Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 359: Sủng Thê

Cập nhật lúc: 2025-08-11 07:29:25
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một nữ tử khác cũng : “Hà Nhi cũng nỡ Thái tử điện hạ ~”

Lạc Cảnh Thâm eo các nàng mỗi sờ một cái, phóng đãng.

“Đương nhiên sẽ đến, Hương Nhi và Hà Nhi chính là tâm đầu nhục cốt của , thời gian sẽ đến thăm các ngươi.”

Lời dứt, một viên đá từ bay tới, thẳng tắp nện trán Lạc Cảnh Thâm.

Khiến hai mỹ nhân trong lòng hoa dung thất sắc, liên tục thét chói tai.

Hương Nhi về phía , kinh hô một tiếng: “A, điện hạ, đầu của hình như sưng lên một cục.”

Lạc Cảnh Thâm đưa tay sờ trán , quả nhiên sờ thấy một cục u lồi lên.

Hắn đau đến “sì” một tiếng: “Đáng chết, kẻ nào dám đánh lén ?”

Lạc Cảnh Thâm quanh một vòng, hề phát hiện bất kỳ kẻ khả nghi nào, khỏi dấy lên nghi hoặc.

Kinh thành trọng địa, kẻ dám đánh lén đường phố, tự cho rằng còn sinh .

Chẳng lẽ, là ngoài ý ?

Lạc Cảnh Thâm thu hồi tầm mắt, cáo biệt hai mỹ nhân xong, chuẩn lên xe ngựa rời .

Một chân đặt lên bậc xe, một viên đá từ bay tới, nữa nện trán .

Hắn trực tiếp dọa đến lăn đất.

Quay đầu , ai.

Lạc Cảnh Thâm tay ôm trán, đại nộ : “Kẻ nào dám đánh lén , bản lĩnh thì đây, trốn lưng tính là hùng hảo hán gì.”

Hắn bây giờ cơ bản thể xác định, là đang cố ý trêu chọc .

Đối phương võ công cao b.ắ.n chuẩn, nếu kẻ đó thật sự mạng , thì sẽ dùng đá, mà là lợi khí khác !

mà, Lạc Cảnh Thâm hiểu, như , rốt cuộc ý nghĩa ở ?

Kỷ Vân Đường cũng một loạt thao tác cho chấn động!

Nàng vẫn luôn chằm chằm xe ngựa của Lạc Quân Hạc, tận mắt thấy viên đá từ trong xe ngựa bay , đó nện về phía Lạc Cảnh Thâm.

Hắn nện xong hai viên đá, liền còn động tĩnh gì nữa.

Kỷ Vân Đường trong lòng kinh ngạc là giả dối.

Bởi vì trong ấn tượng của nàng, Lạc Quân Hạc sẽ chuyện ấu trĩ như .

Trần Hổ trong xe ngựa đều ngớ , hỏi: “Vương gia, ngài về phủ mà đợi ở cửa Thiên Hương Lâu gần một canh giờ, chỉ để dùng ná b.ắ.n Thái tử điện hạ ?”

Lạc Quân Hạc rũ mắt, sắc mặt trầm: “Hắn ức h.i.ế.p Vương phi của bổn Vương, bổn Vương thu chút lợi tức , vấn đề gì ?”

Lời , Trần Hổ lập tức nịnh nọt : “Không vấn đề vấn đề, Vương gia ngài gì cũng đều đúng cả.”

“Thái tử điện hạ tệ hại như , ngài đánh chỉ là trút giận cho Vương phi, mà còn là trút giận cho những cô nương hại, Vương gia ngài thật sự quá minh !”

Lạc Quân Hạc liếc một cái, đôi mắt đào hoa khẽ híp: “Chú ý lời của ngươi, bổn Vương chỉ trút giận cho một Vương phi.”

“Các nữ tử khác, liên quan gì đến bổn Vương?”

Trần Hổ ngượng ngùng xoa xoa mũi, cảm thấy hình như sai lời !

Hắn vội vàng : “Thuộc hạ miệng lưỡi vụng về, Vương gia đừng tức giận.”

Trần Hổ suy nghĩ kỹ một chút, liền hiểu vì Lạc Quân Hạc như !

Nói trắng , trút giận cho Kỷ Vân Đường chỉ là một khía cạnh.

Quan trọng hơn, gì đó cho Kỷ Vân Đường.

Hôm nay Lạc Cảnh Thâm ở Thương Lãng Thi Thoại gây khó dễ cho Kỷ Vân Đường như thế nào, bọn họ ở lầu đều mắt chứng kiến.

Khi đó, sắc mặt của Lạc Quân Hạc vô cùng khó coi, tỏa khí tức lạnh lẽo khiến sống chớ gần.

Chỉ là, lúc đó , thể gì, chỉ thể sống c.h.ế.t kiềm chế cảm xúc của .

Đợi khi cuộc tỷ thí kết thúc, tự nhiên cũng cần nhẫn nhịn nữa!

Kỷ Vân Đường cho Lạc Quân Hạc sử dụng nội lực, liền sử dụng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-359-sung-the.html.]

Ngay cả khi lựa chọn cây ná đơn giản nhất, thì cũng để Lạc Cảnh Thâm trả một cái giá nào đó.

Lạc Quân Hạc môi mỏng mím chặt, cúi đầu đôi tay của , khóe môi tràn một nụ khổ bất lực.

Không đủ a, bảo vệ nàng vẫn còn xa mới đủ.

Hắn bao thể cùng Kỷ Vân Đường kề vai sát cánh chiến đấu.

Chỉ tiếc, vẫn là mơ ước xa vời.

Lạc Quân Hạc đau khổ nhắm mắt , dặn dò: “Thời khắc còn sớm nữa, về phủ thôi!”

Trần Hổ ứng tiếng, liền ngoài bắt đầu đánh xe ngựa.

Khi ngang qua một quán tào phớ, Lạc Quân Hạc mùi hương từ bên ngoài bay tới thu hút!

Hắn ngón tay gõ gõ cửa sổ : “Trần Hổ, Vương phi thích ăn tào phớ, ngươi mua hai phần về.”

“Nhớ kỹ, là mặn ngọt, cho nhiều hành hoa, dầu ớt và vừng một chút, bớt dưa muối .”

“Được ! Thuộc hạ đây mua ngay.” Trần Hổ vui vẻ đáp , hề chút sốt ruột nào.

Hắn chỉ cảm thấy Lạc Quân Hạc bây giờ, ngày càng sức sống hơn !

Hắn yêu, cũng học cách quan tâm khác, còn là Dạ Vương giường, một lòng cầu c.h.ế.t nữa !

Trần Hổ dõi theo những đổi của Lạc Quân Hạc, quy tất cả những điều đó cho sự thần kỳ trong y thuật của Kỷ Vân Đường, trong lòng càng thêm sùng bái và cung kính hai .

Xe ngựa phía dừng , xe ngựa phía đương nhiên cũng dừng theo!

Vương Sinh bẩm báo: “Khải bẩm Vương phi, xe ngựa của Vương gia dừng !”

Kỷ Vân Đường thản nhiên đáp: “Ừm, cứ theo bọn họ là , bọn họ dừng thì chúng cũng dừng.”

Tưởng chừng chỉ là chuyện bình thường, nhưng điều Kỷ Vân Đường ngờ tới là xe ngựa của Lạc Quân Hạc đó dừng hẳn mười bảy .

Mười bảy , đều cho Trần Hổ mua đồ ăn ở các quán ăn bên đường.

Kỷ Vân Đường gần như tê liệt!

Nàng cảm giác cứ tiếp tục mua như , Lạc Quân Hạc sẽ dọn sạch các quán ăn ven đường mất!

Vấn đề là, đói đến mức đó ?

Nàng hình như bao giờ để thiếu một bữa ăn nào, mà ăn mãi cũng béo lên.

Đột nhiên, Kỷ Vân Đường chợt lóe lên một ý nghĩ, nàng sực nhớ điều gì đó.

“Vương Sinh, ngươi xem món ăn bổn Vương phi quá khó ăn, Vương gia ăn quen, nhưng ngại tiện với , cho nên mới chạy ngoài để Trần Hổ mua đồ ăn ?”

Khóe miệng Vương Sinh giật giật, khá bất đắc dĩ : “Vương phi, thể nghi ngờ khẩu vị của Vương gia vấn đề, nhưng tuyệt đối thể nghi ngờ tài nấu nướng của .”

“Tài nấu nướng của , là thứ thuộc hạ từng thấy ai hơn, điểm ai thể sánh bằng.”

Kỷ Vân Đường thắc mắc: “Vậy ngươi mua nhiều đồ ăn như gì?”

Đầu óc Vương Sinh cũng khá linh hoạt, quan sát các quán ăn đó, lập tức hiểu .

“Vương phi, thử nghĩ xem, Trần Hổ đại ca mua những gì?”

“Đậu phụ não, móng lạc đà, bánh dầu thịt, tôm tía tô, những thứ chẳng đều là món Vương phi thường ngày yêu thích ?”

“Thuộc hạ còn thường xuyên Đào Chi nhắc đến.”

Kỷ Vân Đường: “…”

Kỷ Vân Đường: “!!!”

Nàng suy nghĩ kỹ , quả nhiên là như .

Lạc Quân Hạc thể nhớ rõ sở thích của nàng, Kỷ Vân Đường trong lòng ngọt ngào.

Có lẽ đây chính là niềm vui của việc nuôi dưỡng một phu quân .

Tuy nhiên, trọng tâm của Kỷ Vân Đường rõ ràng lệch một chút.

Trong mắt nàng bừng lên ngọn lửa tò mò, “Vương Sinh, Đào Chi ngay cả chuyện cũng với ngươi , hai các ngươi vẻ quan hệ tồi nhỉ?”

Mặt Vương Sinh lập tức đỏ bừng, ấp úng : “Quan… quan hệ cũng tạm , chủ… chủ yếu là Đào Chi cô nương nàng khá quan tâm thuộc hạ…”

Loading...