Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 326: Luật pháp lật đổ nhận thức
Cập nhật lúc: 2025-08-11 00:26:03
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nén nhang cháy quá nửa, thấy chỉ còn một đoạn ngắn nữa là cháy hết, mà Kỷ Vân Đường vẫn nộp bài.
Mai Trúc Vũ cầm một xấp tuyên chỉ mà các thí sinh nộp, ghé tai Trình Như Sơn :
“Trình Sơn trưởng, xem Dạ Vương phi , vòng luật pháp nàng nộp bài chậm thế?”
“Trước đây nàng đều là nhanh nhất ?”
Trình Như Sơn lắc đầu: “Lão phu cũng , lẽ lát nữa nàng cho chúng một bất ngờ chăng!”
“Dù thời gian cũng đến, chúng cứ yên tâm chờ đợi.”
Vòng , Kỷ Vân Đường nộp bài chậm, nàng ngừng sửa chữa, thiện luật pháp tuyên chỉ.
Cho đến khi quan giám khảo hô hết giờ, nàng mới bắt đầu nộp bài.
Mai Trúc Vũ khi thấy bài của Kỷ Vân Đường, cả kinh ngạc đến ngây dại!
Người khác đều chỉ hai ba điều luật là kết thúc, Giang Vân Hành nhiều hơn một chút thì năm điều.
Kỷ Vân Đường trọn vẹn mười điều.
Nàng kín ba tờ tuyên chỉ, nội dung dày đặc mà rõ ràng, và đều dùng những lời lẽ trực tiếp nhất, khiến chỉ cần qua là thể hiểu ngay.
Mai Trúc Vũ khi xong, vô cùng chấn động.
Bởi vì điều lật đổ nhận thức của về luật pháp.
Hệ thống luật pháp của triều đại nhiều, trong đó nổi tiếng nhất là “Triều Điển Lệnh” do tiên hoàng sai quan chức Hình Bộ cùng biên soạn, vẫn sử dụng cho đến nay.
luật pháp Kỷ Vân Đường , giống bất kỳ điều nào “Triều Điển Lệnh”.
Cứ như là, nàng tự biên soạn một bộ luật pháp mới.
“Kẻ cố ý gây nguy hiểm cho an của khác, g.i.ế.c , thương, h.i.ế.p dâm, ngược đãi, cướp bóc, giam cầm, buôn bán trẻ em phụ nữ, nên phạt tiền bồi thường cho hại và kết án tù.”
“Kẻ tình tiết nghiêm trọng công khai xin , hại tha thứ, bồi thường tương ứng, kẻ g.i.ế.c trực tiếp phán tử hình.”
“Kẻ cố ý buôn bán hàng hóa độc hại, hàng giả, hàng kém chất lượng, phá hoại vật giá kinh thành, gây rối loạn an thị trường, chiếm đoạt đất đai, tài sản của khác một cách phi pháp, nên phạt tiền tương ứng và kết án tù, kẻ tình tiết nghiêm trọng sẽ trục xuất khỏi kinh thành, cả đời thương nhân.”
“Quan tham ô hối lộ, lạm dụng chức quyền, tắc trách, nên bãi miễn chức quan, nộp phạt, vĩnh viễn trọng dụng, kẻ nghiêm trọng sẽ tịch biên gia sản lưu đày ba nghìn dặm.”
“…”
Mai Trúc Vũ từng điều từng điều xem qua, cả phấn khích chút phức tạp.
Những điều Kỷ Vân Đường , là những điều họ bao giờ nghĩ tới.
thể nhận , mỗi điều nàng đều đang vì bách tính bình dân mà suy nghĩ, giúp họ tranh thủ nhiều lợi ích hơn.
Mai Trúc Vũ thể bội phục tấm lòng của Kỷ Vân Đường, từ tận đáy lòng cảm thấy, nếu Kỷ Vân Đường là một nam tử, chừng nàng sẽ một phen nên đại sự trong triều chính.
Bất kể những gì nàng chấp nhận , nhưng tầm tư tưởng , là điều mà nhiều nam tử thể đạt tới.
Chỉ riêng điểm , nàng xứng đáng một trăm điểm.
Mai Trúc Vũ nhấc bút lông lên, cho Kỷ Vân Đường điểm tuyệt đối, nhưng Trình Như Sơn ấn tay .
Y : “Mai Quán chủ đừng vội, vì vòng tỷ thí liên quan mật thiết đến luật pháp Đông Thần Quốc, chi bằng chúng hãy mời ba vị Vương gia mặt ở đây thưởng thức một phen, xem họ nhận định gì về luật pháp mà Dạ Vương phi ?”
“Như đến lúc đó, bất luận tiếp nhận , bọn họ đều thể giao phó với Hoàng thượng, ngươi thấy ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-326-luat-phap-lat-do-nhan-thuc.html.]
Mai Trục Vũ chỉ suy nghĩ một chút, liền hiểu ý của Trình Như Sơn.
Sở dĩ vòng thi luật pháp đổi đề bài, cho phép thí sinh bộ luật mà bản tâm đắc nhất, trắng là Cảnh Dương Đế cất giấu tư tâm.
Một mặt, ngài thấy bộ 《Triều Điển Lệnh》 do Tiên Hoàng tìm Hình Bộ biên soạn quá cũ kỹ, một điều khoản dần dần trở nên còn thích hợp!
Vì , Cảnh Dương Đế mượn cuộc thi luật pháp để tập hợp ý kiến rộng rãi, để những thí sinh học thức, tu dưỡng giúp ngài thiện chế độ của 《Triều Điển Lệnh》.
Mặt khác, Cảnh Dương Đế xem trong các thí sinh , ai là thiên về phía Hoàng thất, giúp Hoàng thất bày mưu tính kế.
Lại những ai là thực sự lập trường của dân chúng trăm họ, giúp họ giành lấy lợi ích.
Bách tính lợi, tự nhiên sẽ một bộ phận quan mất lợi ích của .
Trong lòng Cảnh Dương Đế một cán cân để cân bằng mối quan hệ giữa hai bên .
Điều ngài đơn giản, để bách tính lợi quá nhiều, đồng thời cũng để triều đình tổn thất quá nhiều lợi ích.
Như cả hai bên đều thể trung thành với ngài, trung thành với Hoàng thất Đông Thần lâu dài.
Mà bộ luật do các thí sinh , là thứ thể trực tiếp suy nghĩ trong lòng mỗi bọn họ nhất.
Đồng thời, cũng sẽ khiến Cảnh Dương Đế sớm dự đoán trung thành với Hoàng thất .
Dưới sự gia trì của hai yếu tố , cuộc thi luật pháp chỉ đơn thuần là so luật pháp, mà là so xem ai trung thành với Hoàng thất hơn.
Bộ luật mà Kỷ Vân Đường , chỗ nào cũng thiên về bách tính.
Nếu Mai Trục Vũ cho nàng điểm tuyệt đối, chắc chắn sẽ đắc tội Thái tử và Tề Vương cùng những khác, từ đó tổn hại lợi ích của Hoàng thất.
Cho nên, về cơ bản mà , việc giao cơ hội chấm điểm ưu tiên cho ba vị Vương gia mặt tại đây, là quyết định sáng suốt nhất.
Nghĩ đến đây, Mai Trục Vũ đặt bút lông xuống, giao bài thi trong tay cho Lạc Cảnh Thâm.
“Thái tử điện hạ, là luật pháp của Đông Thần, vẫn là ngài tự xem xét là thích hợp nhất.”
Lạc Cảnh Thâm cũng khách khí, trực tiếp cầm lấy bài thi của Kỷ Vân Đường.
Khi lướt qua, liền nổi giận, dậy đập mạnh bàn :
“Ngông cuồng! Đây đúng là một lũ hồ ngôn loạn ngữ, cô còn bao giờ thấy thứ gì phản lẽ thường đến thế!”
“Dân chủ vận mệnh, bách tính chủ trương nhân quyền, những thứ là cái thá gì, nàng quả thực coi triều đình của gì!”
Lạc Phi Chu , cầm bài thi từ tay qua xem một lượt.
Xem xong khẩy: “Chẳng lẽ Thái tử điện hạ thấy, ý tưởng của Tam hoàng tẩu đặc biệt ?”
“Luật pháp triều còn nhiều điều cần cải thiện, những thứ nàng tuy là năng bạo dạn, nhưng bản vương cảm thấy là thể thực thi.”
Lạc Cảnh Thâm Lạc Phi Chu đang cố ý đối đầu với , đè xuống cơn giận trong mắt : “Chẳng lẽ Ngũ cho rằng phụ hoàng sẽ đồng ý ?”
Lạc Phi Chu nhún vai, “Ai mà , đây chỉ là khảo hạch bình thường thôi, ai cũng thể bày tỏ ý kiến của , qua qua vẫn là ẩn , Thái tử điện hạ cần giận đến thế?”
“Nếu thấy Tam hoàng tẩu , cứ cho nàng điểm thấp là , nhưng bản vương thấy những thứ nàng thú vị, nghĩ rằng bách tính hẳn sẽ ủng hộ, nguyện ý cho nàng chín mươi chín điểm.”
Lời của Lạc Phi Chu nhắc nhở Lạc Cảnh Thâm.
Điều khiến nhận một chuyện nghiêm trọng, đó là Trữ quân, thể để mất dân tâm.
Trong lòng tuy xem thường bình dân bách tính, nhưng Lạc Cảnh Thâm cũng hiểu, bình dân bách tính vẻ đáng kể, nhưng sức mạnh khi tụ thì vô cùng mạnh mẽ.