Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 309: Gặp lại

Cập nhật lúc: 2025-08-09 14:33:50
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Kỷ Vân Đường và Vương Sinh đến Thiên Thu Lâu, nàng đầu tiên trải nghiệm thế nào là cảnh đông như trẩy hội.

Nhìn một lượt, là những cái đầu đen nghịt nhấp nhô, dày đặc như thủy triều.

Thiên Thu Lâu chia thành nội trường và ngoại trường, nội trường chỉ cho phép giám khảo, học tử báo danh và những phận đặc biệt .

Còn ngoại trường thì bộ là dân chúng đến xem náo nhiệt.

Một thế gia quyền quý và nhân vật m.á.u mặt, Thanh Vân Quán thì sắp xếp cho họ chỗ đặc biệt để quan sát cuộc thi.

Kỷ Vân Đường vì thư báo danh dự thi trong tay, đến nơi thị vệ gác cổng mời nội trường.

Vừa bước , nàng chạm mặt Kỷ Tử Hàng.

Thiếu niên khoác chiếc cẩm bào màu xanh da trời vân chim bích hà, lông mày dài như liễu, đường nét rõ ràng, mái tóc đen như mực búi cao bằng ngọc quan, đôi mắt đen sắc bén lộ rõ sự lạnh lùng, toát lên vẻ âm u nhàn nhạt, cử chỉ hành động đều toát lên vẻ cao quý.

Khi thấy Kỷ Vân Đường, sắc mặt Kỷ Tử Hàng lập tức chùng xuống.

Hắn nhếch cằm, thần thái tự nhiên toát vẻ cao ngạo bất kham, ngang ngược ngạo mạn.

Hắn chờ Kỷ Vân Đường chủ động đến bắt chuyện với , nhưng ngờ Kỷ Vân Đường thẳng qua , đến ở chỗ đối diện.

Thần sắc cao ngạo của Kỷ Tử Hàng ngay lập tức chút giữ .

So với hai Kỷ Hoài Triệt và Kỷ Thanh Phong, Kỷ Tử Hàng tiếp xúc với Kỷ Vân Đường ít nhất.

Trong lòng vẫn luôn coi thường nàng.

Ngay cả khi Kỷ Vân Đường ban đầu trở về nhà , cũng cho rằng Vĩnh Ninh Hầu phủ bụng thu nhận nàng.

Nàng nên, và ơn cả nhà bọn họ, chứ hết đến khác gây rắc rối cho bọn họ.

những chuyện liên tiếp xảy gần đây, khiến Kỷ Tử Hàng nhận , của , đơn giản như thấy.

Ngược , Kỷ Vân Đường cực kỳ thủ đoạn, đầy tham vọng.

Kỷ Tử Hàng ở Hoàng Gia Học viện, vẫn luôn là nhân vật phong vân, danh tiếng cũng khá cao.

Hắn đến cũng các cô nương ca tụng, điều cũng khiến thiếu niên càng thêm ngạo mạn.

Nay Kỷ Vân Đường coi thường , Kỷ Tử Hàng thể nhịn ?

Hắn trực tiếp gọi một vị phụ trách của Thương Lang Thi Thoại , hỏi: “Thanh Vân Quán các ngươi thế , mèo chó nào cũng cho nội trường?”

Khi Kỷ Tử Hàng câu , giọng điệu chút sắc bén, âm lượng cũng cố ý hạ thấp.

Cũng chính vì , xong, hầu như tất cả đều đầu .

Vị phụ trách là một nam nhân trung niên, chủ yếu phụ trách việc sắp xếp chỗ và điểm danh cho từng học tử trong nội trường.

Lúc lời Kỷ Tử Hàng , cũng ngơ ngác, nhưng vẫn giữ nguyên tắc trách nhiệm mà đáp .

“Kỷ tam công tử sợ là nhầm , Thiên Thu Lâu chúng nuôi mèo chó.”

Kỷ Tử Hàng: “…”

Hắn tức khắc nghẹn lời, trong lòng cảm thấy giao tiếp với kẻ ngu ngốc thật sự mệt.

Mèo chó trong lời của văn nhân, từ đến nay bao giờ chỉ mèo chó thật sự, phần lớn là bóng gió.

, cũng phụ trách của Thương Lang Thi Thoại.

Kỷ Tử Hàng hít sâu một , ánh mắt về phía Kỷ Vân Đường.

“Thương Lang Thi Thoại là một cuộc thi chính quy như , các ngươi cho ngoài ?”

Nam tử trung niên nên lời một cái, giờ cuối cùng cũng , mèo chó trong miệng Kỷ Tử Hàng là đang ai !

Là một trong những phụ trách của Thương Lang Thi Thoại, ghi nhớ phận và tên của mỗi học tử trong nội trường cũng là việc trong phận sự của .

Hầu như ngay lập tức, nhận phận của Kỷ Vân Đường.

Nam tử trung niên ôn hòa : “Kỷ tam công tử điều , Dạ Vương phi nàng cũng là một trong những học tử báo danh dự thi , nàng xuất hiện trong nội trường vấn đề gì.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-309-gap-lai.html.]

Kỷ Tử Hàng: “…”

Kỷ Tử Hàng: “!!!”

Kỷ Vân Đường báo danh, ?

Kỷ Tử Hàng còn hồn, liền thấy Kỷ Vân Đường lạnh lùng một tiếng.

“Không tệ, giả vờ giống, tài năng diễn xuất đấy.”

Kỷ Tử Hàng sắc mặt khó chịu nàng: “Ngươi ý gì?”

Kỷ Vân Đường : “Bổn Vương phi ý gì chẳng lẽ ngươi ?”

“Bổn Vương phi vì xuất hiện ở nội trường, ngươi dám ngươi ?”

Lông mày Kỷ Tử Hàng nhíu chặt hơn: “ngươi xuất hiện ở nội trường thì liên quan gì đến , thể ?”

Ba ngày nay, vẫn luôn ở trong phủ sách ngoài, vì nhiều chuyện bên ngoài đều .

Cũng là khi khỏi phủ, Kỷ Tử Hàng mới Thương Lang Thi Thoại năm nay, Thanh Vân Quán phá lệ mở ba suất báo danh nữ tử.

ngờ, trong ba suất đó, một suất của Kỷ Vân Đường.

Hắn nãy, căn bản hề liên hệ Kỷ Vân Đường với việc báo danh tham gia cuộc thi.

Điều cũng khiến Kỷ Tử Hàng khi cuộc thi bắt đầu, tự rước lấy một trò .

Mắt Kỷ Vân Đường khẽ lóe lên, nàng nãy chỉ là cố ý thăm dò Kỷ Tử Hàng một phen, nhưng cảm thấy biểu cảm của giống giả vờ.

Vậy thì, chuyện nàng báo danh , hẳn là liên quan đến Kỷ Tử Hàng, mà là khác.

Kỷ Vân Đường khẽ kéo khóe môi châm chọc, cũng đúng, Kỷ Tử Hàng tuy tự cho cao ngạo, nhưng phẩm chất cơ bản của một thư sinh vẫn .

Hắn hẳn là thèm loại chuyện .

lúc , nội trường bước vài bóng .

Ba nam hai nữ,

Ăn mặc cũng đều phi phú tức quý.

Nam tử trung niên phụ trách ban nãy lập tức cung kính đón lên, Kỷ Vân Đường liền đoán rằng, mấy e là lai lịch lớn.

Trong đó, một thiếu niên áo trắng khi điểm danh xong, liền trực tiếp đến mặt Kỷ Vân Đường, nhiệt tình chào hỏi.

“Dạ Vương phi, lâu gặp, ngờ gặp nàng ở đây.”

Kỷ Vân Đường ngẩng đầu suy nghĩ một lát, đột nhiên nhớ .

“Ngươi là Giang Vân Hành, cháu trai của Giang Thái úy?”

Giang Vân Hành nho nhã , cung kính : “Chính là tại hạ, đây chúng gặp trong yến tiệc cung đình.”

“Dạ Vương phi thơ cực , tại hạ lúc đó chép bài ‘Tuyết Mai’, mang về cho bạn học truyền , bọn họ đều khen ngợi Vương phi nương nương uyên bác đa tài, học vấn uyên thâm.”

“Hiện nay ‘Tuyết Mai’ trở thành một trong những bài thơ từ bắt buộc của mỗi học tử ở Hoàng Gia Học viện chúng , ngay cả Sơn trưởng cũng đang thơ của nàng.”

Kỷ Vân Đường chút hổ, nhưng càng nhiều hơn là sủng ái mà lo sợ.

Nàng đức hạnh gì , vì một bài thơ mà nổi danh ở Hoàng Gia Học viện!

Hơn nữa, đó đều là sản phẩm tri thức của tổ tiên để , nàng chỉ mượn đó để phát huy mà thôi.

Kỷ Vân Đường gượng : “Giang công tử khách sáo quá , cũng chỉ là trí nhớ mà thôi.”

Giang Vân Hành hiểu ý câu của nàng, chỉ cho rằng Kỷ Vân Đường quá khiêm tốn.

Mắt mày ôn hòa, lễ độ : “Tại hạ vẫn luôn nghĩ, khi nào mới cơ hội gặp Vương phi, cùng nàng thỉnh giáo một hai.”

“Không ngờ, nhanh như gặp , Vương phi cũng là tham gia Thương Lang Thi Thoại ?”

Loading...