Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 328: Nghi ngờ thân phận
Cập nhật lúc: 2025-08-11 00:26:21
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghĩ đến đây, Tạ Lưu Tranh vội vàng : “Vân Đường , Dạ Vương điện hạ là một kiêu ngạo như , từ chối như thế e là cho lắm?”
“Hay là cứ về cùng Trần Hổ , cùng Dạ Vương điện hạ dùng bữa , đợi ở Vương phủ lâu !”
“Hôm nay ba vòng thi đều giành hạng nhất, lẽ nên chia sẻ tin cho , chắc hẳn sẽ vui.”
Kỷ Vân Đường nhướng mày, mỉm duyên dáng : “Những thứ đều quan trọng, quan trọng là ăn bữa thịnh soạn của Thực Đỉnh Lâu, đây là trưởng hứa với mà.”
Tạ Lưu Tranh: “…”
Vấn đề là, cho một trăm lá gan, cũng dám!
Lạc Quân Hạc lệnh , còn đích phái Trần Hổ đến đón nàng, nếu thật sự đưa Kỷ Vân Đường , hậu quả thể tưởng tượng …
Tạ Lưu Tranh thực sự sợ vị phu lạnh lùng sẽ cho một kiếm.
Chuyện của hai bọn họ, thật sự dám xen .
Nghĩ đến đây, Tạ Lưu Tranh linh cơ khẽ động, bèn bừa bãi tìm một cái cớ.
“Vân Đường , trưởng đột nhiên nhớ , còn chút việc gấp cần xử lý, hôm nay e là thể mời ăn bữa thịnh soạn !”
“Đợi thi xong, trưởng sẽ mời đến Thực Đỉnh Lâu ăn bữa thịnh soạn, tiện thể gọi cả Cửu công chúa các nàng đến cùng ăn mừng cho , bây giờ mau chóng về cùng Trần Hổ , đừng để Dạ Vương điện hạ đợi sốt ruột!”
Hắn xong, cũng đợi Kỷ Vân Đường đồng ý, nhấc chân liền chạy mất!
Kỷ Vân Đường: “…”
Nếu nàng nhớ nhầm, Lạc Quân Hạc gặp Tạ Lưu Tranh, còn gọi một tiếng đại cữu ca chứ?
Hắn cần sợ Lạc Quân Hạc đến thế ?
Kỷ Vân Đường bình thường quen Tạ Lưu Tranh dáng vẻ sợ thiên hạ loạn, giờ phút thấy chạy còn nhanh hơn thỏ, biểu cảm của nàng chút khó tả.
nàng rằng, Lạc Quân Hạc chỉ khi ở mặt nàng, mới thu liễm sự sắc bén, để lộ mặt ôn nhu và chu đáo nhất.
Đối với khác mà , dù chỉ vô hình trung để lộ một chút khí thế, cũng sẽ khiến cảm thấy áp lực đáng sợ.
Hơn nữa, việc quanh năm chinh chiến sa trường, giữa hai hàng lông mày toát lên vẻ sắc bén, sát khí càng mạnh mẽ hơn!
Khí thế một khi bùng phát, sẽ khiến tự chủ mà nảy sinh lòng kính sợ, nhịn thần phục .
Đây cũng là lý do vì Tạ Lưu Tranh sợ Lạc Quân Hạc.
Hắn tuy quan hệ với Lạc Tư Niên, nhưng chút giao thiệp nào với Lạc Quân Hạc.
Nếu vì quen Kỷ Vân Đường, e là cả đời cũng sẽ cơ hội kết giao với Lạc Quân Hạc.
Huống chi là để đối phương gọi là đại cữu ca!
Kỷ Vân Đường suy nghĩ của Tạ Lưu Tranh, lúc chạy mất, nàng cũng thể đến Thực Đỉnh Lâu nữa.
Nàng Trần Hổ đang ngây bên cạnh.
“Ngươi ngẩn ngơ cái gì? Nếu mau qua kéo, xe ngựa khi tự chạy mất đấy!”
Giọng của Kỷ Vân Đường kéo Trần Hổ trở về với thực tại.
Hắn hồn , đầu , quả nhiên thấy một chiếc xe ngựa màu đen thoát khỏi dây cương, đang định lao về phía .
Trần Hổ thầm nghĩ , Vương gia vẫn còn ở trong đó!
Nếu chiếc xe ngựa thực sự lao ngoài và tông , hậu quả sẽ thể tưởng tượng .
Hắn phản ứng liền tiến lên kéo dây cương, nhưng đúng lúc , một viên đá từ bay tới, vặn trúng m.ô.n.g con ngựa.
Con ngựa đau đớn, phát một tiếng hí vang trời, lập tức kinh hãi.
Nó giương vó định lao thẳng giữa phố.
Thật trùng hợp, giữa đường phố từ lúc nào xuất hiện một cô bé bốn năm tuổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-328-nghi-ngo-than-phan.html.]
Cô bé mặc váy hồng, tay còn cầm một cây kẹo hồ lô.
Nhìn chiếc xe ngựa đen đột nhiên xuất hiện, nàng bé sợ đến tái mặt, cây kẹo hồ lô trong tay càng vì quá sợ hãi mà rơi xuống đất, dính đầy bụi bẩn.
Những ở hai bên đường thấy , như chim sợ cành cong, bắt đầu né tránh tứ phía.
Không một ai dám tiến lên cứu cô bé.
Kỷ Vân Đường thấy cảnh , ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lẽo.
Nàng lướt lên , hình nhoáng một cái, thể nhỏ nhắn linh động như mũi tên b.ắ.n , thẳng tắp lao về phía cô bé, ôm lấy nàng lòng.
Thấy xe ngựa sắp lao tới, Kỷ Vân Đường liền lăn một vòng tại chỗ, đưa cô bé thoát khỏi phía xe ngựa.
Mành xe gió thổi tung, Kỷ Vân Đường liếc mắt thấy bóng dáng quen thuộc mặc y phục đen trong xe ngựa.
Mặc dù đeo mặt nạ, nhưng Kỷ Vân Đường vẫn nhận Lạc Quân Hạc ngay lập tức.
Trong lòng nàng chấn động, hiểu ở đây?
Chẳng lẽ, vẫn luôn đợi trong xe ngựa ?
lúc , rõ ràng lúc nghĩ đến những chuyện đó, con ngựa đau đớn một nữa kinh hãi, liên tục húc đổ mấy sạp hàng bên đường.
Cảnh tượng nhất thời mất kiểm soát, tốc độ của ngựa quá nhanh, Trần Hổ nhiều cố gắng kéo nhưng giữ .
Kỷ Vân Đường trong lòng sốt ruột, nàng lập tức đặt cô bé trong lòng xuống, thể như mũi tên rời cung nữa lao .
Đợi đến khi cách gần hơn một chút, nàng trực tiếp lấy từ gian hai cây ngân châm, nhắm chuẩn huyệt đạo của con ngựa, phóng về phía cơ thể nó.
Hai mũi ngân châm, một mũi trúng đích.
Con ngựa mất kiểm soát lập tức yên tĩnh , nguyên tại chỗ động đậy.
Trần Hổ lập tức chạy tới nắm lấy dây cương ngựa, thở hổn hển hỏi: “Vương phi, chứ?”
“Ta .” Kỷ Vân Đường lắc đầu, nàng liếc xe ngựa một cái, hỏi Lạc Quân Hạc bên trong , nhưng xét thấy ở đây đông mắt tạp, nàng vẫn nhịn !
Kỷ Vân Đường Trần Hổ, từ thắt lưng tháo xuống một chiếc túi nặng trịch ném cho .
“Số bạc , ngươi cầm bồi thường tổn thất cho mấy chủ quán , xem bọn họ húc hỏng bao nhiêu đồ, Dạ Vương phủ sẽ bồi thường bộ.”
“Ngoài , ngươi hãy kiểm tra xem mã xa thương tổn đường nào , nếu , hãy bồi thường cả phí thuốc thang cho họ!”
“Vâng, Vương Phi.” Trần Hổ cầm lấy cái túi tiền đáp một tiếng, liếc mã xa, khóe miệng như gì đó nhưng thôi.
Kỷ Vân Đường gì, nàng khẽ mỉm : “Ngươi cứ yên tâm , ở đây lo.”
Lòng Trần Hổ lập tức an định trở .
Hắn tuy đầu óc thông minh, nhưng cũng hiểu hàm ý trong lời của Kỷ Vân Đường.
Hắn đối phương như , phần nhiều là phát hiện Lạc Quân Hạc đang ở mã xa.
Có Kỷ Vân Đường ở đây, tảng đá lớn trong lòng Trần Hổ cũng rơi xuống.
Hắn lập tức cung kính : “Thuộc hạ xin kiểm kê bồi thường ngay, Vương Phi xin chờ một lát tại đây.”
Sau khi Trần Hổ rời , Kỷ Vân Đường kéo mã xa, định dừng ở nơi vắng bên đường.
“Đâm khác ngươi định bỏ ư?”
Lúc , một giọng quen thuộc mang theo vẻ tức giận truyền đến.
Kỷ Vân Đường , phát hiện tới chính là Kỷ Tử Hàng, bên cạnh còn vài gia đinh võ công.
Một đoàn vẻ mặt hung thần ác sát.
Kỷ Vân Đường nheo mắt , còn kịp gì, Kỷ Tử Hàng dẫn chặn đường nàng.
Hắn mặt đầy âm trầm chằm chằm Kỷ Vân Đường, dùng ngữ khí vô cùng khẳng định với nàng: “Ngươi căn bản Kỷ Vân Đường.”