm thấy món ăn bàn ăn ngon miệng hơn hẳn!
Nàng ăn uống no đủ xong, liền sai Trần Hổ đến khiêng kim dũng.
Tạ Lưu Tranh sợ Trần Hổ khiêng nổi, cũng sai đến giúp .
Nào ngờ, Trần Hổ dám mặt , vác chiếc kim dũng lớn lên đỉnh đầu, còn xoay tròn tại chỗ ba vòng.
Tạ Lưu Tranh: “…”
Tạ Lưu Tranh: “!!!”
Cảnh tượng quá đỗi chấn động, chỉ cảm thấy bản ngây cả !
Làm gì ai thể dễ dàng khiêng một chiếc bồn tắm nặng như chứ?
Cái còn là vàng ròng đúc thành, trọng lượng thể tưởng tượng .
Lạc Tư Niên thấy Tạ Lưu Tranh vẻ mặt chấn động, liền nhớ cảnh Trần Hổ một khiêng Hàn băng thạch sàng của tam ca , đưa đến Thần Vương phủ lúc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-370-thu-hoach-day-dan.html.]
Khi đó, sự chấn động trong lòng cũng hề kém Tạ Lưu Tranh là bao.
Lạc Tư Niên vỗ vỗ vai Tạ Lưu Tranh, nhỏ giọng : “Đệ cũng thấy đó, tam hoàng tẩu bên nuôi rảnh rỗi, bây giờ là ca ca danh nghĩa của nàng , cuộc sống quá rảnh rỗi ?”
“Nàng tuy là nữ tử, nhưng vô cùng xuất sắc, sợ cách giữa hai càng lúc càng lớn, mặt nàng mà tự ti hổ ?”
Lạc Tư Niên những lời , chỉ là khuyến khích Tạ Lưu Tranh một chút, bảo chút chuyện chính đáng.
Đừng mỗi ngày nhàn rỗi, cầu tiến.
Chàng thở dài một tiếng, trong lòng kỳ thực cũng ôm hy vọng gì, bởi vì những lời như , mặt Tạ Lưu Tranh nhiều !
Đối phương một cũng lọt tai.
Nói thì, Tạ Lưu Tranh còn thông minh hơn , chỉ tiếc là sự thông minh của dùng sai chỗ.
Tạ Lưu Tranh gì, cúi đầu đang nghĩ gì.
Phu thê Tạ Cẩm Vinh đưa Kỷ Vân Đường ngoài cung.
Trước khi rời , nàng tặng đôi Lưu ly trản lộng lẫy cho Tạ Cẩm Vinh và Thái phu nhân.
“Cha, mẫu , con và mẫu thích sưu tầm kỳ trân dị bảo, đôi Lưu ly trản cứ tặng cho và mẫu !”
“Sau nữ nhi tìm thứ hơn, sẽ mang đến phủ cho và mẫu .”
Tạ Cẩm Vinh sờ chiếc Lưu ly trản do Kỷ Vân Đường tặng, yêu thích rời tay.
Sâu trong lòng một cảm giác rằng Kỷ Vân Đường ban vinh dự lớn cho , còn ngoài ý chút… .
Thái phu nhân nắm tay Kỷ Vân Đường, khóe môi hiện lên nụ .
“Đường nhi, Lưu ly trản con tặng chúng xin nhận, con giành Quế quan, cũng thêm vinh quang cho Vinh Quốc Công phủ của chúng , cha con và trong lòng đều vui.”
Kỷ Vân Đường họ thật lòng đối với , trong lòng cảm động, nàng với họ: “mẫu , cha, đợi khi chân A Hạc khỏi hẳn, con sẽ dẫn đến thăm và mẫu .”
Tạ Cẩm Vinh phản ứng nhanh hơn một chút, từ lời Kỷ Vân Đường nắm bắt một thông tin mấu chốt.
“Đường nhi, con Dạ Vương điện hạ sắp khỏi ư?”
Kỷ Vân Đường gật đầu, “Ừm, bây giờ thể xe lăn , chỉ là tình hình Dạ Vương phủ hiện tại , còn dám cho bất kỳ ai , sợ sẽ bất lợi cho .”
Tạ Cẩm Vinh chỉ cần dùng đầu ngón chân nghĩ cũng chuyện Lạc Quân Hạc bại liệt là một âm mưu, tám chín phần là khác mưu hại.
Mà , lẽ ngay trong cung.
Vậy nên truyền ngoài, chính là cách nhất để bảo vệ Lạc Quân Hạc và Kỷ Vân Đường.
“Đường nhi yên tâm, và nương tử con đều kín miệng, chúng tuyệt đối sẽ cho bất cứ ai.”
“Hy vọng Dạ Vương điện hạ, thể sớm ngày dậy.”
Kỷ Vân Đường khóe môi khẽ cong, “Sắp !”
Nàng điều tra tung tích Long Lân Thảo , chính là ở trong hoàng cung Tây Thục Quốc.
Đã phương hướng cụ thể, bây giờ chỉ cần nghĩ cách lấy dược thảo là .
Tạ Cẩm Vinh và Thái phu nhân dõi mắt tiễn Kỷ Vân Đường rời , hai họ cũng trở mã xa.
Vừa lên xe, liền thấy Tạ Lưu Tranh mắt đỏ hoe : “Cha, mẫu , con cùng Vân Đường học ăn.”
Tạ Cẩm Vinh thấy vẻ mặt Tạ Lưu Tranh giống đùa, nhắc nhở: “Con suy nghĩ kỹ , ăn hề dễ , một khi bắt đầu con sẽ còn những ngày tháng nhàn hạ như thế nữa !”
Tạ Lưu Tranh nắm chặt nắm đấm, trịnh trọng : “Con suy nghĩ kỹ , con dựa chính đôi tay để kiếm tiền.”
Hắn nãy thấy Tạ Cẩm Vinh và Thái phu nhân nâng niu chiếc Lưu ly trản do Kỷ Vân Đường tặng, khóe mắt ẩm ướt.
Tạ Lưu Tranh liền nhận , những năm qua khiến phụ - mẫu thất vọng đến nhường nào.
Hắn vẫn chỉ tiêu tiền, từng kiếm về cho gia đình một đồng nào.
Thái phu nhân mặt lộ vẻ mãn nguyện, nàng đưa tay chạm Tạ Lưu Tranh nhưng dám, rụt tay về.
“Tranh nhi, con cuối cùng cũng trưởng thành !”