Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 366: Nữ Tử Học Đường
Cập nhật lúc: 2025-08-11 08:49:49
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mai Trục Vũ xong, Cảnh Dương Đế chỉ cảm thấy vạn phần hổ.
Hắn nâng chén lên để che giấu sự lúng túng của .
Theo ý trong lời của đối phương, các Hoàng thượng của ba nước đều thu phí, nếu chỉ một thu phí, chính là dị loại trong mắt bách tính tứ quốc.
Cảnh Dương Đế quả thực dám nghĩ, đến lúc đó danh tiếng của sẽ nát bươm đến mức nào.
Hắn khẽ ho một tiếng, đặt chén xuống, Mai Trục Vũ, mặt khôi phục vẻ trấn định như .
“Mai quán chủ đừng đa tâm, trẫm chỉ là đang đùa với thôi, hòa bình tứ quốc vẫn cần chúng cùng cố gắng duy trì.”
Mai Trục Vũ nhướng mày, nửa nửa : “Hoàng thượng đây là đổi ý , thu phí thiết kế nữa?”
Cảnh Dương Đế lập tức tỏ thái độ: “Trẫm bao giờ nghĩ đến việc thu phí thiết kế.”
Ánh mắt liếc nhanh sang Lệ Tần, đột nhiên : “Đều là do nãy Lệ Tần đưa ý kiến, khiến trẫm mở tiền lệ thu phí . Phụ nhân chi kiến quả thực hoang đường, trẫm nhất thời hồ đồ, mới sai lời mặt Mai quán chủ.”
“Kỳ thực trong lòng trẫm, so với bất kỳ ai cũng đều mong Đông Thần sớm ngày trở thành cường quốc văn hóa, tứ quốc thể hòa bình lâu dài.”
Tuy vẫn còn một vài tiểu chiến sự ngừng, nhưng đều là xung đột biên giới. Kể từ khi Lạc Quân Hạc đánh bại địch quân, chiến sự lớn hầu như còn xảy nữa.
Đối với Đông Thần quốc mà , đây là kết quả nhất !
Dù hiện tại các võ tướng trướng , một ai thể sánh bằng Lạc Quân Hạc.
Nguyên khí Đông Thần quốc còn triệt để khôi phục, nếu thật sự gây chiến tranh, hậu quả sẽ bất kham thiết tưởng.
Lệ Tần lời Cảnh Dương Đế , suýt nữa thổ huyết.
Nàng ngờ, thời khắc then chốt, dám đổ hết trách nhiệm lên , để gánh tội.
Người đàn ông , quả thực mỗi đều mới tam quan và giới hạn của nàng.
Lệ Tần trong lòng giận là giả, nhưng nàng hiện tại chỉ thể nhẫn khí thôn thanh, để giảm thấp sự tồn tại của .
Cảnh Dương Đế nháy mắt với Trương công công, Trương công công lập tức tâm lĩnh thần hội.
Hắn tiến lên gằn giọng : “Giai đoạn trình bày mộc tác thứ nhất kết thúc , tiếp theo là giai đoạn thứ hai, xin Dạ Vương Phi tiến lên, đề xuất kiến nghị trong lòng với Hoàng thượng.”
“Chú ý, kiến nghị chỉ một cơ hội, xin Dạ Vương Phi nắm giữ thật .”
Kỷ Vân Đường sớm nghĩ kỹ gì, nàng tiến lên giữa sân khấu, giọng bất ti bất kháng.
“Thần cất lên tiếng vì nữ giới, từ cổ chí kim độ khó sách của nữ tử đều khá lớn, nam tử thể học đường mà nữ tử thì .”
“Thần mong Hoàng thượng thể khai sáng nữ tử học đường, trong phạm vi quốc tu kiến thư trai, cung cấp cho nhiều nữ tử hơn để sách.”
Cảnh Dương Đế mi tâm nhảy một cái, phản ứng đầu tiên của chính là, khai thiết nữ tử học đường trong phạm vi quốc, tốn bao nhiêu bạc đây?
Hơn nữa, đây còn tính đến chi phí mời phu tử và mua sách.
Nếu tất cả đều lấy từ quốc khố, ít nhất quốc khố còn trống một nửa.
Cảnh Dương Đế nghĩ đến đây, liền cảm thấy tim đang rỉ máu, nhíu mày : “Nữ tử vô tài tiện thị đức, tương lai các nàng đều sẽ gả hậu trạch nội viện, tướng phu giáo tử, nhiều sách như ích gì?”
“Dạ Vương Phi, trẫm cho nàng một cơ hội, nàng hãy đề xuất một kiến nghị hợp lý !”
Kỷ Vân Đường mắt khẽ híp , trầm giọng : “Hoàng thượng nãy cũng , mong Đông Thần quốc thể sớm ngày trở thành cường quốc văn hóa, kiến nghị của thần tính là quá đáng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-366-nu-tu-hoc-duong.html.]
“Triều đại chỉ nam tử, mà còn nữ tử. Nam tử việc thì nữ tử hẳn , nhiều trong các nàng chỉ là thiếu một cơ hội học tập.”
“Chỉ cần Hoàng thượng thể cho các nàng cơ hội , tin rằng sẽ thêm nhiều nữ tử lên báo hiếu tổ quốc, vì quốc gia mà cống hiến chút sức mọn.”
Trình Như Sơn tán thưởng Kỷ Vân Đường một cái, : “Lão phu thấy đề nghị của Dạ Vương Phi tệ, từ hai mươi năm , viện trưởng khóa của Hoàng Gia Học Viện phá lệ chiêu thu nữ tử nhập học, chẳng qua chỉ giới hạn ở thế gia quý tộc, còn nhập học hình thức thi cử, độ khó khá cao.”
“Thế gia tiểu thư thể sách, bình dân phổ thông tại thể?”
“Lão phu cho rằng vẫn nên phá bỏ thành kiến, cho nhiều nữ tử sách một cơ hội học tập.”
“Một thế hệ ảnh hưởng một thế hệ, phụ - mẫu văn hóa, con cái mà họ sinh , tố dưỡng văn hóa tự nhiên cũng sẽ cao hơn ít. Trẻ con năng lực học tập mạnh hơn, quốc gia lo gì hưng thịnh phồn vinh?”
Trình Như Sơn với tư cách là Sơn trưởng của Hoàng Gia Học Viện, vốn dĩ kính trọng, giờ đây lời của càng gây ít cộng hưởng.
Bọn họ nhao nhao khuyên nhủ Cảnh Dương Đế, khai sáng nữ tử học đường, cho nữ tử một cơ hội cầu học.
Cảnh Dương Đế đẩy thế khó xử, tự nhiên cưỡi hổ khó xuống, sự bất đắc dĩ chỉ thể đồng ý.
“Vậy thì tiên hãy khai thiết nữ tử học đường ở huyện Bình An, huyện Thất Lí và huyện Đào Nguyên gần đây nhất, mỗi huyện hai cái, tạm thời xem xét hiệu quả nhập học. Nếu hiệu quả thì sẽ khuếch trương ngoài, chuyện giao cho Công bộ Thượng thư !”
Hoàng hậu dậy : “Hoàng thượng còn quên một chuyện, nữ tử học đường nếu khai thiết, còn dùng tên Dạ Vương Phi để mệnh danh nữa chứ.”
“Theo thần thấy, chi bằng đều lấy tên là Vân Đường Thư Viện !”
Học đường đều khai thiết , một cái tên là gì, Cảnh Dương Đế tự nhiên liền đồng ý.
“Vậy cứ theo lời Hoàng hậu !”
Kỷ Vân Đường , một huyện khai thiết hai nữ tử học đường, đây là nhượng bộ lớn nhất mà Cảnh Dương Đế thể !
Nàng tự nhiên sẽ dám đằng chân lân đằng đầu nữa.
Tưởng chừng tiết mục thứ hai cứ thế qua , tiếp theo hẳn là nghi thức ban thưởng !
Trong lòng Kỷ Vân Đường tràn đầy mong chờ…
Chẳng ngờ, một thị vệ vội vã chạy đến bẩm báo: “Khải bẩm Hoàng thượng, bên ngoài một đạo sĩ của Bạch Vân Quan đến, rằng thấy một đoàn hắc vụ ngưng tụ hoàng cung, e rằng yêu vật tác quái nơi đây, cung để Hoàng thượng thu yêu.”
Cảnh Dương Đế , trong lòng tức thì kinh hãi, ngài tiên ngẩng đầu trời, quả nhiên thấy phía đỉnh đầu ngưng kết một đoàn hắc vụ.
Một trận gió lạnh thổi đến, lá khô bay lượn trong trung, từng đàn quạ đen lượn lờ bầu trời, phát âm thanh chói tai.
Bầu trời vốn quang đãng bỗng chốc tối sầm , ánh dương đàn quạ đen che khuất bên ngoài, che kín cả bầu trời.
Cảnh Dương Đế vốn tin chuyện quỷ thần, nay thấy cảnh tượng quỷ dị như , ngài còn bận tâm gì khác, vội vàng : “Mau, mau mời đạo trưởng Bạch Vân Quan đây.”
Mạnh thị và Kỷ Nam Xuyên liếc , đều thấy ý đắc ý trong mắt đối phương.
Bên bờ Thái Dịch Trì, lòng hoang mang.
Kỷ Vân Đường bĩu môi, đây chẳng chỉ là một đám mây đen bình thường đến thể bình thường hơn ?
Yêu ma quỷ quái gì mà cũng nhảy cả ?
Nàng ngẩng đầu đàn quạ trời, chóp mũi mơ hồ ngửi thấy một mùi m.á.u tanh nhàn nhạt trong khí, gió thổi liền tan biến!
Kỷ Vân Đường lạnh một tiếng, “Hề hề, thú vị đấy.”
Đoán chừng lát nữa trò để xem !